Nếu là góp vốn mà thua lỗ cụt vốn thì đòi sao được. Đây đòi đc 1 nửa là bài học rẻ rồi.


Có bằng chứng cụ ạ. Sp hay hàng hoá nó k đem về đc. Tức là nguồn tiền nó k dùng để kinh doanh như theo hợp đồng nêuNó tử tế thì nó trả lốt phần còn lại, còn không thì đòi vào mắt, cụ có bằng chứng là nó lừa đảo không mà đòi kiện nó. Cụ đang góp vốn mà, lời ăn lỗ chịu thôi
Thực ra đó là cái giấy viết tay. Nên trên páp lí nó k có hiệu lực gì cả. Nên e tạm gọi là k có hợp đồng cụ ạ.Góp vốn: lời ăn lỗ chịu, (đương nhiên là cả mất vốn).
Lập thớt thì cụ nói không có hợp đồng, chỗ thì cụ nói có hợp đồng viết tay...?
Doạ thì doạ các kiểu r cụ ạ. E tâm sự lên đây. Biết đâu có cao nhân nào trị đc thì lúc ấy e sẽ làm việc cụ thểNhỡ tiêu hoạc chủ định lừa, thì chịu thôi.
chắc chắn chúng cớ thì cứ doạ kiện xem sao
)Giấy viết tay chỉ là ko đúng chuản của pháp luật yêu cầu thoi chứ nó vẫn làm cơ sở để kiện cáo duọc và chứng minh sự viẹc đã xảy ra. Ra toà thẩm phán vẫn căn cứ đó là bằng chứng đe thụ lý sự viẹc và giải quyết.Bà chị thằng bạn làm thẩm phán toà dân sự xác nhạn thế.Thực ra đó là cái giấy viết tay. Nên trên páp lí nó k có hiệu lực gì cả. Nên e tạm gọi là k có hợp đồng cụ ạ.
Cụ ko nói hết sự thật thì ai mà tư vấn gì dc ạ? Cụ muốn góp ý thật thì post cái giấy tay lên, đồng thời cụ tả luôn cái ngành nghề, món hàng mà cụ góp vốn kinh doanh, bằng chứng cụ biết là họ ko lấy hàng về. Có vậy mới nói chuyện dc.Doạ thì doạ các kiểu r cụ ạ. E tâm sự lên đây. Biết đâu có cao nhân nào trị đc thì lúc ấy e sẽ làm việc cụ thể

Nôm na ntnay góp vốn mua hàng về bán. Xong họ kêu hàng bị mất. Cụ cứ hiểu giống nthe. Theo cụ. Cụ ngửi đc k
Cụ phọt cái mặt hàng lên cho các cụ trên này phán. Chứ thiếu gì mặt hàng trả tiền rồi mà hàng ko về được, vd buộn lậu hàng TQ, hàng về bị Hải quan xích.Có bằng chứng cụ ạ. Sp hay hàng hoá nó k đem về đc. Tức là nguồn tiền nó k dùng để kinh doanh như theo hợp đồng nêu
Cái nào tránh được thì tránh, đỡ được thì đỡ.Bình thường mà đi chơi em luôn luôn cố gắng tránh ngày lễ, tuy được đông đủ, ngày nghỉ dài nhưng đi nghỉ ngơi vừa phải chen lấn, xếp hàng, chất lượng phục vụ giảm, giá cao là em đã thấy ngán rồi. Độ này trước nghỉ lễ Covid lại trở lại khiến ý định đi chơi ngày này càng tiến dần về 0. Rảnh, em lại ngồi trà đá, ngắm chân dài ngang qua.
![]()
(Hình ảnh chộp được chỉ mang tính chân thực, không quảng cáo)
Ngẫm lại thủa xưa, đất nước cũng đôi lần chia cắt, từ Loạn 12 xứ; Họ tộc cát cứ; tới Lê-Mạc; Trịnh - Nguyễn; rồi sau này với vĩ tuyến 17... Em chợt nhận thấy sự quý giá của hai chữ "Hòa bình". Trong chữ Hòa bình hẳn đã bao gồm cụm từ không thể tách rời: Độc lập - Tự Do - Hạnh phúc; và phía sau đó cũng hẳn phải có chữ Quốc phòng và Ngoại giao.
Thày dạy võ em học mấy hôm có dạy: cú đánh nào tránh được thì phải tránh, cú đánh nào không tránh được thì lựa thời điểm mà đỡ; còn hơn cả là không phải đối diện với cú đánh nào mà vẫn đạt được mục đích. Ngoại xâm của ta không chỉ có Tây, Tàu mà còn cả Xiêm, Chiêm, Ai Lao, Chân, Java, Malaka... cướp phá. Nếu không mạnh mẽ thì xương máu nhân dân lại đổ mà an bình thì thành đau thương. Nên phải mạnh, trước là để kẻ thù sợ mà không dám xâm phạm, sau là dân an bình mà hưng thịnh.
Điều hay thì nhớ, nhưng điều tệ thì còn nhớ tận xương. Sử Việt mình hay nhưng khó nhớ phải chăng vì chúng ta chỉ thấy những điều hay mà chưa thấy những điều "chưa đẹp"?