Phần 8: Athens - Cuộc cải cách của Solon
Sau thời của Draco, Athens đứng trước ngã ba định mệnh. Mâu thuẫn nội bộ đã đến điểm giới hạn, một cuộc bạo động có thể nổ ra bất cứ lúc nào.
Tuy nhiên, điểm vĩ đại của người Athens là, vào thời điểm nguy hiểm nhất, họ đã không chọn bạo lực. Khi tất cả mọi người đều nghĩ rằng một cuộc khởi nghĩa nông dân sắp nổ ra, họ lại chọn con đường cải cách xã hội để vượt qua khủng hoảng, dùng pháp trị để hoàn thành chuyển đổi xã hội Athens. Điều này là độc nhất vô nhị trong lịch sử trước đó. Người Athens đã bước qua lằn ranh này và cũng mở ra hành trình trỗi dậy của mình.
Loạn thế sinh anh hùng. Anh hùng của Athens đến rất nhanh, và không chỉ có một mà là những năm người.
Sparta trỗi dậy nhờ một mình Lycurgus làm tất ăn cả, sắp xếp toàn bộ cấu trúc chính thể và đường lối quốc gia, những người đời sau chỉ việc thi hành. Còn sự trỗi dậy của Athens kéo dài cả trăm năm, là công sức của năm nhân vật kiệt xuất. Mỗi người hoàn thành một phần sự nghiệp trong nhiệm kỳ của mình, từng bước tiến dần về đích.
Sparta là cuộc đua solo, Athens là một cuộc chạy tiếp sức.
Năm "vận động viên" của cuộc chạy tiếp sức này lần lượt là: Solon, Peisistratus (paɪ-SI-strə-təs), Cleisthenes (KLAI-sthe-neez), Themistocles (thə-MIS-tə-kleez) và Pericles (PE-rə-kleez). Trong đó, ba người đầu hoàn thành khung chính thể và giúp kinh tế Athens cất cánh; khi đến tay Themistocles, ông thúc đẩy chuyển đổi chiến lược của Athens; và cuối cùng đến thời Pericles, Athens đạt đến đỉnh cao huy hoàng, gọi là Thời đại Hoàng kim của Athens, cũng là khoảnh khắc chói lọi nhất của văn minh Hy Lạp.
Khởi đầu của tất cả chính là cải cách của Solon. Ông là nhân vật quan trọng thứ ba mà chúng ta nói đến, và là người đầu tiên chính thức đưa Athens bước vào đường đua đỉnh cao. Các bạn còn nhớ nhân vật thứ nhất và thứ hai không? Đó là Theseus và Draco, mời xem lại Phần 7: Athens - Khởi đầu.
Xuất thân của Solon, nếu dùng từ ngày nay thì gọi là trung lưu. Tổ tiên nhà ông là quý tộc Athens, nhưng không thuộc nhóm quý tộc tinh hoa. Đến đời cha của Solon, ảnh hưởng gia tộc đã suy tàn, nhưng cha ông lại là một thương nhân thành đạt, và là người vung tiền qua cửa sổ để làm từ thiện. Tiền kiếm được đều bị ông dùng đủ mọi danh nghĩa rải ra hết. Thế nên dù buôn bán nhiều năm, ông chẳng để lại bao nhiêu tiền, nhưng thứ ông để lại cho Solon còn quý hơn tiền, đó là mạng lưới quan hệ rộng khắp và uy tín cực tốt trong thành Athens.
Bản thân Solon cũng là một tài năng. Thời trẻ ông theo cha buôn bán, vừa kinh doanh vừa du lịch khắp các thành bang Hy Lạp, còn từng đến Ai Cập và Lưỡng Hà. Tầm nhìn và nhận thức của ông đều thuộc hàng top server so với bạn bè đồng lứa. Sau khi về Athens, Solon dần tham gia chính trị. Vì Solon là quý tộc, theo luật của Draco, ông có tư cách tranh cử lãnh đạo quốc gia. Dưới tác dụng kép của nền tảng quần chúng mà cha để lại và nỗ lực của bản thân, vào năm 594 TCN, Solon, 44 tuổi, dựa vào năng lực và uy tín cá nhân không ai sánh kịp, đã đắc cử chấp chính quan (Archon) của Athens với số phiếu gần như tuyệt đối. Loạt biện pháp cải cách mà ông thực thi sau đó, chính là "Cải cách Solon" lưu danh hậu thế.
Nội dung cải cách của Solon có thể tóm tắt trong một câu: Kinh tế trung dung, chính trị quyết liệt.
Đối mặt với tình hình xã hội sau cải cách của Draco, Solon nhìn rất rõ chênh lệch giàu nghèo đã đến mức không thể không giải quyết. Vì vậy, bước đầu tiên của Solon là cải cách kinh tế.
Vừa lên, Solon liền ban bố "Lệnh xóa nợ" (Seisachtheia) nổi tiếng với 3 nội dung chính:
Miễn giảm nợ: Xóa bỏ phần lớn các khoản nợ mà con nợ đang gánh. Mọi quan hệ nợ nần liên quan đến đất đai thế chấp lập tức được giải trừ.
Cấm biến người khác thành nô lệ vì nợ: Tuyên bố người tự do không thể vì gán nợ mà trở thành nô lệ. Thị trường không được phép chấp nhận việc bán thân trả nợ. Tất cả những ai trước đây vì vỡ nợ mà phải bán mình làm nô lệ, nhà nước sẽ bỏ tiền ra chuộc họ về.
Tuyên bố phá giá tiền tệ Athens 27%.
Ba biện pháp này đã xoa dịu mạnh mẽ vấn đề nợ nần của người nghèo thời đó. Chính sách miễn giảm nợ giúp nông dân giải tỏa hai nỗi lo lớn nhất là nợ quá cao và nguy cơ mất đất. Xóa bỏ việc biến người khác thành nô lệ vì nợ đã bảo vệ căn bản an toàn địa vị xã hội cho người nghèo. Còn việc tiền tệ bỗng dưng mất giá gần 30% khiến gánh nặng thực tế của các khoản nợ sau này cũng giảm tương ứng, đồng thời việc phá giá tiền tệ cũng kích thích xuất khẩu hàng hóa, khách quan mà nói đã thúc đẩy sự trỗi dậy của một nhóm thương nhân.
Nhưng cải cách này có vấn đề không? Chắc chắn là có.
Miễn giảm nợ, cấm biến người khách thành nô lệ vì nợ, đám con nợ thì sướng rơn, nhưng các chủ nợ thì khóc thét, mất cả chì lẫn chài. Thường nghe chặn đường tài lộc của người ta khác gì giết cha mẹ họ. Bạn không thèm thương lượng mà chốt đơn luôn như vậy, đám quyền quý kia chẳng nhẽ không hận bạn đến xương tủy? Nếu chọc giận đám này, tính mạng của bạn cũng khó mà bảo toàn. Tiền tệ mất giá 27% trong một đêm, đây chẳng phải là "liệu pháp sốc" sao? Tác dụng phụ của nó rất lớn, cứ nhìn các nước thuộc Liên Xô cũ sau Chiến tranh Lạnh là rõ.
Tóm lại, cú combo kinh tế này có hiệu quả, nhưng rủi ro cũng cực lớn. Vậy mà Solon vẫn làm.
Bởi vì ông không còn thời gian.
Athens lúc đó như một thùng thuốc súng, chỉ cần một mồi lửa là bùng nổ khởi nghĩa. Làm gì có thời gian triệu tập chuyên gia mở phiên điều trần, rồi từ từ ra quyết định. Cách làm đó chắc chắn không ổn. Nên Solon cũng không câu nệ tiểu tiết. Lựa chọn của ông là bị ép bởi tình thế, là một biện pháp đối phó bị động bất đắc dĩ. Và dám làm như vậy, cần có dũng khí và bản lĩnh ghê gớm.
Đọc đến đây có người sẽ hỏi: Ủa, không phải đã nói chính sách kinh tế của Solon là trung dung hay sao? Ông ấy chặt chém thô bạo thế này mà gọi là trung dung à?
Đây là lúc phải nói đến hiệu quả của cải cách kinh tế Solon. Ngắn gọn là mỗi bên lùi một bước.
Yêu cầu bức thiết nhất của dân nghèo ở Athens khi đó là chia lại ruộng đất. Việc Solon miễn giảm nợ tất nhiên làm họ vui, nhưng họ cũng biết đó không phải giải pháp gốc rễ. Hết nợ rồi, nhưng sau này ăn gì vẫn là vấn đề. Nên cái họ kỳ vọng ở Solon là "đánh đổ địa chủ, chia lại ruộng đồng".
Nhưng Solon chỉ miễn giảm các khoản nợ, còn quyền sở hữu đất đai, ông vẫn tôn trọng lý do lịch sử hình thành của nó, chứ không tận diệt tầng lớp tinh hoa. Kết quả là, các địa chủ bị ép phải từ bỏ các khoản nợ, mất một mớ tiền, nhưng tài sản quan trọng nhất là đất đai vẫn nằm trong tay họ. Nông dân vẫn phải đi làm thuê cày cấy, nhưng được giải cứu khỏi gánh nặng nợ nần, và sau này không lo bị biến thành nô lệ. Áp lực sinh tồn giảm mạnh, cuộc sống coi như tạm thở được.
Solon thông minh ở chỗ ông chọn con đường trung dung. Tình thế của ông là cuộc cải cách của Draco đã quá hà khắc với người nghèo. Nếu Solon chuyển 180 độ, đòi chủ nghĩa bình quân, chia đều hết tất cả thì chẳng khác nào đi từ thái cực này sang thái cực khác. Đất nước không loạn mới là lạ.
Nó giống như bạn vừa bước ra khỏi phòng xông hơi nóng, lập tức nhảy ngay vào bồn tắm nước đá. Hậu quả thế nào, tự nghĩ.
Vì vậy, các biện pháp của Solon, bề ngoài thì đơn giản thô bạo, nhưng đó là giải pháp hiệu quả nhất cho tình thế lúc đó. Mâu thuẫn gai góc nhất giữa chủ nợ và con nợ được giải quyết bằng cách mỗi bên lùi một bước. Dù cả hai đều không thỏa mãn 100%, nhưng đều đạt được một phần yêu cầu, địa chủ giữ được đất, người nghèo được thở. Mâu thuẫn xã hội được xoa dịu, và điều tồi tệ nhất là bạo lực đã không xảy ra. Chỉ như vậy, con tàu quốc gia mới từ từ được kéo về đúng quỹ đạo bằng con đường thay đổi dần từng bước một.
Pháp luật không phải là công cụ để làm hài lòng tất cả mọi người, mà là để tìm kiếm mẫu số chung lớn nhất cho sự đồng thuận của đa số.
Nhưng dù sao đi nữa, chính sách kinh tế của Solon chỉ có tác dụng xoa dịu mâu thuẫn. Phía sau vẫn còn rất nhiều khúc xương khó gặm.
Đây là lúc phải nói đến nội dung thứ hai: Mâu thuẫn xã hội sâu sắc của Athens rốt cuộc là gì?
Nói cách khác, sự phân hóa giàu nghèo ở Athens, rốt cuộc là vấn đề kinh tế hay vấn đề chính trị?
Nếu chỉ là vấn đề kinh tế thì việc tích tụ ruộng đất chính là mâu thuẫn bản chất. Giải pháp chỉ cần loanh quanh ở tầng diện kinh tế là xong. Nhưng nếu nó là vấn đề chính trị thì phân hóa giàu nghèo chỉ là hiện tượng, đằng sau nó là nguyên nhân sâu xa hơn. Muốn giải quyết phải nhìn thấu bản chất, nếu không sẽ không bao giờ triệt để.
Về vấn đề này, Solon chọn câu trả lời thứ hai.
Solon đã nghiên cứu rất kỹ cái hay cái dở của Draco. Ông thấy nguyên nhân khiến Athens khốn đốn là do đặc quyền của giai cấp quý tộc quá lớn. Tầng lớp thượng lưu độc chiếm toàn bộ tài nguyên chính trị, kinh tế, chiếm ưu thế tuyệt đối trong phân phối của cải. Quyền lên tiếng của thành bang tập trung hết vào tay họ, còn đám dân đen có bất mãn thì ráng chịu.
Vấn đề của Athens không nằm ở vận hành kinh tế, mà là ở thể chế chính trị có vấn đề. Phân hóa giàu nghèo, đó là một vấn đề chính trị. Nếu đã vậy, muốn giải quyết, không thể chỉ dừng ở kinh tế, mà phải ra tay từ thể chế.
So với các biện pháp kinh tế, giải pháp chính trị của Solon cực kỳ xuất sắc.
Nói đơn giản là “Chuyển từ huyết thống sang tài sản".
Cốt lõi của Draco là nhấn mạnh lợi ích quý tộc, mà quý tộc thì hợp pháp bằng huyết thống. Việc bạn sinh ra trong gia đình nào sẽ quyết định thân phận của bạn. Bạn không thể chọn huyết thống. Trong tư duy của Draco, bạn đầu thai không đúng chỗ thì dù bạn tài năng đến đâu cũng đành chịu kiếp hạ nhân. Ngược lại, bạn sinh ra ở vạch đích, bố mẹ là tinh hoa, thì dù bất tài vô dụng vẫn ăn sung mặc sướng. Quá bất hợp lý.
Cải cách chính trị của Solon đánh thẳng vào nỗi đau này. Ông làm mờ yếu tố thân phận, chuyển hướng sang tài sản.
Solon quy định, từ nay về sau, công dân Athens được chia làm 4 đẳng cấp, dựa trên thu nhập:
Đẳng cấp thứ nhất là Phú hào, mức thu nhập 500 đấu trở lên, bất kể là ngũ cốc, lúa mì, nho hay ô liu đều được. Đẳng cấp thứ hai là Phú hộ, thu nhập 300 đến 500 đấu. Đẳng cấp thứ ba là Bình dân, thu nhập 200 đến 300 đấu. Dưới 200 đấu thì là đẳng cấp thứ tư, Hộ nghèo.
Mọi người thấy không, tiêu chuẩn duy nhất để đánh giá địa vị xã hội giờ là thu nhập, không còn liên quan đến xuất thân, gia tộc, danh vọng. Tầm quan trọng của huyết thống bị xóa sổ, tầm quan trọng của tài sản được đề cao.
Đây là một tiến bộ khổng lồ về công bằng xã hội. Bởi vì thu nhập có thể kiếm được bằng nỗ lực của bản thân. Sự chuyển đổi này thực chất là cho người bình thường một cơ hội thay đổi vận mệnh.
Bạn có thể hỏi: "Ủa, đẳng cấp thứ nhất và thứ hai chả phải vẫn là đám quý tộc cũ hay sao? Bình mới rượu cũ à?"
Ban đầu thì đúng là thế. Nhưng chúng ta phải thấy rằng, Athens lúc đó đang trong làn sóng thuộc địa hóa lần thứ hai, thương mại và đầu tư ở nước ngoài đang bùng nổ. Việc Solon phá giá tiền tệ đã kích thích ngoại thương, ví dụ như xuất khẩu dầu ô liu tăng vọt. Trong nước, nhiều người dân lớp dưới sau khi được xóa nợ đã không còn nỗi lo, họ bung lụa làm ăn, tích lũy tài sản, và vận mệnh của họ đã thay đổi từ đây.
Hệ thống của Solon cho nhiều người thấy hy vọng, thấy có cửa vươn lên (liên tưởng với hệ thống đẳng cấp ở Ấn Độ vẫn tồn tại đến ngày nay, mới thấy người Hy Lạp thật là vĩ đại). Đó mới là điều đáng ca ngợi nhất.
Nói cách khác, bạn có thể thua ở vạch xuất phát, nhưng chỉ cần bạn nỗ lực, bạn vẫn có cơ hội thắng ở vạch đích.
Khi cơ hội tích lũy tài sản, vươn lên đẳng cấp được mở ra, các đặc quyền vốn chỉ bó hẹp trong giới quý tộc như tham gia tư pháp, quyết định việc công... dần dần được mở rộng ra toàn xã hội.
Kèm theo sự thay đổi cốt lõi đó, Solon ban hành một loạt thể chế đồng bộ:
Xóa bỏ gần như toàn bộ luật Draco: Trừ tội giết người phải xử tử, Solon bãi bỏ tất cả các luật hà khắc còn lại. Cái thời đi lang thang ngoài đường cũng bị bắt đi tù đã qua rồi.
Thiết lập chế độ bầu cử quan chức: Đẳng cấp 1 và 2 được tranh cử các chức vụ cao cấp (9 chấp chính quan). Đẳng cấp 3 được tranh cử các chức vụ cấp thấp. Đẳng cấp 4 không được tranh cử, nhưng được quyền... bỏ phiếu quyết định bầu ai, không bầu ai. Sự độc quyền về quan chức của giới tinh hoa bắt đầu lung lay.
Hoàn thiện chế độ quân sự dựa trên tài sản: Đẳng cấp 1 và 2 làm Kỵ binh (phải tự lo ngựa). Đẳng cấp 3 làm Bộ binh hạng nặng (lực lượng chủ lực). Đẳng cấp 4 làm Bộ binh nhẹ (hoặc sau này là lính chèo thuyền hải quân), trang bị tự túc. Athens cũng thực hiện chế độ toàn dân là lính, nhưng không can thiệp quá sâu vào đời sống thường ngày như Sparta.
Hoàn thiện tư pháp: Solon phát minh ra một thứ mà ngày nay chúng ta quá quen thuộc, đó là Bồi thẩm đoàn. Bồi thẩm đoàn quyết định có tội hay không, còn Thẩm phán quyết định án tù hay tử hình. Bồi thẩm đoàn được bốc thăm từ mọi đẳng cấp, đảm bảo ai cũng có cơ hội tham gia xét xử, nền tảng công lý được củng cố.
Thiết lập chế độ di chúc: Trước Solon, tài sản người chết do gia tộc quyết định. Solon đã thay đổi tất cả, tài sản của ai, người đó có quyền để lại di chúc, người ngoài không được xía vào. Đây là một bước tiến lớn về bảo vệ tài sản tư hữu.
Nhưng như vậy đã đủ chưa? Tất nhiên là chưa.
Đóng góp lớn nhất của Solon là cải cách hiến pháp. Ông đã đụng đến tầng đáy của thể chế chính trị.
Thao tác đó gọi là tái cấu trúc khung chính trị.
Solon làm hai việc:
Thành lập "Hội đồng 400": Trước đây Athens có "Đại hội công dân", nhưng toàn do quý tộc nắm, dân thường chỉ là bù nhìn. Solon đưa ra khái niệm nghị sĩ (parliamentarian). Athens có 4 bộ lạc lớn, ông quy định mỗi bộ lạc cử 100 người, lập ra "Hội đồng 400". Các nghị sĩ này có nhiệm vụ thu thập ý dân, đệ trình dự luật, thảo luận, bỏ phiếu, giám sát... Đảm bảo mọi nhóm đều có tiếng nói.
Khéo léo sử dụng "Hội đồng Đồi Chiến Thần" (Areopagus): Đây là "hang ổ" quyền lực của quý tộc cũ. Solon không dẹp bỏ họ. Ông dùng "Hội đồng 400" để chia bớt quyền lực của họ, nhưng vẫn giữ lại Hội đồng Đồi Chiến Thần như một ban cố vấn cao cấp, tận dụng kinh nghiệm trị quốc của họ.
Hai ban bệ một mới một cũ này hỗ trợ lẫn nhau, tạo thành một cấu trúc tuần hoàn.
Bạn có thấy quen quen không? "Hội đồng 400" và "Hội đồng Đồi Chiến Thần", đây chính là thứ mà chúng ta gọi là Chế độ Lưỡng viện (Bicameral system).
Ngày nay, phương Tây đều có Thượng viện và Hạ viện. Tên gọi có thể khác nhau:
Ở Anh, Hạ viện gọi là House of Commons - Bình dân viện, Thượng viện gọi là House of Lords - Quý tộc viện.
Ở Mỹ, Hạ viện gọi là House of Representatives và Thượng viện là Senate.
Chức năng có thể khác nhau, nhưng mô hình cơ bản là giống nhau. Và cội nguồn của tất cả những thể chế này đều bắt nguồn từ cải cách của Solon.
Tóm lại, Chế độ Lưỡng viện, Bồi thẩm đoàn, Chế độ Nghị sĩ, Bầu cử... tất cả những khái niệm cốt lõi của thể chế phương Tây hiện đại, truy về gốc rễ đều có thể tìm thấy ở Solon. Chỉ riêng điều này thôi cũng đủ hiểu vì sao hậu thế lại tôn sùng ông đến vậy.
Hoàn thành cải cách chính trị, giờ đây, Athens muốn trỗi dậy thì phải làm to, làm mạnh về kinh tế. Solon đã làm quá đủ, việc tiếp theo là của người khác. Mời đón đọc Phần 9: Athens - Bố già kinh tế Peisistratus.