Đi tiếp là tới bờ biển Ban tíc , các bà các cô các chú thi nhau sống ảo.
Thành lập Saint Petersburg - thành phố mang tính châu Âu nhất trong toàn bộ các đô thị của Nga
Hầu hết các cựu gia đình boyar giàu có đều nằm ở trong hoặc quanh Moscow. Pi-e hiểu rằng ông cần một thành phố lớn mới, nơi tầng lớp quý tộc kiểu mới của ông có thể giao du với nhau, cạnh tranh và tạo ra một mạng lưới xã hội mới. Đồng thời, Nga lúc đó rất cần tiếp cận biển và các mối thương mại mới với châu Âu.
Sáng lập ra Saint Petersburg vào năm 1703 trên vùng đất sình lầy Ingria (dọc theo bờ biển phía nam của Vịnh Phần Lan) là một ý tưởng đạt được cùng một lúc tất cả các mục tiêu nói trên. Moscow không đánh mất tầm quan trọng của một “cố đô” – tất cả các Sa hoàng Nga sau thời Pi-e đều chính thức được trao vương miện ở Moscow, tại Nhà thờ Lớn Dormition.
Nhưng Saint Petersburg, như đúng ý đồ của người tạo ra nó, trở thành một thành phố hướng về châu Âu và được tổ chức theo kiểu châu Âu, giúp đạt thêm một mục tiêu quan trọng của triều đại Pi-e.
Giúp người Nga kết nối với người châu Âu
Pi-e hiểu rằng để giúp người châu Âu và người Nga kết nối thì trước tiên người Nga trông phải “châu Âu” hơn, và do vậy các thương lái và sinh viên Nga khi ở các thành phố châu Âu không được lộ riêng ra chỉ vì quần áo trên người họ. Do vậy Pi-e ra lệnh cho tất cả các công dân nước mình phải mặc Âu phục.
Pi-e cũng đưa vô vàn người
ngoại quốc vào Nga để lao động, nào là đóng tàu, phục vụ trong quân ngũ, dạy khoa học, cho đến tổ chức doanh nghiệp, nhà máy, và nông trường.
Nhưng Pi-e không chỉ làm bạn với người châu Âu – ông còn đối đầu với nhà nước châu Âu hùng mạnh nhất thời bấy giờ, đó là Thụy Điển, trong Đại chiến Bắc Âu.
Nâng Nga lên thành siêu cường quân sự
Trong Đại chiến Bắc Âu (1700-1721), Thụy Điển đối đầu với một liên minh gồm Nga, Thịnh vượng chung Ba Lan, bang Saxony (Đức), và vương quốc Đan Mạch-Na Uy. Xung đột xoay quanh việc kiểm soát Biển Baltic và các bờ của biển này. Trong cuộc chiến này, Nga muốn được quay trở lại lãnh thổ của mình ở Ingria – các vùng đất này vốn thuộc về Công quốc Moscow trước Thời kỳ Đại Loạn vào đầu thế kỷ 17. Khi Pi-e lên ngôi, Nga chỉ có Arkhangelsk ở Biển Trắng là cảng thương mại lớn duy nhất của nước này, nên để phát triển thương mại đường biển thì việc tiếp cận Biển Baltic có ý nghĩa sống còn.
Đối với
Nga, cuộc chiến khởi đầu bằng một thất bại tai hại ở Narva vào ngày 19/11/1700. Quân Nga buộc phải đầu hàng và đã mất tất cả số pháo của mình vào tay người Thụy Điển. Trận chiến này chứng minh quân đội Nga thiếu hiệu quả. Sau đó, Pi-e đã tiến hành cải cách toàn diện quân đội Nga. Với sự giúp đỡ của các chỉ huy và kỹ sư châu Âu, quân đội Nga sau đó đã áp dụng các đội hình quân sự mới, vũ khí mới, và chiến thuật mới.
Năm 1704, quân Nga cuối cùng chiếm được Narva. Năm 1709 họ đè bẹp quân Thụy Điển trong trận chiến Poltava và đến năm 1714 họ đánh bại hạm đội Thụy Điển trong trận Gangut – thắng lợi đầu tiên của Nga trên biển.