Tình yêu thương vô bờ bến quá, chắc chưa dừng lại đâu ạ 

Em có 63 nơi để yêu và nhớ![]()

Em có 63 nơi để yêu và nhớ![]()
-Nó ở chỗ nào thì bác phải chịu khó tìm hiểu, chứ bác mới sống ở đây mới đc có 9 năm, mà e dự là toàn loanh quanh ở ngoại ô thì ko biết cũng phải thôi?Vâng, cụ nói chạ sai tý mô
cc gốc Hn vs phố cộ cất cái thanh lịch đó ở chỗ mô kín quá cháo ở HN vài năm( học đại học 4 niên làm ở H Lội cỡ 5 niên nữa ) mờ rất khó thấy

Nó vẫn đang mở rộng theo mấy cái chấm đỏ trên GmapTình yêu thương vô bờ bến quá, chắc chưa dừng lại đâu ạ![]()

. Cảm ơn mợ đã chia sẻ nha 
Tâm trạng quá. Em chia sẻ nhé
Ngày xưa với em Hà Nội chỉ là nơi mình sinh ra, không có nhiều ý nghĩa. Nhưng sau này, cụ thể là bây giờ, khi thỉnh thoảng nhớ về những mảng kí ức, thì đúng là có rất nhiều vị : là nơi có người thân, là thời nông nổi ngông cuồng với bao vấp ngã tuổi đầu đời, cũng là 1 góc bình yên cho tâm hồn, là Quê Hương.
Em cũng ước thế lắmLão Mai sn 85 mà,thế hóa ra Ki 86 ah?

!Có mợ ạ, ông bà bô em có mình em, nên ông bà cũng đang mong em về lắm. Xứ người là nơi em buôn bán thôi, còn sau nơi em chọn sống vẫn là Hà Nội, ai rồi cũng trở về mà mợ.Cụ có định trở về ko? ^^
Chỉ cần có dì mới để ... (có thể nom ko được như hình ảnh) thì với em, nơi nào cũng là im lặng đêm hà lộiĐêm dài quá... sao em không ngủ đuơc !
Chân nhẹ bước ra hàng hiên tĩnh lặng
Em , một mình , bóng tối vây quanh...
![]()

. Nhưng em nghĩ là đôi khi giành 1 khoảng lặng cho mình sau những tất bật cs thì cũng đáng mà. Lặng nhg ko hẳn là buồn, mà là lúc lắng lòng thôi 
mợ nên tạo cho mình những khoảng thời gian ú ớ bận rộn, như thế sẽ không còn chỗ cho những tâm trạng như này mợ nhé!
Em Hn, vào Sg làm việc gần 10 năm giờ ra lại Hn gần 20 năm rồi:Gắn bó với 1 nơi bởi có 3 yếu tố
1. Sống được: Có việc làm
2. Ở được: Cảm giác bình an
3. Yêu được: Có người để yêu
Thiếu 1 trong 3 yếu tố trên bạn sẽ tìm nơi khác.
Đừng có quá đáng thế chứỦa em tưởng Ki 96
Thế là 69 à![]()

Có mợ ạ, ông bà bô em có mình em, nên ông bà cũng đang mong em về lắm. Xứ người là nơi em buôn bán thôi, còn sau nơi em chọn sống vẫn là Hà Nội, ai rồi cũng trở về mà mợ.
Hôm nào có sao băng e với mợ đi xem rồi mình cùng ước nhéEm cũng ước thế lắm![]()

Mỗi khi chiều tối lái xe về nhà, khi đột nhiên có sự vụ gì trên đường khiến hơi ùn tắc, em bỗng lại không nóng lòng đi qua mà tận hưởng cảm giác xe nhích từng chút từng chút một đó, vì thấy nó giống cái vị không lẫn đi đâu được của tắc đường Hà Nội. Buồn cười thật.Vâng, “ngõ nhỏ, phố nhỏ, nhà tôi ở đó”...
Thấy lúc trước có lão nào nâng lênĐừng có quá đáng thế chứ![]()
