[Funland] [Dáng và Da] Những câu chuyện bên lề chưa kể

Thắng_Sơn Tây

Xe cút kít
Biển số
OF-455694
Ngày cấp bằng
24/9/16
Số km
18,585
Động cơ
1,134,970 Mã lực
Nơi ở
Cấm chỉ
Em chưa xem phim “Em và Trịnh” nhưng mỗi ngày lướt mạng thấy nhiều ý kiến xoay quanh bộ phim. Thực tế, mỗi người nên nhận định rõ ranh giới giữa thực và ảo, giữa cuộc sống và nghệ thuật thì sẽ có nhìn khách quan hơn về bộ phim.

Em nghe và hát nhạc Trịnh từ năm 15t, đã từng có những khoảng thời gian cảm giác như mình phiêu diêu trong từng ca từ và âm thanh của Trịnh để rồi trải dài những yêu thương với người với đời và nhặt lại mình trong đó trọn vẹn, như thể không phải mình hát nhạc của Trịnh mà là cất lên những tiếng hát từ chính cuộc đời của mình.

Em không quá ngưỡng mộ và sùng bái nhạc Trịnh nhưng em tìm thấy sự đồng điệu ở Trịnh là một tâm hồn cô đơn, lấy chim muông, cây cỏ, lấy nắng mưa của trời làm bạn để quên đi nhân tình thế thái nhưng vẫn nặng lòng với quá khứ, với thân phận những kiếp người. Vì thế, phảng phất đâu đó những ca từ như tự vỗ về chính mình và cả “ta”, như một cách níu kéo cuộc sống, gắng gượng đứng dậy sau những vấp ngã

Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng…
Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên…


Em cũng tìm thấy sự đồng điệu ở Trịnh bới tình yêu cái đẹp, những người con gái đi qua đời ông mong manh như sương sớm, thánh thiện như đức mẹ Maria “Màu nắng hay là màu mắt em, mùa thu mưa bay cho môi mềm…”, “…vai em gầy guộc nhỏ như cánh vạc về chốn xa xăm”

Đi bên đời những nàng thơ như thế, nhưng lòng Trịnh vẫn mãi cô đơn, vẫn khát khao yêu đương, “từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ… lời hẹn thề là những cơn mưa”, mỗi người tình bỏ đi, trái tim một lần tổn thương, Trịnh lại tìm về với nắng mưa làm bạn, tuyệt nhiên không một lời trách cứ, chỉ đọng lại những dang dở, lỡ làng, những giây phút hạnh phúc không hình hài…

Rồi, em lại tìm thấy sự đồng điệu ở Trịnh trong sự bình thản đối diện với cuộc sống, mỗi người đều như một người khách tạm ở cõi trần, lãng du khắp chốn để cuối cùng lại về với cát bụi hư không. Suy cho cùng, vạn vật đều ở trọ cùng nhau, nương tựa nhau… “Mây kia ở trọ tầng không, mưa nắng ở trọ bên trong nỗi buồn… em nay ở trọ trần gian, trăm năm về chốn xa xăm cũng đành”

Nhiều người nói nhạc Trịnh buồn, u uất, cũng có người nói nhạc Trịnh giàu triết lý nhân sinh. Em không quá đặt nặng hay phán xét, nghe và hát nhạc Trịnh chỉ đơn giản bởi em tìm thấy trọn vẹn mình trong đó, để rồi tự thấy được vỗ về, tự tâm tình, tự an yên. Để mỗi giây phút trong cuộc đời đều muốn tự mình ngân nga vài câu từ dù ở sắc thái nào vẫn toát lên sự thiết tha với cuộc sống này.

Tuy vậy, những ca khúc Da vàng của Trịnh là em không dám nghe, 1 đôi lần em trót nghe, thấy lòng đau như cắt, sự giằng xe tâm can dữ dội từ nỗi đau của đồng loại trải qua chiến tranh, nỗi đau đó thật sự ám ảnh. Những ca khúc này không phổ biến vì nhiều giai đoạn bị cấm lưu hành.

Từ lúc bắt đầu nghe, em đã mặc định, chỉ có giọng Khánh Ly là đủ dày cho cái tình, cái hồn của nhạc Trịnh, nhưng sau này, có nhiều ca khúc tưởng như ông viết ra là để dành cho Hồng Nhung, giống như Hồng Nhung chính là đoá hoa vô thường trong lòng của ông vậy. Giống như cuộc đời Trịnh, mỗi nàng thơ đi qua để lại những dấu ấn riêng, những ca khúc của ông cũng mỗi bài 1 vẻ, một sắc thái, muôn mặt hình hài như tính cách của mỗi nàng thơ. Có lẽ phải thiết tha với đời, với người lắm ông mới viết được những ca từ và những âm thanh như thế.
pinsu90 về đọc những tâm tình, réo rắt của mợ Mưa! đi này. Sẽ thấy "phụ nữ càng mạnh mẽ càng dịu dàng" quả là không sai...

Như là làn nước mỏng, len lỏi vào từng ngõ ngách trong lòng, bởi những lời thiết tha được viết lên từ một phụ nữ đang ở độ "chín".

Em cũng không phải người yêu nhạc Trịnh đến si mê, hay cảm thấy nặng nề u tối trong những ca từ của Ông đâu mợ Mưa! . Chỉ là, có những giai điệu, cảm thấy được "nói thay" ý niệm của mình, trong một không gian từa tựa như thế, một khoảnh khắc na ná hay một cái gì đó của Ông thật sự khắc khoải, mà vốn từ của mình hạn hẹp - không đủ để giãi bày.
Mà, Trịnh Công Sơn hoang hoải với đời, với "tình" với những nàng thơ đi qua đời Ông. Day dứt với những phận đời, với nỗi niềm yêu quê hương, xứ sở. Tràn đầy tình yêu đời, yêu người đến thiết tha. Còn đa tình của Ông, có lẽ, là cái đa tình, mà, có lẽ những phụ nữ đến và đi trong đời (Ông), cũng không hề oán trách.

Tìm đọc về Trịnh Công Sơn, em cảm nhận, hình như, là hình như thôi, suốt cuộc đời, Ông chỉ yêu mình cô Dao Ánh (?!). Những người phụ nữ khác, Ông chỉ yêu một bờ vai thon, một mái tóc hay chỉ là một tiếng cười . Yêu một điểm nào duy nhất, trong tổng thể của một người, đó có lẽ là tâm hồn quá ư da diết với cuộc đời, để chọn lọc ra những tinh tuý, và gửi những điều đẹp đẽ đó vào âm nhạc.
Và, cô Khánh Ly, lại là tri kỷ trong việc truyền tải những điều thi vị đó tới đông đảo nhân dân...

Em cũng chưa xem "Em và Trịnh". Chỉ đọc những bài viết khen/chê của người có chuyên môn và nghiệp dư trên mạng xã hội. Mỗi người, đều có những quan điểm của riêng mình. Người thì "ghét" quá, nên bút pháp cực kỳ sắc sảo, mổ xẻ những diễn viên, âm nhạc và cả những phân đoạn (mà họ cho rằng) chưa được hợp lý. Người thì trung lập, bình thản tâm đắc với hình ảnh và diễn viên đẹp. Người yêu thì ca tụng hết lời với những ưu ái, mềm mại như muốn được "đắm mình" trong không gian của Đà Lạt, của Huế hay muốn được ngân vang mãi khúc ca "Ngẫu nhiên" khi một trong những "người tình" của Ông hát - Michiko, cô nháy nhót, lí lắc và kéo ông vào hoà chung nhịp điệu. Cuộc đời mà, yêu quá, đôi khi người ta cũng sẵn sàng gay gắt, chỉ muốn mọi người thấy rằng, vì mong một sự "hoàn hảo" hơn với người Nhạc sĩ tài hoa.

Dù thế nào đi nữa, Ông cũng là một người có đóng góp lớn lao trong nền âm nhạc Việt Nam. Cuộc đời Ông, vô tình lại thành chủ đề thú vị trên cả mạng xã hội và ngoài đời thực. Trịnh Vĩnh Trinh, người em gái mà sau này, đã có rất nhiều bài phỏng vấn liên quan đến người Anh đa tài của mình, đã rất tự hào và thương tiếc. Hơn ai hết, những bóng hồng từng đi qua đời Ông, khắc khoải, xen lẫn hãnh diện, vì một trong những giai đoạn cuộc đời họ, được Ông lấy làm cảm hứng sáng tác. Với họ, có lẽ chỉ vậy thôi - là đủ!

Xét cho cùng, chúng ta chẳng thể làm gì được, ngoài thưởng thức và chọn lọc những ca từ phù hợp với mình. Để những ngày nắng-mưa, sẽ được hoà mình vào với những thanh thuần, dịu ngọt của nhạc Trịnh. Yêu một người, đôi khi còn không đủ rộng dài để nương tựa, huống chi một Nhạc sĩ đàn hát hay, vẽ đẹp, thuộc về mọi người (trong âm nhạc) thì việc khen/chê ấy, em nghĩ là quá thường tình...

Mợ Mưa giữ gìn sức khoẻ nhé! Dịu dàng trong chữ viết lắm rồi, nhưng đi nhẹ, nói khẽ cười duyên, có lẽ hợp với mợ Mưa hơn. Sứt sẹo chỗ nào, đều khiến cho mặt mày kém sắc. Nghe nhạc Trịnh mà phải băng bó vết thương, nghe có vẻ hơi u tối, @};-...
Em nhiều “gì” lắm mí viết được 1 vài đoạn hơi ít “gì” như ở trên đấy mợ :))

Thực ra viết hay không viết một phần ít ở năng khiếu, phần nhiều là thói quen. Em rất ưng cách ví von của Axit Nezin, từ ngữ như một bầy cừu, khi một con cừu chui qua khe suối đàn cừu cũng lần lượt chui theo, nếu con đầu đàn đi lạc cả đàn cũng vì thế lạc theo. Con đường qua khe suối cần tìm tòi, rồi đi mãi sẽ thành quen, nói và viết cũng cần tìm tói và rèn thành thói quen như thế.

Có những giai đoạn, em đùa với bạn là làm thơ còn dễ hơn ăn cơm, ngày ăn 3 bữa đã chán nhưng cứ đặt bút là viết 30 bài vẫn thấy còn năng lượng. Nhưng đoạn nào cứ lười biếng với câu chữ là viết hay bị đứt ý lắm :P

Em có nhiều thứ muốn viết về nhạc Trịnh lắm mợ RedMer mà vừa vì lười vừa vì type bằng điện thoại hơi lâu nên lại càng lười. Mợ nói giùm em nhiều nhiều điều quá @};-@};-@};-

Mợ pinsu90 cuối cùng em đã mua được chai giấm xả của Yves, lần này em chuyển sang dùng chai màu xanh. Mỗi lần gội xả cảm giác như mình vác cả đám mây bồng bềnh nhẹ bẫng trên đầu. Rất là thích :D
Diễn đàn Otofun có chức năng vang hay vodka để bày tỏ sự bất đồng hay đồng ý với những điều mình tâm đắc một cách nhanh chóng. Nhưng để tán thưởng khen ngợi vói những áng văn mà các mợ trải lòng ở đây chỉ bằng vodka thì em cảm thấy như thế là một sự khiếm nhã. Thành ra em phải cố gắng viết ra mấy dòng bởi môn văn đối với em ngày xưa chưa bao giờ là dễ dàng.
Cảm giác của em viết văn với các mợ là một điều rất dễ, câu chữ trau chuốt cẩn thận nhưng không có chút gì giả tạo bởi chúng đều xuất phát từ cảm giác chân thực trong tâm hồn của mỗi người. Có lúc đọc thì cảm nhận như mây bay gió thổi , khi thì nhẹ nhàng như nước chảy hoa trôi, lúc lại lanh lảnh như tiếng chuông gió, thỉnh thoảng mường tượng như âm thanh những hạt pha lê lìa chuỗi rơi xuống trong đêm vắng. Nhưng đa phần chúng đều dịu dàng như một mái tóc huyền.
Em kém văn chỉ viết được thế, mời các cụ khác bổ sung ạ.
 

Mưa!

Xe điện
Biển số
OF-319947
Ngày cấp bằng
16/5/14
Số km
2,928
Động cơ
282,178 Mã lực
Diễn đàn Otofun có chức năng vang hay vodka để bày tỏ sự bất đồng hay đồng ý với những điều mình tâm đắc một cách nhanh chóng. Nhưng để tán thưởng khen ngợi vói những áng văn mà các mợ trải lòng ở đây chỉ bằng vodka thì em cảm thấy như thế là một sự khiếm nhã. Thành ra em phải cố gắng viết ra mấy dòng bởi môn văn đối với em ngày xưa chưa bao giờ là dễ dàng.
Cảm giác của em viết văn với các mợ là một điều rất dễ, câu chữ trau chuốt cẩn thận nhưng không có chút gì giả tạo bởi chúng đều xuất phát từ cảm giác chân thực trong tâm hồn của mỗi người. Có lúc đọc thì cảm nhận như mây bay gió thổi , khi thì nhẹ nhàng như nước chảy hoa trôi, lúc lại lanh lảnh như tiếng chuông gió, thỉnh thoảng mường tượng như âm thanh những hạt pha lê lìa chuỗi rơi xuống trong đêm vắng. Nhưng đa phần chúng đều dịu dàng như một mái tóc huyền.
Em kém văn chỉ viết được thế, mời các cụ khác bổ sung ạ.
Cụ làm em nhớ ngày xưa, vang vod có lời nhắn rất là vui, hồi đó nhiều nhà nọ nhà kia hay lái nick của nhau vang vod nhắn nhủ đủ thứ, vui đáo để =))

Em ngại viết còm dài lắm í mà cứ đọc chùa văn của mợ chủ xong cũng thấy hơi áy náy nên thi thoảng cũng còm dài tẹo cho nó xôm nhà, em cứ nghĩ đến đâu gõ đến đấy chứ không cẩn thận được như mợ RedMer í. Cụ khen làm em ngại quá hihi :">
 

Mưa!

Xe điện
Biển số
OF-319947
Ngày cấp bằng
16/5/14
Số km
2,928
Động cơ
282,178 Mã lực
Đi qua những ngày "mưa" rồi, cũng đã đến lúc, phải chấp nhận và gói ghém những ký ức trầm lại, phải không cụ?
Đi về phía ban mai, em mong những gì của năm cũ, sẽ khiến cụ Xe có động lực nhiều hơn. Ít ra, về đây post ảnh, sẽ nói cho em và mọi người, bức hình số 4 từ trên xuống, có phải là những con Vẹm không ạ?
Avatar mang đậm phong cách "ẩm thực", mà không chia sẻ gì về món ăn, hay cách chế biến nguyên liệu, có vẻ cứ sai sai, :D.
Em biết cụ í ở thớt món ăn, chắc avatar là thương hiệu mới nhà cụ í, mợ thử search gg xem nào :P


Sao cụ lại chọn phương án cực kỳ cồng kềnh như thế đc nhỉ? >:)
Mỗi người chạy 5km, khi gặp nhao sẽ tìm đc niềm vui: mợ Mưa đc chén, còn cụ đc double: đc trao món quà đúng sở thích & hội ngộ người đẹp! :D
Phương án này hay đấy cụ Xe bo 4 banh nhở :))
 

thngaylangthang

Xe ngựa
Biển số
OF-130800
Ngày cấp bằng
14/2/12
Số km
27,522
Động cơ
1,653,793 Mã lực
Nơi ở
Đó đây, langthang
Diễn đàn Otofun có chức năng vang hay vodka để bày tỏ sự bất đồng hay đồng ý với những điều mình tâm đắc một cách nhanh chóng. Nhưng để tán thưởng khen ngợi vói những áng văn mà các mợ trải lòng ở đây chỉ bằng vodka thì em cảm thấy như thế là một sự khiếm nhã. Thành ra em phải cố gắng viết ra mấy dòng bởi môn văn đối với em ngày xưa chưa bao giờ là dễ dàng.
Cảm giác của em viết văn với các mợ là một điều rất dễ, câu chữ trau chuốt cẩn thận nhưng không có chút gì giả tạo bởi chúng đều xuất phát từ cảm giác chân thực trong tâm hồn của mỗi người. Có lúc đọc thì cảm nhận như mây bay gió thổi , khi thì nhẹ nhàng như nước chảy hoa trôi, lúc lại lanh lảnh như tiếng chuông gió, thỉnh thoảng mường tượng như âm thanh những hạt pha lê lìa chuỗi rơi xuống trong đêm vắng. Nhưng đa phần chúng đều dịu dàng như một mái tóc huyền.
Em kém văn chỉ viết được thế, mời các cụ khác bổ sung ạ.
Thì ra cụ vang em vì một mợ tên Trang ở cầu Lường ... ;))
Cụ làm em nhớ ngày xưa, vang vod có lời nhắn rất là vui, hồi đó nhiều nhà nọ nhà kia hay lái nick của nhau vang vod nhắn nhủ đủ thứ, vui đáo để =))

Em ngại viết còm dài lắm í mà cứ đọc chùa văn của mợ chủ xong cũng thấy hơi áy náy nên thi thoảng cũng còm dài tẹo cho nó xôm nhà, em cứ nghĩ đến đâu gõ đến đấy chứ không cẩn thận được như mợ RedMer í. Cụ khen làm em ngại quá hihi
:>
 

thngaylangthang

Xe ngựa
Biển số
OF-130800
Ngày cấp bằng
14/2/12
Số km
27,522
Động cơ
1,653,793 Mã lực
Nơi ở
Đó đây, langthang

DaDieuchienxu

Xe container
Biển số
OF-436459
Ngày cấp bằng
12/7/16
Số km
8,749
Động cơ
984,466 Mã lực
Em rất ưng cách ví von của Axit Nezin, từ ngữ như một bầy cừu, khi một con cừu chui qua khe suối đàn cừu cũng lần lượt chui theo, nếu con đầu đàn đi lạc cả đàn cũng vì thế lạc theo. Con đường qua khe suối cần tìm tòi, rồi đi mãi sẽ thành quen, nói và viết cũng cần tìm tói và rèn thành thói quen như thế.
Đọc đoạn văn này của mợ, mình lại nhớ đến 1 câu chuyện có thật cười ra nước mắt:
Ku em vợ thứ 7 của ngan già là 1 nông dân. Ngoài việc trồng lúa, giữa 2 mùa vụ, ku câu hay nuôi vịt tàu thả bầy. Hằng ngày, him xách cây sào dài lùa đàn vịt ra đồng cho vịt ăn lúa rơi rụng. Khổ cái tay này có tật....nhậu thần sầu! Mỗi ngày, gặp chiến hữu "cùng ngành nghề" là rủ nhau kiếm chai rượi + ít cóc ổi bày ra giữa đồng nhậu.
Xui rủi, 1 hôm chủ ruộng gần đó gom rơm rạ trên mảnh ruộng của họ lại, đốt để làm tro bón. Đống ung cháy âm ỉ...1 con chó chạy giỡn đuổi đàn vịt, thế là cả đàn chạy về phía đống ung kia. Bọn đi sau cứ thấy ~ con đi đầu chạy chui vào đống ung, thế là cả lũ cứ thế chui theo....Kết quả, cả bầy vịt chết cháy + ngạt trong đó, trong khi chủ của chúng đang nốc rượu tì tì ở xa xa...
Khi phát hiện ra, ku em tỉnh cả rượu, đành đi xin cái bao to hốt xác đám vịt về. Khổ thêm cái là kiểu nướng nguyên lông này ko xơi đc mà cũng chẳng thể bán cho ai, đành đem chôn hết! :((
 

Mưa!

Xe điện
Biển số
OF-319947
Ngày cấp bằng
16/5/14
Số km
2,928
Động cơ
282,178 Mã lực
Đọc đoạn văn này của mợ, mình lại nhớ đến 1 câu chuyện có thật cười ra nước mắt:
Ku em vợ thứ 7 của ngan già là 1 nông dân. Ngoài việc trồng lúa, giữa 2 mùa vụ, ku câu hay nuôi vịt tàu thả bầy. Hằng ngày, him xách cây sào dài lùa đàn vịt ra đồng cho vịt ăn lúa rơi rụng. Khổ cái tay này có tật....nhậu thần sầu! Mỗi ngày, gặp chiến hữu "cùng ngành nghề" là rủ nhau kiếm chai rượi + ít cóc ổi bày ra giữa đồng nhậu.
Xui rủi, 1 hôm chủ ruộng gần đó gom rơm rạ trên mảnh ruộng của họ lại, đốt để làm tro bón. Đống ung cháy âm ỉ...1 con chó chạy giỡn đuổi đàn vịt, thế là cả đàn chạy về phía đống ung kia. Bọn đi sau cứ thấy ~ con đi đầu chạy chui vào đống ung, thế là cả lũ cứ thế chui theo....Kết quả, cả bầy vịt chết cháy + ngạt trong đó, trong khi chủ của chúng đang nốc rượu tì tì ở xa xa...
Khi phát hiện ra, ku em tỉnh cả rượu, đành đi xin cái bao to hốt xác đám vịt về. Khổ thêm cái là kiểu nướng nguyên lông này ko xơi đc mà cũng chẳng thể bán cho ai, đành đem chôn hết! :((
Ôi, em tưởng tượng ra cả đàn vịt quay mà cười ra nước mắt luôn :P

Chắc quê ông Azit Nexin không có vịt nên ống ví từ ngữ như bầy cừu, vậy từ nay mình thống nhất từ ngữ như bầy vịt nhá :))

Em học văn cũng vất vả lắm mà hình như em bị thần vịt nhập từ bé, cứ mỗi lần muốn viết gì là câu chữ cứ tự kéo nhau tuôn ra :))
 

Bang lang

Xe container
Biển số
OF-22341
Ngày cấp bằng
12/10/08
Số km
8,867
Động cơ
703,385 Mã lực
Diễn đàn Otofun có chức năng vang hay vodka để bày tỏ sự bất đồng hay đồng ý với những điều mình tâm đắc một cách nhanh chóng. Nhưng để tán thưởng khen ngợi vói những áng văn mà các mợ trải lòng ở đây chỉ bằng vodka thì em cảm thấy như thế là một sự khiếm nhã. Thành ra em phải cố gắng viết ra mấy dòng bởi môn văn đối với em ngày xưa chưa bao giờ là dễ dàng.
Cảm giác của em viết văn với các mợ là một điều rất dễ, câu chữ trau chuốt cẩn thận nhưng không có chút gì giả tạo bởi chúng đều xuất phát từ cảm giác chân thực trong tâm hồn của mỗi người. Có lúc đọc thì cảm nhận như mây bay gió thổi , khi thì nhẹ nhàng như nước chảy hoa trôi, lúc lại lanh lảnh như tiếng chuông gió, thỉnh thoảng mường tượng như âm thanh những hạt pha lê lìa chuỗi rơi xuống trong đêm vắng. Nhưng đa phần chúng đều dịu dàng như một mái tóc huyền.
Em kém văn chỉ viết được thế, mời các cụ khác bổ sung ạ.
Chắc cụ Khen mấy mợ nhưng trừ em ra vì em viết dở nhất đúng ko? Mà văn cụ sử dụng nhiều biện pháp so sánh quá!
 

Thắng_Sơn Tây

Xe cút kít
Biển số
OF-455694
Ngày cấp bằng
24/9/16
Số km
18,585
Động cơ
1,134,970 Mã lực
Nơi ở
Cấm chỉ

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,795
Động cơ
235,257 Mã lực
Diễn đàn Otofun có chức năng vang hay vodka để bày tỏ sự bất đồng hay đồng ý với những điều mình tâm đắc một cách nhanh chóng. Nhưng để tán thưởng khen ngợi vói những áng văn mà các mợ trải lòng ở đây chỉ bằng vodka thì em cảm thấy như thế là một sự khiếm nhã. Thành ra em phải cố gắng viết ra mấy dòng bởi môn văn đối với em ngày xưa chưa bao giờ là dễ dàng.
Cảm giác của em viết văn với các mợ là một điều rất dễ, câu chữ trau chuốt cẩn thận nhưng không có chút gì giả tạo bởi chúng đều xuất phát từ cảm giác chân thực trong tâm hồn của mỗi người. Có lúc đọc thì cảm nhận như mây bay gió thổi , khi thì nhẹ nhàng như nước chảy hoa trôi, lúc lại lanh lảnh như tiếng chuông gió, thỉnh thoảng mường tượng như âm thanh những hạt pha lê lìa chuỗi rơi xuống trong đêm vắng. Nhưng đa phần chúng đều dịu dàng như một mái tóc huyền.
Em kém văn chỉ viết được thế, mời các cụ khác bổ sung ạ.
Nói gì thì nói, là phụ nữ, khi nhận được những lời tán dương/khen ngợi, dù ít nhiều, cũng có một cảm giác âm ỉ nhẹ trong lòng, nhất là, lời khen ngợi đó, đến từ một người đàn ông đứng tuổi. Cho em được "Cảm ơn" cụ Thắng, vì lời bộc bạch rất chân tình, lại còn vào một ngày đầu tuần ạ...@};-!

Tuy cảm giác vui vẻ sớm qua đi, vì trở về với hiện tại, vẫn phải mưu sinh. Song, có những khi, login vào diễn đàn, nhìn thấy những chữ viết nhẹ nhàng từ các cụ/mợ, cảm thấy đâu đó, sự nhọc nhằn đã vơi đi phần nào. Chính vì nhận được rất nhiều sự tử tế, trân trọng của mọi người, nên để lựa chọn việc cáu gắt mù trời, với việc thả một vài âm thanh réo rắt về đây, em lựa chọn điều thứ 2.
Bản thân mỗi người, đều có những khiếm khuyết, chưa được tròn trịa, nhưng ở một mặt nào đó, em tin rằng, khi đã về đây rồi, sự thiếu hụt ấy, sẽ dần dần được khoả lấp bởi những niềm vui nho nhỏ; những tâm tư không dễ chia sẻ với người đời. Dù chỉ là một cái nick ảo, nhưng những gì các cụ/mợ đã thể hiện, khiến chúng ta cảm thấy cuộc đời bớt nhạt, bớt đắng và bớt ồn ào hơn...
 

Xe bo 4 banh

Xe ba gác
Biển số
OF-26089
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
20,239
Động cơ
243,305 Mã lực
Nơi ở
Thanh Xuân Bắc
Đi qua những ngày "mưa" rồi, cũng đã đến lúc, phải chấp nhận và gói ghém những ký ức trầm lại, phải không cụ?
Đi về phía ban mai, em mong những gì của năm cũ, sẽ khiến cụ Xe có động lực nhiều hơn. Ít ra, về đây post ảnh, sẽ nói cho em và mọi người, bức hình số 4 từ trên xuống, có phải là những con Vẹm không ạ?
Avatar mang đậm phong cách "ẩm thực", mà không chia sẻ gì về món ăn, hay cách chế biến nguyên liệu, có vẻ cứ sai sai, :D.
Vâng em chỉ biết nấu cơm ngày 3 bữa thôi, sợ đưa chủ đề ẩm thực vào đây không phù hợp
Con mợ hỏi nó chính là con vẹm đấy ạ. Nhưng vẫn còn nhỏ nên bà con chưa khai thác.
 

Xe bo 4 banh

Xe ba gác
Biển số
OF-26089
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
20,239
Động cơ
243,305 Mã lực
Nơi ở
Thanh Xuân Bắc

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,795
Động cơ
235,257 Mã lực
Cho em rong chơi trọn vẹn cuộc làm Người...
CD0A03FB-BC37-4ECB-8881-B2F4A684DEF2.jpeg


Cụ Xe bo 4 banh có vẻ rất khéo tay, liên quan đến ẩm thực nhiều. Có còn nhớ, quả này là quả gì hông ạ?

2FFCFEA0-B0AD-42E2-AC23-E14038841753.jpeg
 

Xe bo 4 banh

Xe ba gác
Biển số
OF-26089
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
20,239
Động cơ
243,305 Mã lực
Nơi ở
Thanh Xuân Bắc
Cho em rong chơi trọn vẹn cuộc làm Người...
CD0A03FB-BC37-4ECB-8881-B2F4A684DEF2.jpeg


Cụ Xe bo 4 banh có vẻ rất khéo tay, liên quan đến ẩm thực nhiều. Có còn nhớ, quả này là quả gì hông ạ?

2FFCFEA0-B0AD-42E2-AC23-E14038841753.jpeg
Ôi quả này lâu rồi em mới thấy, có phải là quả chay không mợ :D
Em cũng lọ mọ biết một số món ăn và cũng biết cách chế biến sao cho vừa miệng thực khách ạ.
 

Mưa!

Xe điện
Biển số
OF-319947
Ngày cấp bằng
16/5/14
Số km
2,928
Động cơ
282,178 Mã lực
Ôi quả này lâu rồi em mới thấy, có phải là quả chay không mợ :D
Em cũng lọ mọ biết một số món ăn và cũng biết cách chế biến sao cho vừa miệng thực khách ạ.
Nhắc món ăn em mới nhớ hồi xưa có vụ cụ làm mẻ chia khắp lượt mọi người, lúc đó em làm mẻ cũng mát tay lắm nên không xin :P

Khoảng 1 năm đổ lại đây em chưa làm được hũ mẻ nào như ý, khi thì chưa đủ chua, lúc chuyển mùi rượu, khi thì bị mốc. Có khi nào cụ bị lỗi như vậy không và cách khắc phục như nào nhỉ?

Mợ RedMer nhìn ảnh quả chay mà ứa nước miếng. Hồi nhỏ nhà hàng xóm cạnh nhà em có cây chay rất to, cao hơn cả nhà 2 tầng, ngày nào cũng sang xin chay về ăn, quả xanh để nấu canh chua, dầm nước rau muống, quả chín rục cứ thế ăn, lũ trẻ con vừa ăn vừa nhắm mắt nhắm mũi mà không đứa nào chịu nhường đứa nào :D
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top