Y tế ở bên em không tiện lợi như ở Việt Nam. Muốn đi khám bác sĩ phải gọi điện đặt lịch, may mắn hiếm hoi lắm mới được gặp trong ngày, bình thường là sang tuần. Đau răng cũng phải chờ đặt lịch, trừ đau quá thì vào viện có nha sĩ khẩn cấp ăn vạ thì may ra. Tối hoặc cuối tuần bác sĩ gia đình nghỉ thì gọi dịch vụ bác sĩ tại nhà hoặc nếu thấy đủ nặng thì vào khoa cấp cứu ở bệnh viện. Đến cấp cứu cũng chờ tiếp 2-6 tiếng là bình thường, tùy theo mức độ nghiêm trọng. Nếu cần phẫu thuật mà muốn đi viện công chờ vài năm là bình thường tùy mức độ khẩn thiết. Nguyên nhân là do ngành y tế luôn thiếu nhân lực. Nên cụ mợ nào con học giỏi cứ cho con học bác sĩ rồi đưa con sang Úc.
Trước đây đi bác sĩ gia đình miễn phí, giờ hầu hết các bác sĩ không chịu bulk bill nữa, phải tự đóng một phần tiền phí thăm khám, Medicare chỉ cover một phần. Nên nhiều người phản ứng bằng việc đổ xô đi khoa cấp cứu khiến bệnh viện lại càng trở nên quá tải.
Còn răng là Medicare không cover. Ai muốn cover một phần tiền khám chữa răng thì mua bảo hiểm. Tiền khám chữa răng thì đắt lòi. Em phải xử lý viêm ống tủy 2 răng, ca hơi khoai nên nha sĩ thường không xử lý được, phải đi chuyên gia. $4,125 cho 2 răng, cộng thêm $215 tiền thăm khám 1 lần, chụp X-quang và thử tủy $150. Em đi chuyên gia đặt lịch từ tháng 12 đến hết tháng 1 mới được khám. Đi khám xong đến tháng 4 mới được chữa. May răng ko thấy đau gì.
Bù lại đi viện hay làm các loại chụp chiếu, xét nghiệm được bác sĩ gia đình refer thì miễn phí. Hồi em đẻ cũng được miễn phí. Vào viện đẹp và hiện đại hơn Vinmec của mình, được ở phòng riêng, người nhà không cần thiết phải đến trông hay phục vụ cơm nước, bệnh viện lo cho đủ 5 bữa, sáng, trưa, tối, trà sáng, trà chiều, có thực đơn trên màn hình cho tùy chọn. Trước khi làm gì đều báo trước cho biết và giải thích cặn kẽ các tác dụng phụ. Nếu em là người nước ngoài không có Medicare sẽ phải trả $16,000 cho cả ca đẻ. Bù lại bệnh viện bên mình thì thích giữ người, bệnh viện bên em thì thích thả người. Mẹ chồng em mổ thay hết một bên xương hông, hai ngày sau xuất viện. Bệnh viện cho y tá đến kiểm tra vết thương hàng ngày và dạy tập đi.
Ở Việt Nam tiện và nhanh. Bên em thì không bằng được. Tuy nhiên ở Úc hồ sơ bệnh nhân được lưu trữ rất cẩn thận, có hệ thống chia sẻ dữ liệu trong ngành và các quy trình, quy định đều được đảm bảo tuân thủ cao. Em cũng thích việc bác sĩ ở đây luôn khuyến khích bệnh nhân đặt câu hỏi, trả lời đầy đủ cũng như luôn báo trước sẽ làm gì bệnh nhân, kể cả tiêm.
Nói đến bác sĩ, em nhớ hồi em mới đẻ xong, vết mổ vẫn còn đau, đến khi bác sĩ nhi vào kiểm tra con em, bác sĩ đẹp trai quá em quên cả vết mổ, bao nhiêu lăn tăn về con em mạnh dạn hỏi hết làm chồng em ngồi bấm bụng cười vì trước đấy em kêu lắm quá. Nên em chấm bên em thêm điểm nữa vì có nhiều bác sĩ nhi đẹp trai. Ở Việt Nam em chưa có dịp gặp bác sĩ nhi nào nên em chưa chấm điểm
Bệnh viện em đẻ. Ảnh em lấy trên Google.