Em có thằng bạn làm GV, xưa cũng hsg này nọ, rất ngoan và lịch thiệp. Cách đây hơn 10 năm ngồi tâm sự, thấy nó cười méo xệch và nói, phụ huynh thì đòi hỏi, hs thì lớp ngoan hào hứng dạy, lớp mà vài hs bố láo thì chán ngán… kiểu gì cũng phải chiều. Có thằng, cho lên bàn đầu ngồi, thế mà nó cứ phá, họp bút kim loại nó cứ mở ra mở vào thật mạnh. Nhắc nó thì nó trợn mắt, rồi nó gạt cho rơi, kêu càng to. Cứ rơi liên tục. Dkm, thày giáo xuống bóp tay nó thật đau( không đánh nhé, vẫn rất tươi cười) ghé tai nó nói nhỏ: dcmm, loại mày tao tát phát chết cmnl, mày muốn đấm nhau thì cỡ vài thằng như mày, dcmm, láo nữa gặp đâu tao đánh đấy. Thăng cu ấy sau không dám ho he.
Đấy là một tình huống trong nhiều tình huống, để gd thì em cho rằng phải phân loại, phân hoá cụ thể. Cái trò mà phổ cập, không phân hoá để bọn luioiwf càng lười, cadc bạn chăm thiếu động lực… mà em thật sự dị ứng với đòi hỏi giảm thi, cào bằng. Các cháu ngoan bị ảnh hưởng.
Thầy giáo bạn em kể, giờ làm lãnh đạo cấp sở rồi. Em hy vọng những người như thế lên lãnh đạo để hiểu bản chất vấn đề để GV bớt áp lực. Nhưng đòi hỏi bản lĩnh ở GV…