- Biển số
- OF-519605
- Ngày cấp bằng
- 4/7/17
- Số km
- 6,953
- Động cơ
- 276,200 Mã lực
tranh luận thì tiếp nhé, chửi đổng thì về nhà chơi với thiếu nhi hoặc đường nhuệMày ăn nói cho có văn hoá nhé. Thằng mất dạy

tranh luận thì tiếp nhé, chửi đổng thì về nhà chơi với thiếu nhi hoặc đường nhuệMày ăn nói cho có văn hoá nhé. Thằng mất dạy
Dễ vay cho sx thôi chứ rất khó vay cho BĐS nhé, cụ nào ôm hàng thì chịu khó chăn gà để next ngay đi còn kịpDo chính sách tiền tệ thôi, khi lãi suất cho vay giảm và dễ vay hơn thì bất động sản sẽ tăng do đây là một kênh đầu tư mà mọi người thường quan tâm với kỳ vọng kiếm tiền nhanh và nhiều hơn các kênh khác.
ai nhiều BĐS thứ 2 nhất cụ có biết không? kekeThế nếu Nhà nước không in thêm tiền mà lại tăng thu thuế oánh vào quyền sở hữu BĐS thứ 2 trở đi để tăng nguồn thu cho ngân sách, thế thì BĐS có tăng giá được không kụ ?
Mời cụ chuyên gia kinh tế giải thích để anh em khai mở trí tuệ thêm tý, giờ chạy xe ôm mãi vất vả quánghe câu nhà nc in tiền để thúc các ngành sxkd là biết ko hiểu gì về kinh tế rồi, cụ nên tập trung vào cv của cụ đi còn đâu để nhà nước lo![]()
in tiền chỉ là trường hợp bất đắc dĩ, là lựa chọn cuối cùng để trả nợ, bù thâm hụt quốc gia thôi nhé chứ ko phải thích là in đâu, tiền mới mà các cụ đổi hàng năm là tiền thay thế cho tiền hỏng trong quá trình lưu thông, nhà nước kiểm soát lượng tiền trong nền k tế = nhiều công cụ như lãi suất cơ bản, dự trữ bắt buộc chứ ko nhất thiết phải in tiềnMời cụ chuyên gia kinh tế giải thích để anh em khai mở trí tuệ thêm tý, giờ chạy xe ôm mãi vất vả quá
comment thể hiện sự trẻ trâu và ko có nãoBáo chính thống đăng đầy ra, ông đi mà báo. Có net mà k đọc hay search Google à, não phẳng thế:
![]()
Sẽ bơm thêm trên 1 triệu tỷ đồng vào nền kinh tế trong năm nay
Trong thời gian qua các ngân hàng đã nỗ lực giảm lãi suất và cơ cấu lại nợ cho khách hàng. Riêng cho vay mới ở mặt bằng lãi suất thấp hơn đã đạt hơn 165 nghìn tỷ đồng với hơn 354 nghìn khách hàng được vay.m.cafef.vn
Chính sách tài khóa, chính sách tiền tệ nó vận hành như thế nào hả cụ?in tiền chỉ là trường hợp bất đắc dĩ, là lựa chọn cuối cùng để trả nợ, bù thâm hụt quốc gia thôi nhé chứ ko phải thích là in đâu, tiền mới mà các cụ đổi hàng năm là tiền thay thế cho tiền hỏng trong quá trình lưu thông, nhà nước kiểm soát lượng tiền trong nền k tế = nhiều công cụ như lãi suất cơ bản, dự trữ bắt buộc chứ ko nhất thiết phải in tiền, lúc hết cuốc cụ chịu khó đọc sách vào cho nó mở mang đầu óc
![]()
Nói đơn giản nhất để cụ hiểu nhé. Nếu NN in tiền xuông mà ko có cái gì bảo lãnh như cụ hiểu thì lạm phát thật. Thời anh X và phó Sinh thì có thế thật. Nhưng thời buổi hội nhập thế này mọi báo cáo kinh tế của CP đều bị các tổ chức quốc tế nó soi để nó còn khuyến cáo dòng FDI của các TNC nên in tiền ko dễ đâu. Nếu chỉ cần in tiền để tiêu thì nhà mình cần đếch gì nợ thằng nào, làm gì mà tỷ số nợ nước ngoài lên đến 60% GDP.Mời cụ chuyên gia kinh tế giải thích để anh em khai mở trí tuệ thêm tý, giờ chạy xe ôm mãi vất vả quá
Ai hay nghe hóng hớt thời sự, thì sẽ thấy mỗi khi có khủng hoảng kinh tế, hoặc tăng trưởng chậm lại, các chính phủ cả Tây Tàu Ta đều tuyên bố sẽ tung các gói cứu trợ, bằng tiền mặt hoặc tín dụng, hoặc tăng đầu tư, chi tiêu công, nhằm mục đích để kích thích kinh tế vượt qua giai đoạn khó khăn, như những ngày này, các chính phủ đã đồng ý tung hơn 8.000 tỉ đô la để cứu trợ kinh tế đang ngáp ngáp vì cúm bia. Vậy mục đích của việc bơm tiền cứu trợ, là gì?Nói đơn giản nhất để cụ hiểu nhé. Nếu NN in tiền xuông mà ko có cái gì bảo lãnh như cụ hiểu thì lạm phát thật. Thời anh X và phó Sinh thì có thế thật. Nhưng thời buổi hội nhập thế này mọi báo cáo kinh tế của CP đều bị các tổ chức quốc tế nó soi để nó còn khuyến cáo dòng FDI của các TNC nên in tiền ko dễ đâu. Nếu chỉ cần in tiền để tiêu thì nhà mình cần đếch gì nợ thằng nào, làm gì mà tỷ số nợ nước ngoài lên đến 60% GDP.
trc hết cụ phải phân biệt đc thế nào là chính sách tài khóa và chính sách tiền tệ đã, khi đấy cụ hẵng tranh luận tiếp, còn không thì cứ tiếp tục làm thêm cuốc xe đãChính sách tài khóa, chính sách tiền tệ nó vận hành như thế nào hả cụ?
vãi cả công cụ chống lạm phát là tài sản hữu hìnhcông cụ chống lạm phát muôn đời vẫn chỉ là tài sản hữu hình . Khủng hoảng qua thì cái gì cũng sẽ trở về giá trị thật của nó , cơ hội vàng của dân đầu cơ là đây chứ đâu
Cụ cop paste cũng nên ghi nguồn. Và cái bài ấy cũng chỉ là 1 quan điểm, có thể đúng vào năm 2008 nhưng ko nhất thiết đúng vào năm 2020.Ai hay nghe hóng hớt thời sự, thì sẽ thấy mỗi khi có khủng hoảng kinh tế, hoặc tăng trưởng chậm lại, các chính phủ cả Tây Tàu Ta đều tuyên bố sẽ tung các gói cứu trợ, bằng tiền mặt hoặc tín dụng, hoặc tăng đầu tư, chi tiêu công, nhằm mục đích để kích thích kinh tế vượt qua giai đoạn khó khăn, như những ngày này, các chính phủ đã đồng ý tung hơn 8.000 tỉ đô la để cứu trợ kinh tế đang ngáp ngáp vì cúm bia. Vậy mục đích của việc bơm tiền cứu trợ, là gì?
Trong một nền kinh tế, tiền và hàng có quan hệ biện chứng với nhau với tỉ lệ 1:1, giả sử một quốc gia sản xuất được 1000 cái bánh mì, 1000 cái áo và 1000 cái quần, với giá mỗi sản phẩm đều là 1 đồng, thì ta có tổng sản phẩm quốc nội (GDP) của quốc gia đó là 3000 đồng, tương ứng sẽ cần 3.000 đồng tiền mặt lưu thông trong nền kinh tế để đối ứng. Nếu tiền ít hơn (ví dụ chỉ có 2.700 đồng) thì sẽ thiếu tiền và thừa hàng, giá hàng hoá sẽ giảm, và ngược lại, nếu nhiều tiền mặt hơn hàng hoá (ví dụ 3.300 đồng), thì giá hàng hoá sẽ tăng (mà ta hay gọi là lạm phát).
Thế nên việc bơm thêm tiền mặt vào nền kinh tế bất kể dưới dạng nào, về mặt kỹ thuật, đều chỉ thay đổi GIÁ hàng hoá, chứ không làm bánh mì nở to hay kích size quần áo, tức là tác động của nó tới nền kinh tế chỉ là lạm phát, là người ta phải trả giá cao hơn cho cùng một lượng hàng. Nghe qua thì thật là vô dụng, thế bơm tiền làm *** gì cho nặng ví?
Tuy nhiên nền kinh tế thực tế không vận hành đơn giản như vậy, vì tất cả mọi người trong nền kinh tế ấy vừa đóng vai trò là người mua, đồng thời là người bán, mà hàng hoá phổ biến nhất mà chúng ta bán là sức lao động, để nhận tiền lương dùng mua hàng hoá vốn cũng là từ sức lao động của người khác, và qua đó, gián tiếp trả lương cho người khác.
Khi kinh tế khó khăn, giả sử như bão số 7 làm tốc mái nhà nhiều hộ dân, để có thời gian sửa nhà, một số người quyết định nghỉ 1 thời gian không lương, chỉ ăn nửa cái bánh mì, mặc lại quần áo cũ của năm ngoái để tiết kiệm tiền, thì đồng nghĩa với việc cửa hàng bánh mì, quần áo sẽ bán được ít đi, và họ phải thu hẹp sản xuất, sa thải thợ làm bánh, thợ may, khiến những người này không có thu nhập, và lại tiếp tục mua ít bánh mì hơn, cởi trần hoặc cởi truồng cho đỡ tốn, tạo nên một vòng xoáy khủng hoảng kéo nhau đi xuống.
Lúc này Chính Phủ cần phải đứng ra, với vai trò là một bên chi tiêu, sẽ mua bánh mì và quần áo để tặng, hoặc cho những người khó khăn vay, khiến tổng cầu của nền kinh tế không thay đổi, cửa hàng bánh mì, quần áo vẫn bán được bình thường và các nhân viên của nó vẫn có lương để mua bánh mì, quần áo bình thường, nền kinh tế tránh được suy thoái.
Tuy nhiên lý thuyết này lại phát sinh 1 vấn đề cơ bản: Chính Phủ lấy tiền ở đâu ra để chi tiêu? Nguồn thu của Chính Phủ đến từ thu thuế, nhưng 1 đồng thuế thu từ nền kinh tế sẽ làm các đối tượng bị thu thuế phải chi tiêu ít hơn 1 đồng, còn nếu in thêm tiền thì sẽ gây ra lạm phát mà không trực tiếp tạo ra thêm hàng hoá, như đã nói ở trên.
Người đã giải quyết được bế tắc kỹ thuật này là một nhà kinh tế học, John Maynard Keynes, người từng chủ trì Uỷ ban cố vấn kinh tế tài chính nước Anh. Trường phái kinh tế Keynes (mà hiện nay tất cả các chính phủ đang đi theo và được giảng dạy cho tất cả sinh viên kinh tế) có một lý thuyết cơ bản, mà ai học kinh tế đều biết, đó là khái niệm về “Số Nhân Tiền Tệ”.
Keynes cho rằng, 1 đồng chi tiêu của chính phủ không chỉ tạo ra 1 đồng trong nền kinh tế, mà sẽ tạo ra 1 x N đồng (N chính là số nhân tiền tệ). Nếu N = 2,5, thì việc nhà nước chi tiêu 100 đồng, nó sẽ tạo ra một lượng của cải tương đương 250 đồng trong nền kinh tế. Nôm na là nếu chính phủ mua bánh mì và quần áo cho những người ở ví dụ trên, sẽ khiến các chủ hiệu bánh mì và quần áo phấn khởi và mở rộng sản xuất, thuê thêm nhân công, làm ra nhiều bánh mì và quần áo hơn, khiến nền kinh tế tăng trưởng theo.
Số nhân tiền tệ được gọi là “con Bigfoot của kinh tế học”, vì rất nhiều người tin nó tồn tại, nhưng không ai chứng minh được nó có thật hay tận mắt nhìn thấy bao giờ cả. Lý thuyết này là nền tảng để xây dựng chính sách công, dù nó chưa tính tới một yếu tố, đó là N có thể nhỏ hơn 1, giả sử bằng 0,8, khi đó 100 đồng nhà nước chi tiêu chỉ tạo ra 80 đồng trong nền kinh tế mà thôi. Tuy nhiên lý thuyết này giải thích (hoặc biện minh) cho việc các chính phủ in tiền thoải mái khi kinh tế suy thoái, hoặc đôi khi, để bù đắp cho thâm hụt ngân sách.
Nên nhìn chung trong thời gian tới, chúng ta sẽ chứng kiến một cơn lũ lụt tiền mặt, tín dụng và các hợp đồng chi tiêu chính phủ trên khắp thế giới, gánh nặng lạm phát sẽ đè chết những kẻ không sở hữu tài sản hữu hình. Ngay cả các gói cứu trợ doanh nghiệp hay hộ gia đình, nó bản chất là Chính Phủ cho doanh nghiệp và người dân vay ứng trước số thuế họ sẽ phải nộp trong tương lai để giải quyết khó khăn trước mắt, mà thôi.
Khủng hoảng nào cũng là cơ hội, và cơ hội thì không chia đều, sẽ có những tài sản tăng giá một cách điên rồ trước khi nó về đúng giá trị thực bằng quy luật thị trường, sẽ có những doanh nhân phất lên sau 1 đêm, và rồi ngồi tù suốt phần đời còn lại, loạn thế xuất anh hùng, những ngày tháng trước mắt là cơ hội thế kỷ để chúng ta gấp đôi, gấp ba, gấp N lần tài sản, trên mồ hôi của hàng tỉ kẻ kém may mắn đang nghĩ rằng thế giới sẽ vẫn như xưa.
Quả là:
Chính Phủ chi tiêu tiền cứu trợ,
Kinh tế tăng, và nợ cũng tăng,
Những ai dưới *** trên răng,
Không có tài sản, e rằng sẽ đi…
ý nói là dân đen cụ ơi, cầm tiền mặt nhiều để toi à?vãi cả công cụ chống lạm phát là tài sản hữu hình![]()
Phú ngẫn nó viết nôm na nhưng cơ bản là đúng cụ ạ. Tiền bơm ra nền KT ko hấp thụ được kịp do tổng cầu còn yếu sẽ dẫn đến lạm phát, dân có tiền sẽ trú ẩn vào các tài sản thực và bọn đầu cơ sẽ tranh thủ dùng tiền từ mục đích sxkd ko hết mang ra đầu cơ thổi giá tăng chóng mặt các loại hàng hóa hữu hình. (Tất nhiên là ko phải thích bơm bao nhiêu ra thì bơm, vẫn phải kiểm soát bằng các công cụ bơm ra hút vào nhịp nhàng để hạn chế ảnh hưởng đến các vấn đề khác của nền kinh tế như tỷ giá, như FDI, các cam kết quốc tế, nợ nần quốc tế...)Cụ cop paste cũng nên ghi nguồn. Và cái bài ấy cũng chỉ là 1 quan điểm, có thể đúng vào năm 2008 nhưng ko nhất thiết đúng vào năm 2020.
Ko cần biết sâu về kinh tế, loại bỏ bớt các yếu tố chính sách tác động, thì nôm na như vậy nó dễ hiểu. Nghe mấy ông chuyên gia kinh tế có mà loạn đầu ngay cụ ạ, kekeTheo như em hiểu, trong giai đoạn hiện nay thì ta có thể dính giảm phát và cả lạm phát.
Khi hoạt động sxkd đều đang bị đình trệ thì việc giải phát là sẽ xảy ra, vì chính lý do này CP buộc phải cung thêm tiền để kích thích, hồi phục sản xuất quay trở lại, kích cầu tiêu dùng. Giảm phát được hiểu là giảm tăng trưởng.
Còn lạm phát có thể xây ra không? Hoàn toàn có thể. Vì thực tế khi hoạt động sxkd bị ngừng trệ, nhưng vẫn phải chi tiêu tiêu dùng. Nôm na hiểu rằng giá trị của cải không sinh ra, nhưng vẫn cần phải chi tiêu. Để có tiền phục vụ thì phải đi vay hoặc in thêm tiền => Khi đó tiền sẽ nhiều hơn hàng => Lạm phát.
Việc bơm tiền để kích thích sản xuất, kích cầu tiêu dùng quá tay thì cũng có thể dẫn đến lạm phát.
Em hiểu ngu vậy không biết có đúng không các cụ?
Thấy cụ bàn nhiều về lạm phát nên cũng ngồi rặn ra kiến thức kinh tế học em được ông thầy dạy cho 30 năm trước. Lạm phát thường xảy ra do 2 lý do chính, cầu kéo hoặc chi phí đẩy. Cái mà cụ luôn bám vào để chứng minh cho lập luận BĐS tăng là cầu kéo. Tình huống hiện tại ko giống thế đâu do thu nhập ko có thì tổng cầu đang giảm. Ở khía cạnh chi phí thì chi phí SX đang thấp ví dụ như nguyên nhiên liệu, thuê văn phòng,.... Vì vậy chả tay kinh tế học Tây nào lo ngại lạm phát, toàn lo giảm phát. Chỉ có mấy tay ôm BĐS và cò đất mới kêu lạm phát thôi.Phú ngẫn nó viết nôm na nhưng cơ bản là đúng cụ ạ. Tiền bơm ra nền KT ko hấp thụ được kịp do tổng cầu còn yếu sẽ dẫn đến lạm phát, dân có tiền sẽ trú ẩn vào các tài sản thực và bọn đầu cơ sẽ tranh thủ dùng tiền từ mục đích sxkd ko hết mang ra đầu cơ thổi giá tăng chóng mặt các loại hàng hóa hữu hình. (Tất nhiên là ko phải thích bơm bao nhiêu ra thì bơm, vẫn phải kiểm soát bằng các công cụ bơm ra hút vào nhịp nhàng để hạn chế ảnh hưởng đến các vấn đề khác của nền kinh tế như tỷ giá, như FDI, các cam kết quốc tế, nợ nần quốc tế...)