- Biển số
- OF-48457
- Ngày cấp bằng
- 11/10/09
- Số km
- 6,289
- Động cơ
- 541,838 Mã lực
Có thể vânn chuyển bằng xe lạnh mà cụVào tới nơi là hỏng hết cụ ạ, lãng phí cả tiền bác và công sức. Cái được duy nhất là hỉnh ảnh
Có thể vânn chuyển bằng xe lạnh mà cụVào tới nơi là hỏng hết cụ ạ, lãng phí cả tiền bác và công sức. Cái được duy nhất là hỉnh ảnh
Có lệnh hôm trước hôm sau lên đường đấy Cụ. Mấy đợt ngày 21 và 23/8 đều như vậy. Tháng 7 cũng có vào nhưng chỉ làm xét nghiệm nên chắc Cụ không biếtXin cảm ơn nhiều! Nhưng sao chậm trễ vậy? Chờ từ cuối tháng 7 mà im lặng mãi!
SG đang mùa nóng, bánh chưng vận chuyển từ miền Bắc vào không thể để lâu được. Xét về mặt kinh tế và thuận lợi, thì 1 gói mì tôm + 1 quả trứng + 1 quả dưa leo cho 1 bữa ăn ổn hơn và để lâu hơn là 1/4 cái bánh chưng.Sáng nay thấy VTV đưa tin Hà Giang phát động phong trào gói bánh chưng, gói giò gửi vào trợ giúp Saigon.
Đường xa ngàn dặm như thế bánh với giò vào đến Saigon liệu còn ăn được không hay lại vứt?
Cách đây mấy tháng cũng tại thớt này. Em có bảo kinh tế đang đi xuống. Việc kd của em, của bạn bè anh em đều sấp mặt. Ra chợ từ bà hàng rau hàng thịt ai cũng kêu khó khăn. Không hiểu sao báo cáo của VN vẫn ngon. Có mấy cụ vào mắng em là ếch ngồi đáy giếng, nhãn quan hẹp. Rồi cá nhân em, mấy bà bán thịt chợ nhà em không đại diện cho cái gì cả.Công ty em nghỉ làm lâu rồi, vậy mà báo cáo kinh tế GDP vẫn tăng trưởng đều. Chứng tỏ những thằng như mình chả đóng góp tý gì cho GDP hết. Sống chết ko ảnh hưởng.
Mọi người cứ bảo kinh tế khó khăn thì chỉ y tế + hàng thiết yếu mới sống tốt. Em cho là kể thiếu. Dịch này đội ấy có khi mới lắm việc cụ ạCách đây mấy tháng cũng tại thớt này. Em có bảo kinh tế đang đi xuống. Việc kd của em, của bạn bè anh em đều sấp mặt. Ra chợ từ bà hàng rau hàng thịt ai cũng kêu khó khăn. Không hiểu sao báo cáo của VN vẫn ngon. Có mấy cụ vào mắng em là ếch ngồi đáy giếng, nhãn quan hẹp. Rồi cá nhân em, mấy bà bán thịt chợ nhà em không đại diện cho cái gì cả.
Giờ các cụ đấy đang ở đâu???
Thông tin này rất bổ ích cho ~ trường hợp đã & đang là F0, mong mợ hãy chia sẻ rộng rãi để mọi người hiểu đc bản chất của vấn đề, để có thể chăm sóc & động viên tốt nhất cho ~ ai có người thân/ bạn bè đang bị lây nhiễm.Em cập nhật tình hình chiến đấu Covid của nhà em. Chờ mong bao ngày được y tế quan tâm, phát thuốc mà chẳng có tin tức gì, nhà em đành phải kêu anh em tự cố lên cứu lấy mình trong giai đoạn này vì anh ây đã nản và muốn bỏ thuốc. May thay, tổ dân phố có post số điện thoại của đội quân y vừa được chi viện đến quận, em gọi đại mong có sự hổ trợ. Một cậu y sĩ bắt máy và rất nhiệt tình hỏi han tình hình, hướng dẫn mọi người, chủ yếu là trấn an. Thế rồi, anh em đã bớt sốt, 2 bữa sau đã tự đi vào nhà vệ sinh. Rồi cậu y sĩ hứa sẽ đến nhà thăm khám trực tiếp. Anh của em rất vui mừng và tỉnh táo hẳn, chờ mong cậu ấy đến. Như lời hứa, cậu y sĩ đến xem tình hình, nói chuyện với anh em và nói rằng đã qua giai đoạn nguy hiểm rồi, vượt được nó là 95% hồi phục. Giờ là giai đoạn tẩm bổ, thậm chí kg cần dùng thuốc nữa. Đòn tâm lý này khiến anh em phấn khởi, sắc diện hôm nay gần như bình thường. Nhà em thở phào nhẹ nhõm.
Qua đây mới thấy sự săn sóc động viên của người nhà rất quan trọng. Chưa chắc quyết định đưa vào viện là tốt. Vấn đề tâm lý ảnh hưởng rất nhiều nên Saigon đã sai lầm trong công tác chống dịch giai đoạn đầu là đưa hết F0& F1 vào khu cách ly. Chung quanh toàn người bệnh và nỗi chán chường,hoang mang làm bệnh nặng thêm. Mọi người hãy cân nhắc, nếu còn có thể cho ở nhà giai đoạn này và có người chăm sóc thì hãy cố gắng hết sức để không vào viện đã quá tải.
Kể câu chuyện của chính mình, mong mọi người lấy kinh nghiệm ứng phó nếu chẳng may điều tồi tệ đến. Chúc các cụ mợ sức khỏe và bình an.

Chúc mừng anh trai & gđ mợ. Các comment chia sẻ của mợ đã khẳng định 1 cách hùng hồn là người dân tự mình có trách nhiệm với sức khoẻ, tính mạng của mình, tự chiến đấu chống dịch với tinh thần lạc quan và đã vượt qua 95% khó khăn. Hệ thống chỉ cần hỗ trợ 5%. Đây sẽ là kinh nghiệm cho những ai đã đọc bài của mợ, rút ra bài học cho chính mình & truyền đạt cho người thân trong công cuộc trường kỳ chống dịch này. Một lần nữa, xin cảm ơn sự chia sẻ và mong mợ cập nhật cho đến khi anh trai khỏi hẳn nhé.Em cập nhật tình hình chiến đấu Covid của nhà em. Chờ mong bao ngày được y tế quan tâm, phát thuốc mà chẳng có tin tức gì, nhà em đành phải kêu anh em tự cố lên cứu lấy mình trong giai đoạn này vì anh ây đã nản và muốn bỏ thuốc. May thay, tổ dân phố có post số điện thoại của đội quân y vừa được chi viện đến quận, em gọi đại mong có sự hổ trợ. Một cậu y sĩ bắt máy và rất nhiệt tình hỏi han tình hình, hướng dẫn mọi người, chủ yếu là trấn an. Thế rồi, anh em đã bớt sốt, 2 bữa sau đã tự đi vào nhà vệ sinh. Rồi cậu y sĩ hứa sẽ đến nhà thăm khám trực tiếp. Anh của em rất vui mừng và tỉnh táo hẳn, chờ mong cậu ấy đến. Như lời hứa, cậu y sĩ đến xem tình hình, nói chuyện với anh em và nói rằng đã qua giai đoạn nguy hiểm rồi, vượt được nó là 95% hồi phục. Giờ là giai đoạn tẩm bổ, thậm chí kg cần dùng thuốc nữa. Đòn tâm lý này khiến anh em phấn khởi, sắc diện hôm nay gần như bình thường. Nhà em thở phào nhẹ nhõm.
Qua đây mới thấy sự săn sóc động viên của người nhà rất quan trọng. Chưa chắc quyết định đưa vào viện là tốt. Vấn đề tâm lý ảnh hưởng rất nhiều nên Saigon đã sai lầm trong công tác chống dịch giai đoạn đầu là đưa hết F0& F1 vào khu cách ly. Chung quanh toàn người bệnh và nỗi chán chường,hoang mang làm bệnh nặng thêm. Mọi người hãy cân nhắc, nếu còn có thể cho ở nhà giai đoạn này và có người chăm sóc thì hãy cố gắng hết sức để không vào viện đã quá tải.
Kể câu chuyện của chính mình, mong mọi người lấy kinh nghiệm ứng phó nếu chẳng may điều tồi tệ đến. Chúc các cụ mợ sức khỏe và bình an.
Không kể bị lây chéo nữa, f1 nên cho tự cách ly ở nhà là chuẩn nhất.Em cập nhật tình hình chiến đấu Covid của nhà em. Chờ mong bao ngày được y tế quan tâm, phát thuốc mà chẳng có tin tức gì, nhà em đành phải kêu anh em tự cố lên cứu lấy mình trong giai đoạn này vì anh ây đã nản và muốn bỏ thuốc. May thay, tổ dân phố có post số điện thoại của đội quân y vừa được chi viện đến quận, em gọi đại mong có sự hổ trợ. Một cậu y sĩ bắt máy và rất nhiệt tình hỏi han tình hình, hướng dẫn mọi người, chủ yếu là trấn an. Thế rồi, anh em đã bớt sốt, 2 bữa sau đã tự đi vào nhà vệ sinh. Rồi cậu y sĩ hứa sẽ đến nhà thăm khám trực tiếp. Anh của em rất vui mừng và tỉnh táo hẳn, chờ mong cậu ấy đến. Như lời hứa, cậu y sĩ đến xem tình hình, nói chuyện với anh em và nói rằng đã qua giai đoạn nguy hiểm rồi, vượt được nó là 95% hồi phục. Giờ là giai đoạn tẩm bổ, thậm chí kg cần dùng thuốc nữa. Đòn tâm lý này khiến anh em phấn khởi, sắc diện hôm nay gần như bình thường. Nhà em thở phào nhẹ nhõm.
Qua đây mới thấy sự săn sóc động viên của người nhà rất quan trọng. Chưa chắc quyết định đưa vào viện là tốt. Vấn đề tâm lý ảnh hưởng rất nhiều nên Saigon đã sai lầm trong công tác chống dịch giai đoạn đầu là đưa hết F0& F1 vào khu cách ly. Chung quanh toàn người bệnh và nỗi chán chường,hoang mang làm bệnh nặng thêm. Mọi người hãy cân nhắc, nếu còn có thể cho ở nhà giai đoạn này và có người chăm sóc thì hãy cố gắng hết sức để không vào viện đã quá tải.
Kể câu chuyện của chính mình, mong mọi người lấy kinh nghiệm ứng phó nếu chẳng may điều tồi tệ đến. Chúc các cụ mợ sức khỏe và bình an.
Chúc mừng Mợ và gia đình ! Câu chuyện sẽ là động lực để mọi người cùng cố gắng vượt qua đại dịch !Em cập nhật tình hình chiến đấu Covid của nhà em. Chờ mong bao ngày được y tế quan tâm, phát thuốc mà chẳng có tin tức gì, nhà em đành phải kêu anh em tự cố lên cứu lấy mình trong giai đoạn này vì anh ây đã nản và muốn bỏ thuốc. May thay, tổ dân phố có post số điện thoại của đội quân y vừa được chi viện đến quận, em gọi đại mong có sự hổ trợ. Một cậu y sĩ bắt máy và rất nhiệt tình hỏi han tình hình, hướng dẫn mọi người, chủ yếu là trấn an. Thế rồi, anh em đã bớt sốt, 2 bữa sau đã tự đi vào nhà vệ sinh. Rồi cậu y sĩ hứa sẽ đến nhà thăm khám trực tiếp. Anh của em rất vui mừng và tỉnh táo hẳn, chờ mong cậu ấy đến. Như lời hứa, cậu y sĩ đến xem tình hình, nói chuyện với anh em và nói rằng đã qua giai đoạn nguy hiểm rồi, vượt được nó là 95% hồi phục. Giờ là giai đoạn tẩm bổ, thậm chí kg cần dùng thuốc nữa. Đòn tâm lý này khiến anh em phấn khởi, sắc diện hôm nay gần như bình thường. Nhà em thở phào nhẹ nhõm.
Qua đây mới thấy sự săn sóc động viên của người nhà rất quan trọng. Chưa chắc quyết định đưa vào viện là tốt. Vấn đề tâm lý ảnh hưởng rất nhiều nên Saigon đã sai lầm trong công tác chống dịch giai đoạn đầu là đưa hết F0& F1 vào khu cách ly. Chung quanh toàn người bệnh và nỗi chán chường,hoang mang làm bệnh nặng thêm. Mọi người hãy cân nhắc, nếu còn có thể cho ở nhà giai đoạn này và có người chăm sóc thì hãy cố gắng hết sức để không vào viện đã quá tải.
Kể câu chuyện của chính mình, mong mọi người lấy kinh nghiệm ứng phó nếu chẳng may điều tồi tệ đến. Chúc các cụ mợ sức khỏe và bình an.

Nếu địa phương nào cũng làm đc như vậy thì quá tốt.Cập nhật SG:
"""Phường 12 Quận Bình Thạnh, khu hẻm trọ cuối hẻm 290, sau khi test nhanh,
Sáng nay công an mới vô báo với khu trọ: "các phòng không có F0 chuẩn bị hành lý, tý nữa CT Phường xuống thông báo tiếp rồi lên đường".
Buổi trưa: Đã gom (-) âm tính 3-4 phòng trọ lại dồn vô 1 căn chung cư (7-8ng) của Phường thuê gần đó,
Chiều Cho về nhà thêm 1 lần trong chiều nay để lấy thêm đồ đạc.
Chưa nói gì về hỗ trợ ăn uống gì cả""""
Một số nơi Đang áp dụng chia tách cách ly F1, F2 & âm tính ra khỏi F0, vùng đỏ

Mới test nhanh âm tính ( chắc là 1 lần đầu) , có thể một vài ngày nữa là trở thành dương tính. Làm vậy có vội không nhỉ?Cập nhật SG:
"""Phường 12 Quận Bình Thạnh, khu hẻm trọ cuối hẻm 290, sau khi test nhanh,
Sáng nay công an mới vô báo với khu trọ: "các phòng không có F0 chuẩn bị hành lý, tý nữa CT Phường xuống thông báo tiếp rồi lên đường".
Buổi trưa: Đã gom (-) âm tính 3-4 phòng trọ lại dồn vô 1 căn chung cư (7-8ng) của Phường thuê gần đó,
Chiều Cho về nhà thêm 1 lần trong chiều nay để lấy thêm đồ đạc.
Chưa nói gì về hỗ trợ ăn uống gì cả""""
Một số nơi Đang áp dụng chia tách cách ly F1, F2 & âm tính ra khỏi F0, vùng đỏ
Nếu đủ điều kiện thì sau khi nhận được tin một vài ngày, ngõ của cụ sẽ không có bánh mì ăn nữa. Họ sẽ chuyển qua xài món ăn mớiTrên này có bác nào trong chính quyền vào đọc ko nhờ đóng dùm e cái lò bánh mì, mở lò bánh mì ra dân nó tuồn bánh mì qua dây thép gai đi rao khắp xóm, quá nản thật sự luôn. E ở quận 3, phường 2
Nếu địa phương nào cũng làm đc như vậy thì quá tốt.
Dãy nhà trọ ành cho người thu nhập thấp rất khó đảm bảo điều kiện giữa ~ F0 & phần còn lại.
Tuy nhiên, ko phải nơi nào CQ cũng có quỹ nhà ở còn trống để thực hiện nghiêm túc việc bóc tách F0 ra khỏi cộng đồng như vậy.
Ví dụ bên Q4 mình ở, đến trụ sở UB phường như nhà cấp 4 bao năm nay, muốn thuê như vậy e là khi nào ngân sách Quận hoặc TP rót kinh phí xuống.
Cũng mừng cho ~ người âm tính, đỡ đc khoản tiền thuê phòng.
Trân trọng đến từng chữ ! Cám ơn cụ nhiều lắm ! Mỗi con người chúng ta hãy có ý thức suy nghĩ cho người thân ruột thịt của mình đừng vì 1 chút thiếu suy nghĩ mà đánh đổi bằng bao nhiêu mạng sống của người thân. Hãy ở yên trong nhà lấy 1 tháng. Ngày sưa chiến tranh ông bà ta cơm ko có ăn, chui dưới hầm dưới đất bao năm trời vẫn quyết tâm đc. Trân trọngmời cụ
"Chưa bao giờ giữa sự sống và cái chết lại mong manh như lúc này, nếu sơ sót chỉ cần một lần ra khỏi nhà thì có thể mang cái chết về cho cả nhà, có thể nhà ta ko còn ai để ở, tài sản của cải ko có người thừa kế, vì thế cho nên mạng sống cả nhà là trên hết, miễn sao còn sống là phúc đức rồi.
Không có thịt cá thì ăn tạm rau củ quả, thiếu cơm gạo ăn tạm mì gói, mỗi ngày ăn ko đủ 3 bữa thì 2 thậm chí 1 bữa ăn cũng không chết, thất nghiệp nghèo đói thì hết dịch ta còn đôi tay sẽ làm lại, ĐỪNG MƯU KẾ ĐỐI PHÓ ĐỂ ĐƯỢC RA KHỎI NHÀ, không mưu kế để “đục nước béo cò “ không hám lợi mà mua bán chạy chọt trong mùa dịch, mỗi con người chúng ta chỉ có một mạng mà thôi, không cho phép ta hối hận đâu , trước khi ra khỏi nhà ta phải tìm cách nào để khỏi ra mà vẫn sống được, CHỈ RA KHỎI NHÀ KHI KHÔNG ĐI THÌ SẼ CHẾT, phải lưu ý từng động tác nhỏ nhất khi giao dịch với người bên ngoài, dịch không tự ý vào nhà mình được, mà nó chỉ chờ ta bước ra khỏi nhà và sơ sót trong giao dịch để theo ta vào nhà thôi .
Có khi do hoàn cảnh, do điều kiện chúng ta không thể tiếp sức cùng chính quyền dập dịch được, thì cũng đừng oán trách chính sách tại sao thế này ? tại sao thế kia ? Các bạn cứ tưởng tượng xem những người làm công tác phòng chống dịch và ngành Y họ khổ sở thế nào ,giờ chúng ta chỉ cần ngồi yên chịu khó thiếu thốn nhưng được ở bên gia đình, ngồi trong mát, ngủ máy lạnh ,trong khi những người vì bình yên của đất nước này, vì mạng sống của cả nước , trong đó có chúng ta, mà họ sẳn sàng đối mặt với cái chết do lây nhiễm, rồi cả mấy tháng họ không được về nhà, chỉ nhìn con qua cái điện thoại nhỏ, suốt ngày mặc bộ đồ bảo hộ nóng hừng hực , làm việc trong môi trường oi bức, trong mưa gió, thậm chí không có thời gian để ăn. Ngủ lăn lóc đuối đâu ngủ đó , Rồi họ trách ai đây ?
Giờ đây mỗi người chúng ta HÃY THẬT BÌNH TĨNH VÀ CẨN TRỌNG TỪNG PHÚT TỪNG GIÂY để vượt qua cơn đại dịch này ."