Cụ tốn thời gian cho các mợ quá nên thu nhập thấp...được cái lọ mất cái chai chứ cụCụ gấp đôi e rồi,![]()

Cụ tốn thời gian cho các mợ quá nên thu nhập thấp...được cái lọ mất cái chai chứ cụCụ gấp đôi e rồi,![]()
Lúc đi là em chưa biết đến công việc làm thêm này, áp lực kinh tế quá lớn khiến em phải đi tìm cơ hội khác, vì nếu ở chỗ cũ lương có thể sẽ tăng nhưng lâu và chậm. Và cứ an toàn vậy thôi. Giờ muốn quay về cũng phải đợi công ty tuyểnEm đúng là 1 kẻ đứng núi này trông núi nọ. Có thể có người cười em là kẻ ko tự lượng sức. Dạo gần đây em có ý nghĩ ko muốn phấn đấu gì nữa. Quay về làm công việc an phận ổn định và chạy thêm ship thời gian rảnh.phương án này có vẻ hợp lý.
1992 vấp nhiều cứng cáp phát triển, chúc cụ thành công.Lúc đi là em chưa biết đến công việc làm thêm này, áp lực kinh tế quá lớn khiến em phải đi tìm cơ hội khác, vì nếu ở chỗ cũ lương có thể sẽ tăng nhưng lâu và chậm. Và cứ an toàn vậy thôi. Giờ muốn quay về cũng phải đợi công ty tuyển
Nay em lại được nghe chuyện một cụ tay to, gần 40, bôn bà trang trải dự án từ vài chục đến vài trăm tỷ bình thường, 2-3 công ty 40-50 nhân viên. Nhưng cụ ấy tuyên bố lợi nhuận buôn bán 100% tái đầu tư. Giờ vợ con vẫn đi thuê nhà chung cư, và tiền nhà phải trả hàng tháng thậm chí có tháng chậm trong khi tổng tài sản của cụ ấy đã ở mức trăm tỷ. Vợ con ước ao có 1 cái nhà chung căn 1 tỷ cũng được nhưng là của mình, ko phải đi thuê, mà bao năm ko được. Những người có tham vọng như vậy có lẽ cách suy nghĩ của họ ko giống người khác nên ng ngoài ko thể hiểu nổi. Còn ao ước của em là mỗi tháng, chồng đưa về 1 khoản cố định nuôi đủ 1 đứa con. Em cũng đỡ phải bon chen kiếm thêm mà tập trung vào chuyên môn. Đã lâu lắm rồi em ko có một ngày nghỉ. Bảo đi làm thêm chồng bảo nghỉ đi. Nghỉ đi còn bao nhiêu hoá đơn thì tính sao. Có thời gian đi học thêm chuyên môn, có thời gian nghỉ ngơi em sẽ bớt đi làm với tình trạng mỏi mệt. Bớt sai sót, bớt áp lực rằng bằng mọi giá mình phải giữ được công việc chính để lấy cái chi trả hàng tháng, để rồi tự bản thân mình lúc nào cũng căng lên như dây đàn và tiêu cực mọi chuyện.Lại start cmn up. Mấy ông startup ở VN, em thấy y như chuyện thời xưa vợ mò cua bắt ốc nuôi chồng lên kinh ôn thi ấy nhỉ. Đến kì thi tạch lại nuôi 3 năm tiếp, cơm vợ bón tận mồm, ngồi nốc rượu khề khà văn thơ chém gió vẫn coi mình tao nhã, hơn người. Em nể phụ nữ VN vc, xưa đến nay vẫn vậy. Mấy cái loại đó phụ nữ nước ngoài nó đá mẹ ra đường từ đời nào rồi.
Đàn ông mà có gia đình rồi, ông mơ mộng gì kệ mẹ ông, tối thiểu phải lo cho được mồm mình và góp phần nuôi con, đẩy hết cho vợ là vứt. Cái nhỏ không lo được đừng mơ cái to. Ngày xưa em cũng trong hội nhóm câu lạc bộ startup, đa phần toàn thằng/con ăn tục nói phét dù lắm đứa profile cũng đẹp lung linh nhưng cũng chỉ là vỏ bọc mĩ miều cho cái ruột loser, làm như mèo mửa, suốt ngày hội thảo, gọi vốn, incubate, investor hầm bà lằng, oai như cóc chết. Một dạng giống các thanh niên đa cấp thôi.
Em có thằng bạn giai đoạn hàn vi, đầy hoài bão và tài năng, nhưng vẫn có thể chạy xe ôm kiếm thêm nuôi vợ bệnh, có lần chạy xe giành khách bị chém bay mất cái tai phải. Sau hơn chục năm nó có gia đình hạnh phúc, tài sản không đếm được, còn mấy thằng startup vẫn bận chém gió và tiêu tiền bố cho, một phần không nhỏ gia đình li tán vì *** con vợ nào chịu được. Khác nhau là tinh thần trách nhiệm và bản lĩnh, thiếu bất kì cái nào đừng mơ làm lớn.
Mời mợ xem qua thớt phân loại tỷ phú em tạo lâu lâu rồiNay em lại được nghe chuyện một cụ tay to, gần 40, bôn bà trang trải dự án từ vài chục đến vài trăm tỷ bình thường, 2-3 công ty 40-50 nhân viên. Nhưng cụ ấy tuyên bố lợi nhuận buôn bán 100% tái đầu tư. Giờ vợ con vẫn đi thuê nhà chung cư, và tiền nhà phải trả hàng tháng thậm chí có tháng chậm trong khi tổng tài sản của cụ ấy đã ở mức trăm tỷ. Vợ con ước ao có 1 cái nhà chung căn 1 tỷ cũng được nhưng là của mình, ko phải đi thuê, mà bao năm ko được. Những người có tham vọng như vậy có lẽ cách suy nghĩ của họ ko giống người khác nên ng ngoài ko thể hiểu nổi. Còn ao ước của em là mỗi tháng, chồng đưa về 1 khoản cố định nuôi đủ 1 đứa con. Em cũng đỡ phải bon chen kiếm thêm mà tập trung vào chuyên môn. Đã lâu lắm rồi em ko có một ngày nghỉ. Bảo đi làm thêm chồng bảo nghỉ đi. Nghỉ đi còn bao nhiêu hoá đơn thì tính sao. Có thời gian đi học thêm chuyên môn, có thời gian nghỉ ngơi em sẽ bớt đi làm với tình trạng mỏi mệt. Bớt sai sót, bớt áp lực rằng bằng mọi giá mình phải giữ được công việc chính để lấy cái chi trả hàng tháng, để rồi tự bản thân mình lúc nào cũng căng lên như dây đàn và tiêu cực mọi chuyện.
Chồng em biết tất cả những nỗi vất vả của em, nhưng hành động thì ko có mà chỉ là những lời động viên, hứa hẹn. Cố lên, 1 năm nữa, 2 năm nữa 3-4-5 năm nữa.
Lòng tham thì vô đáy, em ko biết tình trạng này bao giờ sẽ kết thúc.
Vậy mà em tìm được rồi lại nghỉ vì tiền đó cụ.Đừng hy vọng có công ty nào môi trường làm việc ổn định, sếp support, đồng nghiệp thân thiện, công việc nhàn tản, quy trình đầy đủ, ... Nếu công ty như thế thì cần thuê nhiều người với trả lương cao làm j. Em cũng hay nhảy việc và thấy công ty nào cũng có điểm yếu, điểm mạnh riêng. Cty nào yếu đúng chỗ các cụ/mợ mạnh thì có đất phát triển hơn.
Công việc hay gia đình vậy cụ?Mợ chủ thớt ơi mợ cùng tâm trạng với e, hôm nào mợ ship đồ cho e rồi tâm sự nhé![]()
Cviec, gđ đều same same màCông việc hay gia đình vậy cụ?
Là phụ nữ khổ thật mợ ahCviec, gđ đều same same mà![]()
Dương 92 nhưng xương con dê 91 ah. Có khá được ko cụTuổi 92 khá đó mợ ạ.tên mợ giống ny cũ e,tính cách cũng cứng rắn phết.công việc do mình,mỗi thời gian mợ học hỏi được nhiều điều hơn.
Em nhờ ông bà ahMợ và chồng đi làm suốt thế thì con cái ai trông?
Con gái thì chỉ cần cv ổn định, đồng lương khá còn tg về chăm sóc con cái gia đình mợ ạ. Mợ thế này làm hết phần của chồng mợ rEm nhờ ông bà ah
Chắc cụ đọc #1 của em. Những # sau em đã chia sẻ sao em phải bơi như vậy. Sói em start up và gần như ko có đóng góp cho gia đình. Có lợi nhuận lại tái đầu tư. Em còn 2 ông bà 2 đứa con đủ các loại hiếu hỉ và đi học thêmCon gái thì chỉ cần cv ổn định, đồng lương khá còn tg về chăm sóc con cái gia đình mợ ạ. Mợ thế này làm hết phần của chồng mợ r
Em mới lập thread này mà cụ. Thực ra trước đây em là người rất yếu đuối, biểu hiện ra ngoài của em cũng ít khi phản ứng mạnh. Chính tính cách của chồng làm em trở nên chán nản và những việc liên quan đến gia đình em rõ ràng và sòng phẳng như vậy.Vợ chồng mà không có chia sẻ, lắng nghe và cùng cố gắng vì cái chung như gia đình mợ cũng chán thật.
Em có đọc mấy threads của mợ trước đây, mợ có vẻ cũng cứng tính, không mềm dẻo cho lắm.
Cố gắng sống như "dòng nước" ấy mợ, cuộc sống sẽ dễ thở hơn.