1. Đất đai thế hệ trứơc. Bố mẹ em đều du học Nga về (đời trước nữa thì tem phiếu Tông Đản) bắt đầu với nhà mái lá, sau đó là được phân 1/2 căn hộ mãi đến khi em hết c1 mới tự mua được vài chục m đất đầu tiên. Cụ nói HN thế hệ trước dễ có nhà là thế hệ nào đấy.
2. Thế hệ này, em ra trường với mức lương 3tr (vàng lúc đó 500k/1 chỉ) - cụ tự quy đổi ra lương cụ tương đương vàng năm ra trường. Sóng nhà đất vỡ 2010 tài sản BĐS của em bay 1/2 chỉ trong 1 năm, cụ nói bọn có lợi là bọn nào đấy?!
3. Hà nội từ 2010-2020 vùng lõi hầu như đứng yên sau khi mất giá 1/2 (2014 e mua 1 căn 3 tỉ ngay cạnh căn e mua trước đó 5 tỉ) trong khi các tỉnh đều tăng x3, x5, x10 nếu tính gửi tiết kiệm hay mua vàng thôi thì người nắm bds HN 2010-2025 chưa chắc bù được lãi tiết kiệm đâu cụ (có giai đoạn lãi tiết kiệm x2 tiền trong 4 năm).
....
Chửi thì chửi nhưng người có thu nhập 100tr nên có cái nhìn khách quan và logic tí. Đang ăn con gà mà cắn phải cái phao câu hôi quá em ngứa tay tí.
Nhà cụ vậy là khá hơn nhà em, thầy u em thanh niên ưu tú, tuyền đại tá, ở trong 1 căn hộ tập thể 16m2, chung công trình phụ, hai chị em học trên một cái tủ ly ngồi trên cái ghế mà để leo bàn thờ ý. May các cụ thương nên hơn 10 năm thế à chân ko vòng kiềng.
Mang danh cán bộ nhà nước mà nhà em làm đủ nghề, làm chè nhân trần, đổi nút chai, nhuộm giấy màu, nuôi gà nuôi lợn trong nhà tắm đủ cả, đến khi em học năm thứ nhất Đh bố mẹ em mới có tiền mua 1 mảnh đất 40m2 trong làng ở huyện Từ Liêm. Và sau 8 năm thì bố em về hưu.
Thế nên bảo dễ thì chưa bao h dễ cả. Nhưng ko tiết kiệm ko năng nhăt chặt bị thì chẳng bao h có tiền mua nhà, và các nhà bạn em, kể cả ở phố cổ Hàng Bạc cũng kiểu chen chúc, người lớn dồn vào 1-2 phòng, trẻ con mấy anh chị em họ ngủ hết ở đất.
Em chẳng hiểu các cụ ý than thân trách phận chửi ai, chứ người ta mua đất mua nhà cũng bao năm làm cật lực ngày mười mấy tiếng, chứ có rơi trên trời xuống đâu.
Trong mọi xã hội gia đình giàu vẫn là thiểu số, nhất là Vn ngày xưa thời cấm vận, hàng hóa khan hiếm, tư bản ko có, tư liệu sản xuất cũng ko có nên có đủ ăn đã là may rồi.