[Funland] Liệu có kiếp sau

Dream Thai

Xe container
Biển số
OF-70813
Ngày cấp bằng
16/8/10
Số km
5,860
Động cơ
526,111 Mã lực
Trước thời Đức Phật, nhiều trường phái triết học Ấn Độ, trong đó nổi bật là Bà-la-môn giáo, đã nhìn nhận quy luật vận hành của cuộc sống qua mô hình Nhân – Duyên – Quả, được diễn đạt bằng công thức: Quả = Nhân + Duyên. Theo đó, khi một nguyên nhân (Nhân) được gieo xuống và gặp đủ điều kiện thích hợp (Duyên), thì kết quả (Quả) tất yếu xảy ra. Cách lý giải này có phần đúng nhưng lại mang tính định mệnh và cứng nhắc, khiến con người dễ rơi vào thụ động, cam chịu, tin rằng số phận là điều đã an bài và không thể thay đổi. Tuy nhiên, bằng trí tuệ giác ngộ và kinh nghiệm chứng ngộ của chính mình, Đức Phật đã nhận thấy rằng: mọi hiện tượng trong thế giới này đều vô thường, không có gì cố định; các pháp do duyên sinh thì cũng có thể do duyên mà diệt hoặc chuyển hóa. Từ đó, Ngài khai mở một hướng tiếp cận mang tính chủ động và giải phóng hơn: Quả không đơn thuần là sản phẩm tất yếu của Nhân và Duyên, mà còn có thể chuyển hóa thông qua yếu tố Tu tập và Tỉnh thức. Phật giáo do đó đưa ra một công thức nhân quả mới, phản ánh rõ tinh thần biện chứng và khả năng chủ động của con người: Quả mới, tốt hơn = Nhân + Duyên + Tu tập, Tỉnh thức. Ở đây, Tu tập không chỉ là rèn luyện hình thức, mà là quá trình sống tỉnh thức, hành trì giới – định – tuệ, phát triển chánh niệm, chuyển hóa tâm thức, và nuôi lớn trí tuệ. Chính yếu tố này cho phép chúng ta can thiệp vào tiến trình nhân duyên, từ đó tạo ra một kết quả tích cực hơn, thay vì bị cuốn theo vòng xoáy nghiệp báo cũ.


Ví dụ dễ thấy trong đời sống: Có hai người cùng gieo một "nhân" là nóng giận, và cùng gặp một "duyên" là bị xúc phạm. Người thứ nhất không có tu tập, lập tức nổi nóng, buông lời nặng nề, gây khẩu nghiệp và làm tổn thương người khác, kết quả là khổ đau chồng chất, mất hòa khí, thậm chí mang lại hậu quả lâu dài. Trong khi đó, người thứ hai có tu tập – biết quán chiếu vô thường, biết dừng lại, thở chánh niệm, dùng trí tuệ để hiểu tâm lý người đối diện – nên giữ được bình tĩnh, không phản ứng theo thói quen, từ đó chuyển hóa được tình huống xấu. Như vậy, cùng một Nhân, cùng một Duyên, nhưng nhờ có Tu tập và Tỉnh thức, kết quả đã hoàn toàn khác biệt. Điều này cho thấy rằng "số phận" không phải là một định mệnh bất biến, mà là quá trình đang vận hành trong từng giây phút hiện tại, nơi mà con người có khả năng tác động và chuyển hóa thông qua hành động có ý thức.


Tư tưởng này của Đức Phật không chỉ mang giá trị tâm linh mà còn là một cách nhìn khoa học và nhân văn sâu sắc. Nó giúp con người từ bỏ thái độ cầu may, lệ thuộc, và thay vào đó là thái độ sống chủ động, tự chịu trách nhiệm với mỗi suy nghĩ, lời nói và hành động của mình. Nhờ đó, Phật giáo không chỉ giải thích đời sống một cách hợp lý, mà còn trao cho con người chiếc chìa khóa để tự giải phóng mình khỏi khổ đau bằng chính năng lực tu tập và trí tuệ bên trong. Quá khứ tạo Nhân, hiện tại quyết định Quả. Và chính hiện tại tu tập là điều làm nên một tương lai tốt đẹp hơn. Đó là con đường tự do mà Đức Phật đã đi và chỉ lại cho tất cả chúng ta.
Chữ Duyên xuất hiện ỏ giữa Nhân và Quả em không biết có từ khi nào nhưng theo em là hơi thừa hoặc do các chuyên gia gắn thêm vào để lý luận cho nó bén , để lý giải những lúc Nhân có rồi mà Quả không thấy tới , hợp lý hóa vấn đề thời gian từ lúc Nhân sinh ra cho tới khi Quả xuất hiện, một lỗi khác là hay nhầm lẫn lấy Quả này cắm vào Nhân kia . Lộn xộn hết cả :D
Qủa = Nhân * Duyên

Duyên chính là xác suất, xs = 1 thì là gieo nhân nào gặt quả đó, nhưng cái xs = 1 nó hiếm lắm, đa số xs = 0.0000001 :)
 

hoaoaihuong

Xe tăng
Biển số
OF-313492
Ngày cấp bằng
27/3/14
Số km
1,894
Động cơ
361,666 Mã lực
Qủa = Nhân * Duyên

Duyên chính là xác suất, xs = 1 thì là gieo nhân nào gặt quả đó, nhưng cái xs = 1 nó hiếm lắm, đa số xs = 0.0000001 :)
Thế có được xem là … ngẫu nhiên không cụ?
Mà em hiểu cái duyên của cụ có cả tiền kiếp trong đấy nhé :)
 
Chỉnh sửa cuối:

XPQ

Xe cút kít
Biển số
OF-25733
Ngày cấp bằng
13/12/08
Số km
19,653
Động cơ
589,880 Mã lực
Nơi ở
Trỏng
[
Trước thời Đức Phật, nhiều trường phái triết học Ấn Độ, trong đó nổi bật là Bà-la-môn giáo, đã nhìn nhận quy luật vận hành của cuộc sống qua mô hình Nhân – Duyên – Quả, được diễn đạt bằng công thức: Quả = Nhân + Duyên. Theo đó, khi một nguyên nhân (Nhân) được gieo xuống và gặp đủ điều kiện thích hợp (Duyên), thì kết quả (Quả) tất yếu xảy ra. Cách lý giải này có phần đúng nhưng lại mang tính định mệnh và cứng nhắc, khiến con người dễ rơi vào thụ động, cam chịu, tin rằng số phận là điều đã an bài và không thể thay đổi. Tuy nhiên, bằng trí tuệ giác ngộ và kinh nghiệm chứng ngộ của chính mình, Đức Phật đã nhận thấy rằng: mọi hiện tượng trong thế giới này đều vô thường, không có gì cố định; các pháp do duyên sinh thì cũng có thể do duyên mà diệt hoặc chuyển hóa. Từ đó, Ngài khai mở một hướng tiếp cận mang tính chủ động và giải phóng hơn: Quả không đơn thuần là sản phẩm tất yếu của Nhân và Duyên, mà còn có thể chuyển hóa thông qua yếu tố Tu tập và Tỉnh thức. Phật giáo do đó đưa ra một công thức nhân quả mới, phản ánh rõ tinh thần biện chứng và khả năng chủ động của con người: Quả mới, tốt hơn = Nhân + Duyên + Tu tập, Tỉnh thức. Ở đây, Tu tập không chỉ là rèn luyện hình thức, mà là quá trình sống tỉnh thức, hành trì giới – định – tuệ, phát triển chánh niệm, chuyển hóa tâm thức, và nuôi lớn trí tuệ. Chính yếu tố này cho phép chúng ta can thiệp vào tiến trình nhân duyên, từ đó tạo ra một kết quả tích cực hơn, thay vì bị cuốn theo vòng xoáy nghiệp báo cũ.


Ví dụ dễ thấy trong đời sống: Có hai người cùng gieo một "nhân" là nóng giận, và cùng gặp một "duyên" là bị xúc phạm. Người thứ nhất không có tu tập, lập tức nổi nóng, buông lời nặng nề, gây khẩu nghiệp và làm tổn thương người khác, kết quả là khổ đau chồng chất, mất hòa khí, thậm chí mang lại hậu quả lâu dài. Trong khi đó, người thứ hai có tu tập – biết quán chiếu vô thường, biết dừng lại, thở chánh niệm, dùng trí tuệ để hiểu tâm lý người đối diện – nên giữ được bình tĩnh, không phản ứng theo thói quen, từ đó chuyển hóa được tình huống xấu. Như vậy, cùng một Nhân, cùng một Duyên, nhưng nhờ có Tu tập và Tỉnh thức, kết quả đã hoàn toàn khác biệt. Điều này cho thấy rằng "số phận" không phải là một định mệnh bất biến, mà là quá trình đang vận hành trong từng giây phút hiện tại, nơi mà con người có khả năng tác động và chuyển hóa thông qua hành động có ý thức.


Tư tưởng này của Đức Phật không chỉ mang giá trị tâm linh mà còn là một cách nhìn khoa học và nhân văn sâu sắc. Nó giúp con người từ bỏ thái độ cầu may, lệ thuộc, và thay vào đó là thái độ sống chủ động, tự chịu trách nhiệm với mỗi suy nghĩ, lời nói và hành động của mình. Nhờ đó, Phật giáo không chỉ giải thích đời sống một cách hợp lý, mà còn trao cho con người chiếc chìa khóa để tự giải phóng mình khỏi khổ đau bằng chính năng lực tu tập và trí tuệ bên trong. Quá khứ tạo Nhân, hiện tại quyết định Quả. Và chính hiện tại tu tập là điều làm nên một tương lai tốt đẹp hơn. Đó là con đường tự do mà Đức Phật đã đi và chỉ lại cho tất cả chúng ta.

Khái niệm duyên của các cụ Bà la môn khác so với bên nhà chùa bác ạ.
Duyên của bên Bà la môn là các yếu tô hỗ trợ từ ý chí của các thần thánh trong một trật tự nghiêm ngặt.
Bên nhà chùa thì không có thánh thần nào, duyên gồm nhân duyên, tiếp nối duyên, sở duyên, các điều kiện tự nhiên khách quan trong vòng duyên khởi mà ra. Duyên nối nhau mà sinh nối nhau mà diệt......không Phật Thánh nào can thiệp được.
 
Chỉnh sửa cuối:

XPQ

Xe cút kít
Biển số
OF-25733
Ngày cấp bằng
13/12/08
Số km
19,653
Động cơ
589,880 Mã lực
Nơi ở
Trỏng
Phật giáo thì mang tính triết học khoa học hơn nhiều so với các tôn giáo khác, đặc biệt các bộ luận, hay như cụ có thể đọc từ chương thứ tám bộ kinh Thủ Lăng Nghiêm...

Tái sinh hay luân hồi thì Vn cũng nhiều, đặc biệt thì năm 2016 có một bộ phim phóng sự: Np có đưa một cậu bé 4 tuổi đi cùng công chúa Np sang Tây tạng, cậu ta chỉ rõ những địa điểm đã từng tu tập 700 năm trước một cách chính xác bao gồm các điểm làm giả, cách hành xử, tụng niệm, ấn quyết... được các Lạt ma xác nhận chính xác. Phim này còn có các nv nhoại giao của Tq đi cùng nên nên độ xác thực cao, vẫn còn trên youtub.
Em xem clip rồi, cậu bé này được cho là ứng thân của Đức Đại Nhật Như Lai Phật, cũng giống cụ Đạt Lai Lạt Ma là ứng thân của Bồ Tát Quán Thế Âm.
Một cách hoài nghi, em cho là bên Tây Tạng họ có công nghệ mật truyền để dựng lên các nhân vật này mà họ gọi là "tunku" hay gì gì đó đại loại.
Sở dĩ gọi là công nghệ vì sự "truyền thừa" là một truyền thống vừa có mục đích tôn giáo vừa có mục đích chính trị.
Cứ xem ngài Đạt Lai Lạt ma thì rõ thêm.
 

XPQ

Xe cút kít
Biển số
OF-25733
Ngày cấp bằng
13/12/08
Số km
19,653
Động cơ
589,880 Mã lực
Nơi ở
Trỏng
Bác cứ thong thả diễn đạt vì cách này khá hẹp và sâu về Duy Thức học. Thỏ e rằng sẽ khá khỏ hiểu và không dễ tiếp cận lắm với số đông. Thực ra trong Trung Quán Luận cũng có 1 số khác biệt về cái này tuy không nhiều nhưng đòi hỏi phải khá mất công nghiên cứu sâu.
Bác ấy mới bàn có tí về hạ nguyên tử mí y học cổ triền mà làm sao Thỏ đã vội mời cả ngài Long Thọ lẫn ngài Thế Thân về cả thế. Chắc để Khu Phong Tán Hàn ư? 😁😁😁😁😁
 

Ao Đình

Xe tải
Biển số
OF-881537
Ngày cấp bằng
21/5/25
Số km
273
Động cơ
6,830 Mã lực
Tuổi
50
Cho dù các khái niệm về địa ngục, kiếp sau, tái sinh....và nhân - quả chưa đươc chứng minh một cách thực sự thuyết phục, nhưng nên nhìn nhận nó ở giá trị cảnh báo, ngăn ngừa các hành vi gây tổn hại đến người khác và cộng đồng.
Vd, một số chùa treo bức họa miêu tả một số hành vi và hậu quả của nó: kiếp này chửi bới nhục mạ người nghèo khó, kiếp sau bị câm, kiếp trước công đức xây cầu, kiếp này có xe sang đón rước...
Đây là những thông điệp ngắn gọn, trực diện để cảnh báo, ngăn ngừa cái xấu, khuyến khích cái tốt.
....
Cũng theo thuyết nhân quả là gieo nhân nào, gặt quả đó, không có thế lực nào can thiệp được, trả không hết kiếp này, kiếp sau trả tiếp... Thì mọi việc cầu khấn, xin xỏ bỏ qua, tha thứ đều vô nghĩa, tốt nhất đừng làm việc xấu.
 

Dream Thai

Xe container
Biển số
OF-70813
Ngày cấp bằng
16/8/10
Số km
5,860
Động cơ
526,111 Mã lực
Cho dù các khái niệm về địa ngục, kiếp sau, tái sinh....và nhân - quả chưa đươc chứng minh một cách thực sự thuyết phục, nhưng nhìn nhận nó ở giá trị cảnh báo, ngăn ngừa các hành vi gây tổn hại đến người khác và cộng đồng.
Vd, một số chùa treo bức họa miêu tả một số hành vi và hậu quả của nó: kiếp này chửi bới nhục mạ người nghèo khó, kiếp sau bị câm, kiếp trước công đức xây cầu, kiếp này có xe sang đón rước...
....
Cũng theo thuyết nhân quả là gieo nhân nào, gặt quả đó, không có thế lực nào can thiệp được, trả không hết kiếp này, kiếp sau trả tiếp... Thì mọi việc cầu khấn, xin xỏ bỏ qua, tha thứ đều vô nghĩa, tốt nhất đừng làm việc xấu.
Thiên chúa giáo thì thực tế hơn, chỉ cần xưng tội xin chúa tha thứ la xong
 

Tueminh2626

Xe điện
Biển số
OF-481687
Ngày cấp bằng
3/1/17
Số km
3,506
Động cơ
235,173 Mã lực
Tuổi
50
 

hoaoaihuong

Xe tăng
Biển số
OF-313492
Ngày cấp bằng
27/3/14
Số km
1,894
Động cơ
361,666 Mã lực
Thiên chúa giáo thì thực tế hơn, chỉ cần xưng tội xin chúa tha thứ la xong
Cụ không theo đạo TCG? Em nghĩ nó ko đơn giản như vậy.
Khi cụ xưng tội, có nghĩa là cụ nhận thức được hành vi của mình đang lệch chuẩn, nó phần nào giúp cho mình điều chỉnh lại, chưa kể được cha xứ giảng giải, tư vấn, chả có nhẽ cha lại xúi bậy? … rõ ràng là vẫn tốt hơn khi ta phạm tội và tự biện bạch là … nó phải như thế. :(
 

Donald Musk

Xe đạp
Biển số
OF-874021
Ngày cấp bằng
1/1/25
Số km
28
Động cơ
696 Mã lực
Em xem clip rồi, cậu bé này được cho là ứng thân của Đức Đại Nhật Như Lai Phật, cũng giống cụ Đạt Lai Lạt Ma là ứng thân của Bồ Tát Quán Thế Âm.
Một cách hoài nghi, em cho là bên Tây Tạng họ có công nghệ mật truyền để dựng lên các nhân vật này mà họ gọi là "tunku" hay gì gì đó đại loại.
Sở dĩ gọi là công nghệ vì sự "truyền thừa" là một truyền thống vừa có mục đích tôn giáo vừa có mục đích chính trị.
Cứ xem ngài Đạt Lai Lạt ma thì rõ thêm.
Em thấy bảo ông ý sinh ở nơi khác ko phải Tây tạng, còn Đạt lai thì nếu đúng chỉ là một người duy nhất nhưng các cách quản lý lại thiếu thống nhất giữa các giai đoạn nên truyền thừa cũng phi lý. Ở mình có nhiều chuyện nhận lại gia đình cũ, bên Ấn độ cũng có chuyện cô bé kể về chồng mình đến mức thủ tướng Ấn hồi đó cũng tham gia tức là cái kiếp trước kiếp sau cũng có thật nhưng mà giới lờ đờ có thể lợi dụng theo cách của Tây tạng đó.
 
  • Vodka
Reactions: XPQ

Dream Thai

Xe container
Biển số
OF-70813
Ngày cấp bằng
16/8/10
Số km
5,860
Động cơ
526,111 Mã lực
Cụ không theo đạo TCG? Em nghĩ nó ko đơn giản như vậy.
Khi cụ xưng tội, có nghĩa là cụ nhận thức được hành vi của mình đang lệch chuẩn, nó phần nào giúp cho mình điều chỉnh lại, chưa kể được cha xứ giảng giải, tư vấn, chả có nhẽ cha lại xúi bậy? … rõ ràng là vẫn tốt hơn khi ta phạm tội và tự biện bạch là … nó phải như thế. :(
Dài dòng thi đúng như cụ nói

Y của e là TCG thì làm sai, biết hối cải là dc, con ĐP thì sẽ chịu hậu quả ở kiếp sau, cái thực tế TCG nó ở chỗ đó
 

hoaoaihuong

Xe tăng
Biển số
OF-313492
Ngày cấp bằng
27/3/14
Số km
1,894
Động cơ
361,666 Mã lực
Dài dòng thi đúng như cụ nói

Y của e là TCG thì làm sai, biết hối cải là dc, con ĐP thì sẽ chịu hậu quả ở kiếp sau, cái thực tế TCG nó ở chỗ đó
Đạo phật cũng có kinh sám hối cụ ạ, đại để cũng nhận ra tội lỗi mà cái gốc là tham sân si ngã mạn do vô tình hay cố ý, “từ vô thỉ” đến nay, xin ăn năn và nguyện nhắc nhở mình mỗi ngày đó là điều không tốt và không được lặp lại.
 

Ao Đình

Xe tải
Biển số
OF-881537
Ngày cấp bằng
21/5/25
Số km
273
Động cơ
6,830 Mã lực
Tuổi
50
Quan điểm của PG, TCG và cả các tôn giáo khác đều có mặt ưu và nhược, và cũng có một vài nội dung dễ ràng bị phản bác cụ ah.
* Thuyết nhân quả của PG là trừng phạt cái xấu và đền đáp điều tốt một cách triệt để, đầy đủ, một kiếp không xong thì tiếp tục các kiếp khác, khi nào hết thì thôi. Thuyết nhân quả cũng đưa ra quan điểm bù trừ, nếu phạm việc xấu, thì làm nhiều điều tốt, sẽ được trừ đi. Ngay cả nghiệp lớn nhất là sát sinh, cũng được luận giải theo cách nếu việc đó (sát sinh) xuất phát từ một động cơ cao đẹp, mang lại lợi ích lớn hơn, thì nghiệp sẽ giảm.
Ưu điểm: ngăn ngừa mạnh mẽ
Nhược điểm: không đề cao sự nhân từ.
* Quan điểm của TCG là tha thứ hết.
Ưu: đề cao sự nhân từ
Nhược: ngăn ngừa không hiệu quả, làm nảy sinh tâm lý, cứ làm đi, rồi sẽ được tha thứ.
Thiên chúa giáo thì thực tế hơn, chỉ cần xưng tội xin chúa tha thứ la xong
 

Tlbooks

Xe tăng
Biển số
OF-68488
Ngày cấp bằng
16/7/10
Số km
1,103
Động cơ
523,559 Mã lực
Chữ Duyên xuất hiện ỏ giữa Nhân và Quả em không biết có từ khi nào nhưng theo em là hơi thừa hoặc do các chuyên gia gắn thêm vào để lý luận cho nó bén , để lý giải những lúc Nhân có rồi mà Quả không thấy tới , hợp lý hóa vấn đề thời gian từ lúc Nhân sinh ra cho tới khi Quả xuất hiện, một lỗi khác là hay nhầm lẫn lấy Quả này cắm vào Nhân kia . Lộn xộn hết cả :D
Thực ra, điểm giác ngộ lớn nhất của Đức Phật, có lẽ chính là chữ DUYÊN này, nó mang lại sự bình đẳng của con người (về từ bi + trí tuệ) với mọi thế lực hữu tình cấp cao hơn, mang lại sự cao cả ngang với thần thánh của con người, vì Đức Phật đã chỉ ra sự thật sáng chói: con người dù ở bất cứ vị trí nào, đẳng cấp nào, hoàn cảnh nào, đều tự chủ được quyền GIEO DUYÊN:

So sánh quan điểm Nghiệp quả của Bà-la-môn và Nhân–Duyên–Quả của Phật giáo


Từ ngàn xưa, câu hỏi “Vì sao con người khổ đau?” và “Điều gì quyết định số phận mỗi người?” luôn là trăn trở lớn của nhân loại. Ở Ấn Độ cổ đại – cái nôi của nhiều trường phái triết học và tôn giáo – nổi bật lên hai học thuyết giải thích mối liên hệ giữa hành động và hệ quả: một bên là quan điểm Nghiệp -> quả trong Bà-la-môn giáo, một bên là quan điểm Nhân + Duyên –> Quả trong Phật giáo. Cả hai đều thừa nhận quy luật nhân quả chi phối đời sống, nhưng sự khác biệt tinh tế trong cách lý giải đã tạo ra hai con đường nhận thức và tu tập hoàn toàn khác nhau.

Trong truyền thống Bà-la-môn, luật Nghiệp quả (Karma–Phala) được coi là nền tảng. Mọi hành động của con người, dù thiện hay ác, đều được xem là nhân tất yếu đưa đến quả tương ứng. Ai làm điều lành thì hưởng phước báo, ai làm điều ác thì chịu khổ báo. Cách nhìn này nhấn mạnh tính tất định: gieo gì thì gặt nấy, quả báo nhất định sẽ xảy ra, không cần đến yếu tố trung gian. Ví như kẻ sát sinh tất phải gặp khổ đau, người bố thí tất sẽ được hưởng phước lạc. Lối tư duy ấy rõ ràng, mạch lạc, nhưng cũng tạo nên sự cứng nhắc, dễ dẫn tới tâm lý định mệnh: đã gieo nhân thì không thể tránh quả, con người chỉ còn cách thụ động gánh chịu nghiệp báo.

Ngược lại, sau khi giác ngộ dưới cội Bồ-đề, Đức Phật khẳng định rằng mọi hiện tượng trong thế gian đều vận hành theo lý Duyên khởi: “Cái này có thì cái kia có, cái này sinh thì cái kia sinh; cái này không thì cái kia không, cái này diệt thì cái kia diệt” (Tạp A-hàm, Kinh Duyên khởi). Theo đó, một kết quả không chỉ do nghiệp nhân duy nhất quyết định, mà còn tùy thuộc vào sự hội tụ của nhiều điều kiện. Nhân là hạt giống, là tiềm năng, là nghiệp đã gieo; duyên là hoàn cảnh, môi trường, điều kiện khách quan và chủ quan, là tác động hỗ trợ hay cản trở; và quả chỉ hình thành khi nhân gặp đủ duyên. Ví dụ, một hạt lúa dù đầy đủ sức sống cũng không thể thành cây lúa nếu bị bỏ quên trong kho tối hoặc bị thiêu cháy. Chỉ khi có đất tốt, nước đủ, ánh sáng và công chăm sóc, hạt giống mới nảy mầm, vươn lên thành bông lúa trĩu hạt. Như vậy, nhân chưa đủ duyên thì quả chưa phát sinh; và khi duyên thay đổi thì quả cũng thay đổi theo.

Chính điểm này đã mở ra một con đường mới cho nhân loại: con người không bị ràng buộc tuyệt đối trong vòng nghiệp báo cứng nhắc, mà có khả năng chuyển hóa nghiệp thông qua việc tu tập, giữ giới, hành thiện, nuôi dưỡng tâm từ bi và trí tuệ. Một người mang nghiệp sân hận, nếu gặp môi trường kích thích và duyên xấu, có thể sinh ra quả báo bạo lực và khổ đau. Nhưng nếu người ấy biết tu tập chánh niệm, tạo duyên lành bằng cách gần gũi thiện tri thức, nuôi dưỡng tâm từ, thì hạt giống sân hận kia sẽ không còn cơ hội trổ quả. Tương tự, một người mang nghiệp sát từ quá khứ, nếu tiếp tục sống buông lung, quả báo nặng có thể đến sớm. Nhưng nếu người ấy phát tâm từ bi, ăn chay, phóng sinh, cứu giúp sinh mạng, thì chính những duyên lành này có thể làm quả báo nặng hóa thành nhẹ, chuyển họa thành phước. Như trong Kinh Pháp Cú, Đức Phật đã dạy: “Tâm dẫn đầu các pháp, tâm làm chủ, tâm tạo tác. Nếu nói hay hành động với tâm ô nhiễm, khổ não sẽ theo sau như bánh xe lăn theo chân bò. Nếu nói hay hành động với tâm thanh tịnh, an lạc sẽ theo sau như bóng không rời hình.” Ở đây, nghiệp nhân chính là tâm ý khởi đầu, duyên là điều kiện môi trường và hoàn cảnh, và quả là sự an lạc hay khổ đau mà con người phải gánh chịu.

So sánh hai cách nhìn, ta thấy sự khác biệt rõ rệt. Quan điểm Nghiệp -> quả của Bà-la-môn giáo có ưu điểm là tạo ra niềm tin mạnh mẽ vào luật nghiệp báo, khuyến khích con người tránh ác làm lành. Tuy nhiên, sự cứng nhắc của nó dễ khiến con người cam chịu, sống trong tâm lý định mệnh, ít cơ hội vươn lên. Trong khi đó, quan điểm Nhân + Duyên –> Quả của Phật giáo vừa giữ được tinh thần gieo nhân gặt quả, vừa khẳng định tính linh hoạt, vô thường, và duyên sinh của vạn pháp. Nhờ vậy, con người vừa phải chịu trách nhiệm về nhân đã gieo, vừa được khích lệ chủ động tạo duyên lành để chuyển hóa kết quả, vượt thoát khỏi vòng luân hồi khổ đau. Đây chính là tinh thần giải thoát đặc thù của đạo Phật: không phủ nhận luật nghiệp quả, nhưng mở ra con đường tu tập để vươn tới tự do. Quyền GIEO DUYÊN là quyền bất khả tư nghị của con người.

Tóm lại, có thể nói rằng quan điểm Nghiệp quả trong Bà-la-môn giáo và Nhân–Duyên–Quả trong Phật giáo tuy cùng bàn về quy luật nghiệp báo, nhưng một bên cứng nhắc theo lối định mệnh, một bên linh hoạt, nhân bản và khai phóng. Nếu Bà-la-môn khẳng định gieo gì gặt nấy như một đường thẳng tất yếu, thì Phật giáo cho thấy bức tranh toàn diện hơn: mọi sự vật hiện tượng đều do nhân duyên hòa hợp mà thành, và vì thế con người hoàn toàn có thể chuyển hóa nghiệp, làm chủ tương lai của chính mình.
 

Donald Musk

Xe đạp
Biển số
OF-874021
Ngày cấp bằng
1/1/25
Số km
28
Động cơ
696 Mã lực
Cho dù các khái niệm về địa ngục, kiếp sau, tái sinh....và nhân - quả chưa đươc chứng minh một cách thực sự thuyết phục, nhưng nên nhìn nhận nó ở giá trị cảnh báo, ngăn ngừa các hành vi gây tổn hại đến người khác và cộng đồng.
Vd, một số chùa treo bức họa miêu tả một số hành vi và hậu quả của nó: kiếp này chửi bới nhục mạ người nghèo khó, kiếp sau bị câm, kiếp trước công đức xây cầu, kiếp này có xe sang đón rước...
Đây là những thông điệp ngắn gọn, trực diện để cảnh báo, ngăn ngừa cái xấu, khuyến khích cái tốt.
....
Cũng theo thuyết nhân quả là gieo nhân nào, gặt quả đó, không có thế lực nào can thiệp được, trả không hết kiếp này, kiếp sau trả tiếp... Thì mọi việc cầu khấn, xin xỏ bỏ qua, tha thứ đều vô nghĩa, tốt nhất đừng làm việc xấu.
Cá nhân em thấy nhà Chùa toàn lợi dụng tín ngưỡng dọa người ta, chứ các sư Thầy mà có tín ngưỡng thật thì chẳng bao giờ nhăn cái mặt, tính toán tiền tái lợi ích gì đâu. Nên hỏi các sư bây bây giờ tiếng Phạn thiên chẳng mấy ai biết chữ nào, cụ nào cũng chữ a là lửa, là ngón tay, gì đó, nên theo em cụ nào thích học Phật thì học cái chữ Phạn thiên đã, học đạo như cụ khác thì học cái chữ Hán đã, ít nhất cũng biết qua cái ngữ điệu ngữ cảnh ngữ nghĩa chứ đọc bản dịch sai bét nhè chè đỗ, đã sai còn thiếu nhiều lắm, tới cái hồi 2011 có cụ chỉnh sửa nhưng vẫn bị ý kiến, sau này có chuyên gia bên ngoại giao ham thích chữ Phạn góp thêm mới tạm lắng, mà cụ chỉnh sửa hưởng hương mấy năm, mấy cụ tiếng Phạn cũng mờ mắt, còn các cụ các bác đây thì đi tranh luận chuyện đúng với sai mà cũng chưa chắc ai sai hay đúng.
 

Thỏ móm

Xe điện
Biển số
OF-542866
Ngày cấp bằng
24/11/17
Số km
4,324
Động cơ
120,236 Mã lực
Nơi ở
Vườn cà rốt màu mỡ
Bác ấy mới bàn có tí về hạ nguyên tử mí y học cổ triền mà làm sao Thỏ đã vội mời cả ngài Long Thọ lẫn ngài Thế Thân về cả thế. Chắc để Khu Phong Tán Hàn ư? 😁😁😁😁😁
Tuy cách viết của bác ấy nếu thoạt đọc sẽ thấy phân tán theo bề rộng hay nói cách khác là phổ kiến thức tham chiếu rộng nhưng hàm lượng khá tốt và không dừng ở câu chữ. Có điều nếu giữ lối đó sẽ bị hơi " tham" và đòi hỏi cả bác ấy và người đọc cùng phải có 1 cái chung để tiếp cận.
 

1.25 ton

Xe điện
Biển số
OF-390227
Ngày cấp bằng
3/11/15
Số km
4,638
Động cơ
1,173,881 Mã lực
Cụ có vẻ nhầm lẫn hoặc cố phù hợp hoá lý thuyết.

Trong khi có thể giải thích tường tận cách lưu trữ ký ức ở mức hạ nguyên tửtuwf khá lâu rùi.

Họ mơ hồ hoá năm khái niệm và có thể diễn giải mọi vấn đề rồi năm khái niệm đó tự sáng tỏ.

Một bên thực tế hoá mọi khái niệm nhưng cuối cùng ko thể diễn giả nhiều vđ.

Các giấc mơ báo hiệu là có thạt và từng được kiểm chứng...
Đạo giáo thì chia ra làm nhiều phần nhỏ bao gồm thần khí hồn phách, Phật giáo chia ra làm ba thức như cả Phật và đạo đều đồng ý là chỉ có một phần hồn là Thai quang (Đạo giáo) hay A lại da thức (Phật giáo) là tham gia luân hồi ôm trọn một phần tính cách, kiểu như cái tính cách tạo ra câu hỏi bố đời của cụ là do hồn Thai quang nó ko chỉn chu lắm, bị luân hồi vùi dập khá nhiều.

Y học cổ thì ko có quan điểm luân hồi mà chỉ thấy Thăng giáng rồi tiêu biến dù cũng có rất nhiều điểm đồng dạng với hai nhà Phật Đạo.

Muốn tìm về kiếp trước thì phải thiền định tới một mức độ siêu việt, trong cái không tĩnh lặng sẽ thấy được một phần của A lại da thức, chứ sồn sồn một hai ba thì chẳng nên đọc ba cái này lại loạn cmn thần.
Cụ diễn giải quá ngắn gọn về một đề tài quá sâu nên làm chúng em rối trí quá:

- Lưu trữ ký ức ở mức hạ nguyên tử vẫn ở mức độ lý thuyết, chưa có bằng chứng thực nghiệm, tức là chưa có nhà khoa học nào chứng minh được nó đúng, nói một cách khác đó là chưa trả lời được câu hỏi " Tôi là ai, đây là đâu ". :))

- A lại da thức : Hiểu theo góc độ khoa học máy tính thì nó là ổ cứng chứa thông tin ( 7 thức ) bao gồm cả thông tin của cả kiếp trước. Lý luận này vẫn bị một số trường phái Phật học khác phê phán là vẫn giữ " chấp niệm " và không hoàn toàn phù hợp với tinh thần vô ngã trong giáo lý nguyên thủy của Đức Phật.
Nói rõ thêm là Duy thức Tông ( đưa ra quản điểm về A lại da thức ) là một trường pháo Phật học cổ thuộc Đại Thừa. Một số trường phái sau này như Mật Tông, Hoa Nghiêm ủng hộ, nhưng một số trường phái như Trung Quán Tông, Thiền Tông lại phản bác .

Nói tóm lại là chưa đủ thuyết phục để em lên chùa Ba Vàng, hay dùng niệu liệu pháp đâu. :))
 
Chỉnh sửa cuối:
  • Vodka
Reactions: XPQ

Donald Musk

Xe đạp
Biển số
OF-874021
Ngày cấp bằng
1/1/25
Số km
28
Động cơ
696 Mã lực
Ở đây các cụ bàn nhiều đến Phật giáo với cả đạo giáo sâu sắc như thế thì các cụ cho em hỏi thật là có cụ nào hiểu chữ Phạn thiên hay tối thiểu là các chủng tử nó biến đổi ảo ma thế nào không, cái chữ Hán loằng ngoằng nhiều cụ biết nhưng đọc hiểu nổi ẩn ý của nó không vì e thấy có những văn bản ngắn gọn lắm mà giải nghĩa thì bao nhiêu cụ người bản xứ nghiên cứu cũng chả đâu vào đâu thì thế nào, đọc bản dịch thì thôi ạ, may ra có mấy cụ xưa cũ đã hưởng hương thì đọc còn toát cái nghĩa, mà các cụ ấy cũng ko dịch được mấy cái bản kia.
 

Thỏ móm

Xe điện
Biển số
OF-542866
Ngày cấp bằng
24/11/17
Số km
4,324
Động cơ
120,236 Mã lực
Nơi ở
Vườn cà rốt màu mỡ
Ở đây các cụ bàn nhiều đến Phật giáo với cả đạo giáo sâu sắc như thế thì các cụ cho em hỏi thật là có cụ nào hiểu chữ Phạn thiên hay tối thiểu là các chủng tử nó biến đổi ảo ma thế nào không, cái chữ Hán loằng ngoằng nhiều cụ biết nhưng đọc hiểu nổi ẩn ý của nó không vì e thấy có những văn bản ngắn gọn lắm mà giải nghĩa thì bao nhiêu cụ người bản xứ nghiên cứu cũng chả đâu vào đâu thì thế nào, đọc bản dịch thì thôi ạ, may ra có mấy cụ xưa cũ đã hưởng hương thì đọc còn toát cái nghĩa, mà các cụ ấy cũng ko dịch được mấy cái bản kia.
Chữ Phạn = Sanskrit khác với Phạm Thiên bác ơi. Không có khái niệm chữ Phạn thiên mà chỉ có danh từ Phạm Thiên = cõi Trời.
 

Donald Musk

Xe đạp
Biển số
OF-874021
Ngày cấp bằng
1/1/25
Số km
28
Động cơ
696 Mã lực
Chữ Phạn = Sanskrit khác với Phạm Thiên bác ơi. Không có khái niệm chữ Phạn thiên mà chỉ có danh từ Phạm Thiên = cõi Trời.
Ngày xưa nó được coi là cái chữ của trời mà nên em phải nói nó thế, cụ bác mà đọc cái Bát nhã tâm kinh được dịch từ chữ Phạn thiên đó qua tiếng Hán việt thì lôm côm lắm, cơ bản chỉ cho dễ nhớ thôi, tuỳ thuộc căn cơ với duyên phận, hồi có cụ dịch được sát nghĩa trực tiếp thấy hay hơn nhiều, Trên mấy trang Phật giáo hiện có đăng ấy.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top