Thì ít nhất là ta phải thích nghi với bình thường mới để còn đi uống bia đã, còn ba cái chuyện to lớn kia là phải trông vài các tinh hoa của thế giới thoai, chuyện đó ta lại chém trên bàn bia vậyCái này nó tầm xa quá rồi cụ ơi.

Thì ít nhất là ta phải thích nghi với bình thường mới để còn đi uống bia đã, còn ba cái chuyện to lớn kia là phải trông vài các tinh hoa của thế giới thoai, chuyện đó ta lại chém trên bàn bia vậyCái này nó tầm xa quá rồi cụ ơi.

Mấy đợt dịch đấy em thấy vẫn bt dù là tâm dịch cả nước.Qua đại nạn thì sống thọ lắm, cụ yên tâm đê![]()
Thì vưỡn.E tưởng nguồn gốc Covit là do con người tạo ra.
Ở Đà Nẵng em giờ lại đang 1 đợt dịch lớn, hơn cả đợt cuối tháng 7/2020. Cảm giác người mắc virus nó ở quanh đây, mới xét nghiệm hôm thứ hai ngày 2/8 hôm nay lại phải đi xét nghiệm lại, vì ngoài cộng đồng vẫn còn khá nhiều ca (em ở trong phường bị phong tỏa từ ngày 3/8), hic hic.E ở HD cụ ah.
BN HD thì giờ như nhau rồi, cả hai thằng đều qua một lần dịch lớn.
Điều này thì đương nhiên rồi ạ.Có bác nào nghĩ như em không, cảm giác như trong Sài Gòn họ có lối sống ăn bao nhiêu tiêu bấy nhiêu, không có tiết kiệm và phòng trừ rủi ro như lối sống ở Hà Nội. Nên khi dịch đến có vẻ khả năng chống và sống chung với dịch kém hơn ở Bắc
E gái e trên HN xung quanh tứ phía là điểm dịchPhố em ở mở cửa ra là thấy fo, f1 tung tăng ngoài đường. Trước nhà, sau nhà, cạnh nhà chỗ nào cũng niêm phong chặn chốt F0 và F1, số nhà của em giờ đây như ốc đảo, chả biết bao giờ nó mò tới. Trước em cũng định cày cuốc vỉa hè khoảng 3 năm nữa cho đến 60 tuổi thì có ít tiền đi du lịch Séc mà giờ tiền ăn hàng ngày cũng chả kiếm được xu nào. Mệt quá vác cái xe đạp, chọn phố vắng đi thì các anh conan lại ra xin 2 củ, chán nhưng vẫn phải cố sống thôi chứ biết làm gì bây giờ.

Em đang nói đến nguồn gốc cơ mà cụ.Thì vưỡn.
An pha, bê ta, đen ta, gi ga....toàn đột biến trên cơ thể con người mà sinh ra chứ có đột biến trên cơ thể con ngáo ộp nào đâu bác.
Ngay đêm 23/07 một làn sóng ùa về quê hết ít nhất phải 3/4 mà cụ bảo không có mấy.Cụ qua các dãy nhà trọ xem giờ còn được mấy người (cả đi làm lẫn đi học) ,báo chí không nói thôi.Điều này thì đương nhiên rồi ạ.
HN đóng cửa nhưng số ng di tản về quê có mấy đâu.
em đang bị kẹt ở Sg, lúc nãy bà chị gọi điện hỏi thăm tình hình covid thế nào em cười phớ lớ trả lời 'Sg giờ giống Mỹ lắm rồi 'Lại chủ đề về covit.
Covit nó làm thay đổi cuộc sống của mọi người khá nhiều.
1. Câu chuyện thứ nhất:
Hôm qua đi đường e mới để ý.
Mấy anh choai choai, mấy em sành sứ đi ét hắt vẫn cái kiểu đầu không đội mũ bảo hiểm.
Cá biệt mấy bọn trẻ trâu phóng xe nẹt bô, còi inh ỏi, đánh võng, lạng lách, thậm trí bốc đầu.
Chuyện không có gì để nói tuy nhiên có điểm chung là các thành phần này vẫn biết bịt khẩu trang ra đường.
Công nhận con covit này kinh thật.
2. Câu chuyện thứ hai:
Ngồi nghĩ lại các đợt dịch em có cảm giác như con covit đó càng ngày càng gần mình hơn (khả năng mình bị nhiễm covit).
+ Đợt mới đầu dịch ở Vũ Hán em nghĩ nó cũng bình thường.
+ Rồi sau đó dịch bùng phát ở VN có anh phi công được chữa khỏi cũng vẫn thấy bình thường vì cuộc sống vẫn chưa bị thay đổi gì.
+ Một thời gian dài sau mới có đợt dịch tiếp và đợt dịch đó khu e ở bị phong tỏa (hàng xóm nhà em chưa có ai nhiễm cả mà chỉ vì phong tỏa diện rộng nên nhà em nằm trong đó) => Vẫn cảm thấy bình thường
+ Đợt dịch tiếp theo thì đến lượt KCN em làm việc bị phong tỏa và em phải nghỉ mất hơn tháng, đợt đó KCN bị lây nhiễm nh nên cũng khá lo lắng.
Đợt dịch này nổi lên cái phong trào lan can khi đi hát karaoke vì cái ổ dịch đó liên quan đến mấy em tiếp viên.
Một trong cái quán trong danh sách đó em cũng từng đến đó cách đấy một tháng (Tuy nhiên em không dùng lan can).
Đợt đó cũng lo một phần vì nó trùng vào gần tết âm, lúc đó tất niên của hội nhóm thì nhiều, công ty em phải làm một bản cam kết của tất cả mọi người là không đến những quán hát đó.
+ Đến đợt dịch lần này thì công ty em đã có f2, ngay sát hàng xóm nhà em cũng có f2 cách ly tại nhà, đặc biệt một trường hợp f0 em cũng biết (Tuy nhiên em không tiếp xúc).
Qua mỗi đợt và sâu chuỗi lại thì có lẽ covit đang ngày càng gần chúng ta hơn.
Đúng là e cũng thấy con vi rút tàu nó gần mình hơn.Lại chủ đề về covit.
Covit nó làm thay đổi cuộc sống của mọi người khá nhiều.
1. Câu chuyện thứ nhất:
Hôm qua đi đường e mới để ý.
Mấy anh choai choai, mấy em sành sứ đi ét hắt vẫn cái kiểu đầu không đội mũ bảo hiểm.
Cá biệt mấy bọn trẻ trâu phóng xe nẹt bô, còi inh ỏi, đánh võng, lạng lách, thậm trí bốc đầu.
Chuyện không có gì để nói tuy nhiên có điểm chung là các thành phần này vẫn biết bịt khẩu trang ra đường.
Công nhận con covit này kinh thật.
2. Câu chuyện thứ hai:
Ngồi nghĩ lại các đợt dịch em có cảm giác như con covit đó càng ngày càng gần mình hơn (khả năng mình bị nhiễm covit).
+ Đợt mới đầu dịch ở Vũ Hán em nghĩ nó cũng bình thường.
+ Rồi sau đó dịch bùng phát ở VN có anh phi công được chữa khỏi cũng vẫn thấy bình thường vì cuộc sống vẫn chưa bị thay đổi gì.
+ Một thời gian dài sau mới có đợt dịch tiếp và đợt dịch đó khu e ở bị phong tỏa (hàng xóm nhà em chưa có ai nhiễm cả mà chỉ vì phong tỏa diện rộng nên nhà em nằm trong đó) => Vẫn cảm thấy bình thường
+ Đợt dịch tiếp theo thì đến lượt KCN em làm việc bị phong tỏa và em phải nghỉ mất hơn tháng, đợt đó KCN bị lây nhiễm nh nên cũng khá lo lắng.
Đợt dịch này nổi lên cái phong trào lan can khi đi hát karaoke vì cái ổ dịch đó liên quan đến mấy em tiếp viên.
Một trong cái quán trong danh sách đó em cũng từng đến đó cách đấy một tháng (Tuy nhiên em không dùng lan can).
Đợt đó cũng lo một phần vì nó trùng vào gần tết âm, lúc đó tất niên của hội nhóm thì nhiều, công ty em phải làm một bản cam kết của tất cả mọi người là không đến những quán hát đó.
+ Đến đợt dịch lần này thì công ty em đã có f2, ngay sát hàng xóm nhà em cũng có f2 cách ly tại nhà, đặc biệt một trường hợp f0 em cũng biết (Tuy nhiên em không tiếp xúc).
Qua mỗi đợt và sâu chuỗi lại thì có lẽ covit đang ngày càng gần chúng ta hơn.

. Hôm nay hết hồn tưởng phải ở cơ quan ko được về nhà với vợ con, đến lúc biết kq của người kia mới thở phào nhẹ nhõm 