- Biển số
- OF-61478
- Ngày cấp bằng
- 11/4/10
- Số km
- 1,114
- Động cơ
- 448,949 Mã lực
Mức lương người việt là trong công ty và trung bình người việt mình bên đó khoảng bao nhiêu tiền mợ? Chi phí Thuê nhà và ăn uống thì bao nhiêu 1 tháng nữa mợ
Mợ tự tin xinh xắn quáBài viết chia sẻ về cuộc sống 3 năm bên Nhật mà em đã trải qua cho những bác nào muốn biết.
Có rất nhiều bác tò mò em đã sang Nhật theo diện gì, cuộc sống 3 năm của em bên Nhật như thế nào, em xin giải đáp các thắc mắc đó trong bài viết này.
I. Đầu tiên, EM ĐI NHẬT THEO DIỆN GÌ.
Hiện nay thì có những diện sang Nhật phổ biến như sau:
1. Visa doanh nghiệp, du lịch
2. Visa du học
3. Visa vợ chồng hoặc người phụ thuộc (hay còn gọi là Visa bảo lãnh)
4. Visa lao động (có 2 loại)
Loại 1: Thực tập sinh (Tốt nghiệp cấp 3 có thể đi được)
Dân ta vẫn gọi với cái tên là diện XKLĐ, còn bên chính phủ Nhật và Việt Nam thì đặt cho cái tên hoa mĩ hơn khi ký kết là "Chương trình đào tạo nguồn lực tốt để phát triển kinh tế và công nghiệp thông qua việc chuyển giao kỹ thuật, các kỹ năng trong công việc hay kiến thức của các lĩnh vực sản xuất phát triển của Nhật Bản sang cho các nước đang phát triển".
Kể ra thì em nghĩ là ông Nhật thiếu lao động nhưng ngại không dám nói thẳng nên bày đặt gọi là đào tạo và chuyển giao công nghệ cho oai.
Loại 2: Kỹ thuật viên hay còn gọi là Kỹ sư
Những bác tốt nghiệp cao đẳng hay đại học sang được theo diện này và mức lương cũng như chế độ tốt hơn hẳn so với bác đi Loại 1.
5. Visa kỹ năng đặc định (mới có thêm)
Và em đi theo diện số 4, loại 1. Sang làm tại công ty đóng gói thực phẩm nằm ở Hyogo của Nhật.
II. CUỘC SỐNG VÀ CÔNG VIỆC CỦA EM NHƯ NÀO?
Công ty của em chuyên đóng gói các sản phẩm của Acecook như mỳ tôm, phở, miến, và ngoài ra là các loại cafe, bánh kẹo, và đặc biệt là có sản phẩm Furikake, là cái món đồ ăn sấy khô và rắc lên cơm nóng ăn trực tiếp của Nhật, cái anh Furikake này thì nhiều loại lắm, em dán cái ảnh cho các bác dễ hình dung nhé.
View attachment 6069819Giống như Việt Nam mình có vừng lạc, ruốc để trộn cơm ăn, vừa nhanh vừa tiện, thì bên Nhật cải tiến hơn tý là sấy khô các loại rau củ quả, thịt gà, cá mú lên rồi đóng gói lại bán cho những ai không có thời gian nấu cơm hay lười thì mua về rắc vào cơm nóng ăn là xong, thậm chí canh người ta cũng sấy khô đóng gói, đổ nước nóng vào là dùng luôn, và em cũng đã đóng gói cái sản phẩm đấy.
Các bác thấy nó có giống cám gà không)
View attachment 6069820
Mặt hàng cũng phong phú như kiểu thị trường bim bim ấy các bác ạ
Trộm vía, lúc công ty về Việt Nam phỏng vấn em cũng thể hiện năng lực tốt, tiếng Nhật cũng tốt nên được đánh giá cao, sau đó thì khi sang Nhật được cho làm linh tinh đủ các loại việc trong các dây chuyền, đâu đó cũng mất tầm 6 tháng thì đào tạo cho em quản lý các dây chuyền sản xuất ở công ty. Công ty em lúc đó có 12 bạn người Việt Nam, sau thì đông hơn lên đến hơn hai mấy người, còn lại toàn các bà già và chị em phụ nữ có tuổi, đã lập gia đình làm việc ở đó, có duy nhất 2 bạn nữ bằng tuổi em làm ở công ty.
Công việc em làm ở bên đấy, sáng làm tối về, mặc đồng phục trắng toát và đeo khẩu trang kín mít, và đó cũng là 1 phần lý do sao các anh chị em sang Nhật xong về trắng, vì em ở trong xưởng suốt ngày. Nhưng mà về đến Việt Nam lại đen như cũ))
Sang Nhật năm đầu tiên thì em lạ nước lạ cái, với muốn tập trung học tiếng Nhật nên cũng chẳng đi chơi đâu cả, loanh quanh đi dạọ cuối tuần ở gần nhà thôi. Về cơ bản khu em ở là nông thôn, nên toàn đồng ruộng và núi, nhưng nông thôn ở Nhật khác ở Việt là những dịch vụ tiện ích vẫn đầy đủ, vẫn có siêu thị, cửa hàng 24h, siêu thị thuốc và mỹ phẩm, bưu điện các thứ,....... Nhưng phải công nhận là ở khu quê thì yên bình hơn các thành phố lớn, mà ở Nhật nhiều công viên lắm các bác ạ, được cái công viên nào cũng nhiều cây xanh mà đẹp.
View attachment 6069823
Toàn mấy chị em người Việt với nhau đó ạ, vui lắm, vui nhất là khi ăn vụng hàng)
Đi hết cái đường đấy đâm ra một con sông, 2 bên đường là 2 hàng hoa anh đào và có cả ghế ngồi, đến mùa hoa đào nở đầu tháng 4 thì siêu lãng mạn.
View attachment 6069824
Đây là đường cánh đồng chỗ em đã ở, mà cái lối đi nó rộng và xịn, ô tô qua lại bình thường
View attachment 6069825
Nước cũng nông, nên mùa hè bọn em hay lội xuống đây chơi, và đặc biệt là cá chép ở sông này rất to, người Nhật họ không ăn và cũng không bắt. Thi thoảng thấy có mấy ông đi câu, nhưng toàn câu chơi chơi xong lại thả xuống.
View attachment 6069826
Nước sông mà hôm nào không mưa thì siêu xanh và trong, xanh bởi ánh xanh của rừng, ánh xanh của trời và cả ánh xanh của rêu.
View attachment 6069827
Chụp ảnh sống ảo ở đây thì đẹp nhức nách vì nhìn cảnh chill lắm
View attachment 6069828
Ngoài ra thì gần khu em ở có cái chùa rất lớn, ở đấy họ cũng tổ chức các sự kiện theo mùa, và đặc biệt là có hàng anh đào đẹp lắm, anh đào có nhiều loại, nhưng chia làm 2 loại chính là nở sớm và nở muộn. Anh đào nở sớm thì là bông đơn, nhanh rụng, còn anh đào nở muộn thì là hoa chùm và siêu đẹp, trên chùa đó là anh đào nở muộn, nên năm nào bọn em cũng đến mùa hoa nở là dắt díu nhau lên đó chụp ảnh.
View attachment 6069829
Anh kỹ sư làm cùng ra quây lưới bắt được 2 con cá quả và hôm đó được ăn cá quả hấp
Chính vì gần rừng nên nhiều cây xanh, đến mùa đông thì bọn em hay ra ven rừng nhặt hạt dẻ. Hạt dẻ rụng đầy đường mà chẳng ai nhặt luôn.
View attachment 6069830
Nó bự như này nha các bác.
Ảnh rừng nha
View attachment 6069831
Trong rừng hay có chùa và miếu nhỏ lắm
View attachment 6069832
Và đôi khi còn xuất hiện cả YÊU QUÁI nữa))
Các bác thấy không)
View attachment 6069833Lúc ở Việt Nam sang Nhật thì háo hức được sờ tuyết lắm, năm đầu tiên thấy tuyết rơi hò hét sung sướng như vớ được vàng, đến năm thứ 2 bắt đầu chán, năm thứ 3 thì mong tuyết đừng rơi. Vì khi rơi thì đẹp, rơi nhiều thì đi lại khó khăn, mà lúc nó tan thì lại rất buốt, vì khi tan tuyết hấp thụ rất nhiều nhiệt ngoài không khí.
Em và anh đào nở sớm
View attachment 6069834
Còn đây là dãy hoa trên chùa, nở chùm và siêu đẹp
View attachment 6069835
View attachment 6069836
Chùm màu trắng này có ĐẸP không các bác)
View attachment 6069837
Trên chùa có khu rút thẻ và cầu an nữa, nên cũng hay lên đó
View attachment 6069839
Gần nhà còn có cái đập nước lớn, tính em thích lang thang khám phá, nên cứ cuối tuần là rủ hội đi linh tinh rồi chụp ảnh.
View attachment 6069840
View attachment 6069841
Nước thì siêu trong mà cảnh thì lại đẹp
View attachment 6069852
Năm đầu tiên thấy Tuyết,) trông em giống con chuột không các bác
View attachment 6069853
Được cái ký túc em ở ngay cạnh công ty nên đi lại cũng không quá vất vả
View attachment 6069854
Đây là lần tuyết rơi dày nhất
Vì bài viết chỉ được đăng tối đa 30 ảnh nên em chia làm 2 THỚT, các bác thông cảm
Ở Nhật đồ ăn thì đúng là nhạt nhẽo vô vị đối với nhiều người Việt Nam, một phần do văn hóa của Nhật cụ ạ. Người Nhật không thích người béo, thừa cân, khẩu phần ăn uống cũng hơi thiếu chất, đồ ăn ít so với người Việt. Ăn ít đồ, ít dinh dưỡng thì đúng là heo-thì như cụ nói. He heEm đồng ý với ý 3,4 của cụ. Ý 2, chắc tùy người, em fan đồ ăn Nhật, cảm nhận rất heo-thì, ko đầy bụng, mấy F1 cũng rất thích, đặc biệt cơm lươn, vợ không thích đồ ăn Nhật trừ tempura.
Ý 1: đồng ý 50%, đặc biệt đúng trong môi trường công sở. Em sang Nhật cũng lâu rồi, đợt mới sang đi tìm đường vì địa chỉ của nó toàn số, không giống tên phố & số nhà như mình, hỏi một bà già trên đường, bà chỉ cho một hồi rẽ trái rẽ phải, rồi nhìn mặt em có vẻ chưa hiểu, nên dẫn em đến tận nơi luôn. Em chuyền nhà, cho anh bạn một số đồ, sang hàng xóm xin hỏi cách thuê chở đồ, họ bảo đợi tý rồi lấy xe ra chở hộ luôn. Chắc hồi đó sinh viên VN còn ít nên quý vì trong quá trình đều nói mình là sinh viên VN, hình như bây giờ khác rồi
Cá nhân em thấy các thớt mợ chủ tạo ra thú vị và bổ ích hơn rất rất nhiều các thớt mà bác lập.Ô....em lại thấy quá thường,thậm chí....có vấn đề.....
Vâng! Mỗi người 1 ý kiến,một cách nhìn!Cá nhân em thấy các thớt mợ chủ tạo ra thú vị và bổ ích hơn rất rất nhiều các thớt mà bác lập.
Này e đi tokyo. Lâu quá không quay lại nhật. Visa cũng hết hạnCHị kia thì lại như đang thất tình ấy bác, bức ảnh nhiều cảm xúc thực sự ^^. em phải bật cười đó bác.
Và tự nhiên thấy các bác không ngại ngần gì khi đăng ảnh thật của mình trên post của em làm em thấy vui cực ý, lúc nãy cũng có bác up ảnh chụp momiji từ 2006 lên
Thế là nuy toàn phần hay bán phần hả mợ? Vn mấy trò này thì toàn các cụ đi, phụ nữ vẫn e dè lắm
Cái này thì nó lại đa dạng lắm ạ.Mức lương người việt là trong công ty và trung bình người việt mình bên đó khoảng bao nhiêu tiền mợ? Chi phí Thuê nhà và ăn uống thì bao nhiêu 1 tháng nữa mợ
Em không biết cụ thấy thế nào, nhưng em lại thấy bữa ăn của mấy mẹ Nhật nấu cầu kỳ mà nhiều món mà.Ở Nhật đồ ăn thì đúng là nhạt nhẽo vô vị đối với nhiều người Việt Nam, một phần do văn hóa của Nhật cụ ạ. Người Nhật không thích người béo, thừa cân, khẩu phần ăn uống cũng hơi thiếu chất, đồ ăn ít so với người Việt. Ăn ít đồ, ít dinh dưỡng thì đúng là heo-thì như cụ nói. He he
Ngay cả sữa bột của Nhật cũng thiếu chất, các mẹ Việt mà cho con uống sữa bột nội địa Nhật nếu không cân đối với các món ăn khác cho trẻ thì dễ bị chậm lớn, thiếu kg. Cũng do sữa ít chất nên trẻ đỡ bị bệnh tiêu hóa, đường ruột hơn.
)Thời quản lý đàn ông thì e chứng kiến tận mắt nhiều cô ngủ vs a này xong tiễn nhau ra ga lại quay lại KTX ngủ vs a khác, rồi vừa hừ hừ vừa nghe đt của ck con. Kể ra cứ như phim nhưng thực tế có. Giờ quay sang quản lính đàn bà cũng khác gì đâu. Lính cũ của e còn thề đói thì đói chứ ko bao giờ cho vợ đi Nhật XKLĐHa ha, tâm lý của các quản lý thực tập sinh là sợ Nhất phát sinh.
Cụ nói quá đúng, vì phụ nữ cũng có những người có ham muốn tình dục cao, chẳng quen biết gì, gặp nhau 1 lần nháy mắt 1 cái là tiêu đời giai luôn rồi))) Chứ đâu phải ai cũng chính chuyên đâu.
Choang ạ, các cháu bây giờ nó ko như thời e vs Choang đâu. Đã máu rồi thì đừng hỏi bố cháu là ai. Lính của e, e nhắc mài đi chơi a ko cấm nhưng phòng vệ cẩn thận, BCS bán ở chỗ này chỗ kia, dính bầu là mài khổ chứ thằng kia nó ếu khổ đâu, a là đàn ông a biết. Chúng nó hồn nhiên: a ơi e tính hết rồi, mà e choén nó chán rồi e bỏ chứ thằng ấy tuổi gì mà bỏ e.Nghiêm túc, giải pháp cho Tôm nhé: mua vài nghìn cái bcs cấp phát miễn phí. Hết lại phát tiếp.
Món cá này mình ăn mấy tháng trong cty-) phát sợEm không biết cụ thấy thế nào, nhưng em lại thấy bữa ăn của mấy mẹ Nhật nấu cầu kỳ mà nhiều món mà.
Ở Việt Nam mình cứ nấu canh, đồ ăn mặn, đồ xào các thứ rồi bày tất 1 mâm, cả nhà cùng ăn.
Còn Nhật thì họ chia suất rõ ràng, mỗi người 1 suất có cơm, canh hoặc cá thịt đủ cả,
Và 1 điều dễ thấy đó là nó được tái hiện qua các hộp cơm mà các mẹ chuẩn bị cho con mang đến trường. Em thấy họ ăn lượng vừa đủ, không quá nhiều nhưng cung cấp đủ dưỡng chất cần thiết.
![]()
![]()
![]()
Em còn đang học hỏi các mẹ ấy để sau nấu cơm cho chồng cho con ấy chứ)
Không phải tự nhiên mà các cụ cứ truyền tai nhau "Cơm tàu, vợ Nhật, nhà Tây" đâu ạ

Nhưng chả ai nói là Cơm Nhật mợ ạ. Vk Nhật bây giờ cũng mất chất rồiEm không biết cụ thấy thế nào, nhưng em lại thấy bữa ăn của mấy mẹ Nhật nấu cầu kỳ mà nhiều món mà.
Ở Việt Nam mình cứ nấu canh, đồ ăn mặn, đồ xào các thứ rồi bày tất 1 mâm, cả nhà cùng ăn.
Còn Nhật thì họ chia suất rõ ràng, mỗi người 1 suất có cơm, canh hoặc cá thịt đủ cả,
Và 1 điều dễ thấy đó là nó được tái hiện qua các hộp cơm mà các mẹ chuẩn bị cho con mang đến trường. Em thấy họ ăn lượng vừa đủ, không quá nhiều nhưng cung cấp đủ dưỡng chất cần thiết.
![]()
Em còn đang học hỏi các mẹ ấy để sau nấu cơm cho chồng cho con ấy chứ)
Không phải tự nhiên mà các cụ cứ truyền tai nhau "Cơm tàu, vợ Nhật, nhà Tây" đâu ạ
Em thấy mợ thớt vẽ đẹp, đang định hỏi sao 0 đi làm designer mà sang Nhật đóng gói. Giờ đọc còm của cụ em đã hiểuViệc nhập cư nó chả phải đạo đức giả đâu cụ ạ, nó là khốn nạn, là bài toán kinh tế sát sườn. Sang đấy bản chất là lao động quần quật nghĩa đen, nhưng nếu công nhận đấy là người lao động thì phải trả đầy đủ lương, chế độ theo luật pháp Nhật.
Nó dek muốn trả nhiều tiền cho người lao động nên mới sinh ra trò: thực tập sinh, du học sinh có nghĩa không phải là người lao động với đầy đủ ý nghĩa, chỉ là học việc, chỉ là làm thêm nên được quyền trả lương thấp, được quyền bóc lột sức lao động.
Còn mợ chủ thớt khoe toàn làm việc với lãnh đạo, giám đốc và lương 12 man thì em cũng lờ mờ hiểu ra công việc của mợ ấy ở Việt Nam rồi.
Giải quyết hậu quả cũng chả như VN đâu: trừ phi nó tự quyết tự phá thì e làm ngơ chứ ko dám, ko có quyền và cũng ko muốn khuyên nó phá. Ko phá thì chỉ có nước về VN. Nhưng khốn nạn là có đứa về VN, để quay lại được luôn và cũng ko dám về nhà nên sinh con vứt ở cổng chùaThế thì Tôm nhập khẩu bcs từ VN hoặc tiếp tục đi giải quyết hậu quả - không phải do mình gây ra![]()
Có lần em bay chuyến bay Japan Airline ngồi cạnh cặp vợ chồng Nhật và 1 bé trai khoảng vài tháng tuổi. Chuyến bay dài hơn 12 tiếng đến người lớn còn mệt mỏi nói gì trẻ con. Cô vợ ngồi ghế giữa địu con, chồng ngồi ghế ngoài bên cạnh và ngủ. Chốc chốc bé con quấy khóc lại thấy cô vợ đứng ra lối đi chung dỗ dành nhún nhảy, rồi ăn cháo uống sữa, thay áo thay bỉm, ngủ nghỉ các kiểu cứ một mình cô vợ loay hoay không phiền hà chồng một câu, miệng vẫn mỉm cười và nói năng vẫn nhẹ nhàng (cô vợ rất xinh và anh chồng cũng rất đẹp trai, trí thức). Cả khi chồng và mọi người ngủ quay thì một mình cô vợ vẫn rong rẩy dỗ dành đứa bé và tuyệt nhiên không thấy có tiếng khóc của con hay cáu cẳm của mẹ. Em đến phục cô vợ đó và tự nhủ "đúng là vợ Nhật", nếu em ở cảnh đấy chắc em cấu chồng tím tay luôn rồi.Nhưng chả ai nói là Cơm Nhật mợ ạ. Vk Nhật bây giờ cũng mất chất rồi
Chính những thứ mà ở VN hay sử dụng và được ngấm vào cơ thể từ nhỏ nên có vẻ sức đề kháng của dân VN tốt hơn thì phải: cá sông, rau dại, trái cây hoang, ... thập cẩm đều được ăn, quả gì chim ăn được là người ăn được, rau gì lợn ăn được thì người cũng chén, đại loại thếĐÚNG rồi đấy bác, bác nói em mới để ý, nhiều khi cam, hồng rụng đầy đường hay mọc ra không ai ăn vì họ không dám ăn, sợ không rõ nguồn gốc thế nào, cứ phải mua ở siêu thị mới tin tưởng. Như rau ngải cứu, hẹ, lá diếp cá mọc ngoài đường xanh mướt ra, họ không ăn. Việt Nam mình sang vớ được thì quý, lao ra hái, họ kêu đừng hái, chó mèo đi đường nó đái ỉa tùm lum vào bẩn lắm. Mà kể ra họ nói cũng đúng

Còn nhiều chuyện nữa e chả kể làm gì, phiền mợ chủ thớt.Ôi trời ơi![]()
Cụ bật mí cho em biết bí quyết lương cao với ahViệc nhập cư nó chả phải đạo đức giả đâu cụ ạ, nó là khốn nạn, là bài toán kinh tế sát sườn. Sang đấy bản chất là lao động quần quật nghĩa đen, nhưng nếu công nhận đấy là người lao động thì phải trả đầy đủ lương, chế độ theo luật pháp Nhật.
Nó dek muốn trả nhiều tiền cho người lao động nên mới sinh ra trò: thực tập sinh, du học sinh có nghĩa không phải là người lao động với đầy đủ ý nghĩa, chỉ là học việc, chỉ là làm thêm nên được quyền trả lương thấp, được quyền bóc lột sức lao động.
Còn mợ chủ thớt khoe toàn làm việc với lãnh đạo, giám đốc và lương 12 man thì em cũng lờ mờ hiểu ra công việc của mợ ấy ở Việt Nam rồi.
E cũng đã nhìn thấy cảnh này trên MB, thậm chí là vợ trông 3 đứa con cho ck sang ghế khác ngủ cơ, nhưng ở góc độ đàn ông nhìn vào thì e thấy đàn ông VN còn tử tế vs vk con chán. Trường hợp cụ nhìn thấy chỉ là bề nổi, đi sâu vào mới biết vk Nhật bây giờ ntn. Các bà 6-70 trở lên mới đúng chất vk NhậtCó lần em bay chuyến bay Japan Airline ngồi cạnh cặp vợ chồng Nhật và 1 bé trai khoảng vài tháng tuổi. Chuyến bay dài hơn 12 tiếng đến người lớn còn mệt mỏi nói gì trẻ con. Cô vợ ngồi ghế giữa địu con, chồng ngồi ghế ngoài bên cạnh và ngủ. Chốc chốc bé con quấy khóc lại thấy cô vợ đứng ra lối đi chung dỗ dành nhún nhảy, rồi ăn cháo uống sữa, thay áo thay bỉm, ngủ nghỉ các kiểu cứ một mình cô vợ loay hoay không phiền hà chồng một câu, miệng vẫn mỉm cười và nói năng vẫn nhẹ nhàng (cô vợ rất xinh và anh chồng cũng rất đẹp trai, trí thức). Cả khi chồng và mọi người ngủ quay thì một mình cô vợ vẫn rong rẩy dỗ dành đứa bé và tuyệt nhiên không thấy có tiếng khóc của con hay cáu cẳm của mẹ. Em đến phục cô vợ đó và tự nhủ "đúng là vợ Nhật", nếu em ở cảnh đấy chắc em cấu chồng tím tay luôn rồi.
Vợ Nhật em nghĩ không mất chất được vì tính cách người Nhật là như thế.
Cụ ước thế là sai với tiêu chí......rồi!Âm thầm thực hiện thôi Cụ ợ.Cụ chả hiểu gì cả kakaƯớc gi em trẻ lại 10 tuổi và chưa vợ.![]()