[Funland] Phá sản vì giá sạch

ttvnol.com

Xe tăng
Biển số
OF-323241
Ngày cấp bằng
11/6/14
Số km
1,926
Động cơ
326,467 Mã lực
Hình như nhiều cụ đang xoáy sâu vào vấn đề kinh doanh của tác giả chứ ko quan tâm nhiều đến góc độ người tiêu dùng . Ở đây ko có ai đổ lỗi , người kinh doanh kém họ đã trả giá = phá sản rồi , cái nói ở đây là góc độ người tiêu dùng thế nào ?
Hay cả làng ăn thế mình cũng ăn thế
 

a_cheng

Xe điện
Biển số
OF-72663
Ngày cấp bằng
11/9/10
Số km
3,653
Động cơ
443,383 Mã lực
Tôi đi chơi ở Mai Châu, Hòa Bình, ăn rau mùi, thực sự đẹp như trên tivi.
Dân quanh đấy trồng, sạch thực sự.

Hỏi tại sao không đem về Hà Nội thì ông chủ bảo: Đem lên chỗ gần hơn, là Mộc Châu, đã hết sạch sản lượng rồi.
Mà mở rộng quy mô thì không kiểm soát được, nên đành để thế cho bà con thoát nghèo thôi, thế là ngon lắm rồi.

Còn hiện tại, cái sự "Nói chung thực phẩm sạch phải bán giá cao, ...." của bác, khó phù hợp.
Tụi tây kiểm soát cực gắt, nhưng vẫn là: Tụi mài bón phân hóa học+ thuốc trừ sâu thoải mái - không bón cũng được, miễn đừng bẩn quá, đáp ứng TCVN 1234 nào đó. Thế là được.
Còn sản phẩm sạch kiểu Bio-product thực sự, ví dụ mấy chai bột Hipp cho trẻ con, thì rất đắt.

Thế nên, tốt hơn là hãy sản xuất thực phẩm ĐỪNG BẨN QUÁ + ĐỪNG ĐỘC QUÁ, vậy là được rồi, hạ tỷ lệ ung thư rồi.

Sạch sẽ thì chờ đến khi ta cơ bản thành nước công nghiệp phát chiển cái đã.
Dạ em xin tiếp thu ý kiến của cụ. Đúng là một số loại rau dễ tính như rau thơm, các loại diếp, xà lách hay "quốc rau" như rau muống rất khoẻ và ít sâu bệnh, nên có thể trồng được rau đẹp mà không cần dùng thuốc. :D
 

Xe_loi

Xe tăng
Biển số
OF-18178
Ngày cấp bằng
3/7/08
Số km
1,727
Động cơ
487,936 Mã lực
Viết 1 hồi, dài thòong lòong chả nguyên nhân, phương án, giải pháp mẹ gì. Mỗi người 1 năng lực, nói được mà không làm được thì đi làm giảng viên là đúng rồi đằng này nói cũng chẳng rõ ý chị ấy là gì nữa. Ở nc dez nào cũng thế thôi, kể cả khoa học phát triển như Nhật được như ngày nay cũng cần cả 1 quá trình cả thời gian và nhận thức (hãy xem phim người trồng táo).
Cơ bản, chả ở đâu giao thương dễ như ở ta, chỉ cần quảng cáo nhà làm là bán được tiền, chả truy xuất nguồn gốc đee bắt đền được. Nói nước ngoài văn minh lại bảotự nhục này lọ, cho tặng nhau thức ănsản vật được chứ bán lấy tiền hơi bị khó. Giờ ae ql đang dần đưa mọi thứ vào khuôn khổ thì nhặng lên , đủ bài bò né.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
34,787
Động cơ
1,421,490 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Bài viết em copy trên VNexpress vì thấy khá hay .

Phá sản vì giá sạch
Mai Thanh Tâm
Mai Thanh Tâm
Giảng viên, Thạc sĩ Khoa học máy tính
Theo dõi
Tôi là dân quê, lớn lên với đồng ruộng, chuồng heo, vườn cây. Tôi hiểu cái cực của người chăn nuôi, làm nông đến từng hơi thở.

Mấy hôm nay, nghe báo chí đưa tin ở Hà Giang, Bắc Giang và nhiều nơi khác nữa, phải tiêu hủy hàng chục tấn giá đỗ ngậm hóa chất, tự nhiên tôi nhớ lại chuyện cách đây hơn 10 năm, tôi cũng làm giá, nuôi heo sạch đi bán.

Nhưng giá tôi làm, heo tôi nuôi bị thương lái chèn ép, thị trường không chấp nhận, tôi phá sản cả xưởng giá lẫn mấy chuồng heo.

Giá sạch là gì? Là chỉ ngâm đậu với nước sạch, chờ 5-6 ngày, hạt đậu no nước, nứt ra, mọc rễ, rồi mới thành cọng giá. Giá tự nhiên phải có rễ phụ tua tủa, vì bộ rễ mạnh thì mới hút được dinh dưỡng, nuôi cây. Tôi bỏ ra hàng trăm triệu thuê đất tại TP HCM, xây xưởng, làm giá sạch 100% tự nhiên, không một giọt hóa chất.

Nhưng mang ra chợ, ôi thôi, người mua chê ỏng chê eo: "Giá gì mà rễ tua tủa, nhìn ghê quá, không mướt mát như giá người ta!". Tôi đứng giữa chợ, giải thích cạn lời, rằng giá sạch nó phải vậy, nhưng ai thèm nghe? Người ta thà mua giá thuốc - loại trắng phau, mọng nước, không rễ - để ăn cho đẹp mắt.

Giá thuốc là gì? Là giá tưới một loại thuốc trong veo, rẻ tiền. Tôi không biết cụ thể trong đó có hóa chất gì, chỉ biết tưới vào ngày thứ hai, thuốc sẽ làm rễ phụ tiêu biến, chỉ còn rễ chính. Cọng giá uống thuốc thì mọng nước, mập mạp, để ngoài gió cả buổi không khô, giữ màu trắng đẹp. Với cùng một lượng đậu, giá thuốc được 12 kg thành phẩm, còn giá sạch chỉ 10 kg. Nhiều người nói những kẻ làm giá ham lời nên ngâm thuốc, nhưng 2 kg chênh lệch ấy bán sỉ thì được bao nhiêu tiền? Vấn đề là giá sạch rễ phụ mỏng manh, để ngoài chợ hai tiếng là khô, chuyển nâu, rồi đen, nhìn không bắt mắt.

Người bán rau than: "Giá không đẹp người ta không mua chị ơi?".

Họ kể, có mấy chị khách xem phim Hàn, phim Nhật thấy các bà nội trợ nấu canh bằng mấy cọng giá đỗ trắng phau, không một sợi rễ. Họ đòi giá ở Việt Nam phải tự mất rễ không cần tốn công lặt. Trời đất, đó là trên phim, người ta nhặt sạch mấy cọng quay cho đẹp, chứ giá sạch ngoài chợ Hàn Quốc cũng rễ cả là rễ. Nếu có công nghệ nào an toàn, không ảnh hưởng tới sức khỏe thì xứ sở thích ăn giá như Hàn Quốc hoặc Nhật Bản đã làm từ lâu.

Sau nhiều lần nghe người ta than như vậy, tôi dẹp luôn xưởng giá, chấp nhận thua lỗ.

Còn chuyện nuôi heo sạch thì sao? Hồi 19 tuổi, tôi đã lăn lộn với nghề nuôi heo. Tôi nấu thức ăn cho heo cẩn thận như cơm nhà. Bắp hoặc gạo nấu chín, trộn với rau lang, rau muống, rau dền, rau trai, môn, cỏ sữa, rau dại - toàn rau sạch cắt ngoài ruộng, ngoài vườn, băm nhỏ, nấu chín. Tôi còn ra chợ mua đầu cá, ruột cá, về nấu chín với muối hột, rồi trộn với cám gạo từ nhà máy xay lúa cho heo ăn. Một con heo từ lúc dứt sữa mẹ, nặng 10 kg, phải nuôi 8 tháng trời mới xuất chuồng được 70-80 kg, đó là khi suôn sẻ không dịch bệnh. Gặp năm dịch bệnh là mất trắng cả vốn mua heo con lẫn tiền thức ăn, chưa kể công sức đổ vào. Một ngày tôi cho heo ăn 5 lần, tắm 1 lần, dội chuồng 3-4 lần.

Nhưng thương lái đến, vỗ mông con heo đen đét, chê: "Heo mỡ nhiều quá!". Tôi đi chợ cũng gặp những người trề môi chê: "Thịt này mỡ quá". Tôi tức muốn nổ đom đóm! Heo mà, thường phải có mỡ, cơ địa nó thế, trừ heo rừng! Nhưng người tiêu dùng cứ đòi thịt nạc phải dày cho đẹp mắt. Thế là công nghệ chất tạo nạc ra đời. Heo ăn chất tạo nạc, mô cơ viêm nhiễm, áp xe, khối u, y chang như bị ung thư.

Tôi lại mất thêm mấy trăm triệu nữa, sạch đến mấy thì sạch, nuôi không ai mua, con heo của tôi thành thú cưng, kinh doanh sao nổi?

Hiện nay, cha mẹ tôi có hơn hai mẫu rưỡi đất trồng điều và một số cây ăn trái, toàn hoa quả sạch 100%. Giờ hai cụ già rồi, không còn sức thu hoạch. Tôi từ bỏ giấc mộng kinh doanh, chuyển ra thành phố, yên phận làm giảng viên. Em tôi về thăm quê, thấy khế chín đầy cây, điều rụng đầy đất, mà cha mẹ thà để rụng chứ không bán. Sao vậy? Vì công hái, công chở ra chợ, tiền bán không bù nổi! Khế ngọt, điều ngon, nhưng chợ quê giá rẻ bèo, người mua thích trái đẹp, bóng bẩy, chứ sạch hay không họ ít quan tâm.

Tôi viết bài này không phải để thanh minh cho những kẻ kinh doanh trái đạo đức, vi phạm pháp luật, nhắm mắt sản xuất thực phẩm bẩn - kiếm lời bất chấp trên sức khỏe và sinh mạng của cộng đồng. Chính họ cũng góp phần "giết chết" những người muốn làm ăn đúng đắn như tôi. Nhưng tôi muốn góp cái nhìn cân bằng hơn vào một thị trường tiêu dùng, mà tôi cảm thấy không cho các cá nhân, hộ nuôi trồng nhỏ lẻ đủ cơ hội để sản xuất sạch.

Người tiêu dùng thậm chí còn đổ lỗi cho người trồng, người nuôi. Họ rõ ràng có tội, nhưng khách hàng cũng không vì thế mà vô can.

Người mua vẫn đòi hỏi những điều trái tự nhiên, không chịu chấp nhận cọng giá có rễ, miếng thịt có mỡ, trái cây có vết xù xì, thì nông dân sẽ còn chạy đua dùng thuốc, chất tạo nạc, chạy theo những cuộc cạnh tranh bất lương. Chị em tôi bỏ nghề nuôi trồng vì chúng tôi còn có nghề khác để sinh sống. Những người không còn chọn lựa nào khác, họ phải dùng hóa chất để chiều lòng khách thì mới có đường sống.

Từ những thất bại mồ hôi nước mắt của mình, tôi hoàn toàn hiểu những thách thức với ngành nông nghiệp hữu cơ hiện tại, nếu khách hàng vẫn ưa đẹp mã - giá rẻ. Vì ở quy mô sản xuất lớn, sản phẩm nông nghiệp sạch khó có thể nào rẻ.

Câu chuyện về thực phẩm bẩn, thực phẩm nguy hại cần được nhận thức đúng đắn từ nhiều phía. Người tiêu dùng nâng đỡ người nuôi trồng. Người nuôi trồng cung cấp thực phẩm sạch cho người tiêu dùng. Ai cũng tự có ý thức làm cho tốt nhiệm vụ của mình. Ngồi đổ lỗi cho nhau hay chờ công an vào dọn dẹp, thì thực phẩm bẩn đến bao giờ mới hết.

Mai Thanh Tâm

https://vnexpress.net/pha-san-vi-gia-sach-4894506.html
Giá sạch chỉ là giá nhà làm :D
Lợn sạch chỉ nuôi vài con bắng cám gạo, rau trồng, khi có việc hoặc cuối năm đem ra thịt.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
34,787
Động cơ
1,421,490 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Dạ em xin tiếp thu ý kiến của cụ. Đúng là một số loại rau dễ tính như rau thơm, các loại diếp, xà lách hay "quốc rau" như rau muống rất khoẻ và ít sâu bệnh, nên có thể trồng được rau đẹp mà không cần dùng thuốc. :D
Rau diếp, xà lách nếu không trồng theo khu hoặc nếu trồng riêng mà không che lưới, không có chế phẩm sinh hoạc thì sâu bướm nó ăn sạch sẽ cụ ơi
 

xe365

Xe buýt
Biển số
OF-820707
Ngày cấp bằng
11/10/22
Số km
764
Động cơ
1,215,042 Mã lực
nhưng mà ra chợ đi 10 hàng thì như nhau cả. biết mua ở đâu đc. cứ phải làm chặt cở sở sản xuất
Ra chợ 10 hàng như 1 là bởi họ làm giống nhau, cho đẹp, họ biết hàng xấu có mang ra cũng ế, phải bán rẻ nên dại gì mang ra, mất công lại không bán được, như bà em đó, không báo giờ mang hàng ra chợ bán cụ ạ.
Làm sạch thì không đẹp đâu, không bán được hoặc bán rẻ thì lỗ (nếu mục đích làm để bán)
Để em kể một số loại rau ngậm thuốc nhiều:
- Dưa chuột, dưa lê: cần phun thuốc cho cây lâu chết, quả đẹp, trừ ruồi vàng châm...thường sáng lấy quả chiều phun thuốc, cách ngày hoặc hàng ngày luôn.
- Các loại rau: thuốc kích thích nhanh lớn (nhất là rau muống, phun 3 ngày không bán hết là phải bỏ) các loại rau cải phải trừ sâu, nhất là sâu xanh...
- bí xanh (bí đao) phun cho quả thẳng, đẹp
- hành tây hoặc cà rốt thì tất nhiên phải "tráng" qua nước chống thối rồi...
Sơ mấy loại em biết vì trước làng em cũng trồng rau bán rất nhiều, thừa không bán được thì đổ đi chứ mấy nhà làm rau chả ai dám ăn rau họ trồng để bán đâu :D
 

Mingming04

Xe tải
Biển số
OF-864084
Ngày cấp bằng
22/7/24
Số km
253
Động cơ
3,399 Mã lực
Em thấy làm giá cũng dễ. Thôi, từ giờ muốn ăn thì tự ngâm vậy!
 

poiuy

Xe ba gác
Biển số
OF-198769
Ngày cấp bằng
17/6/13
Số km
24,671
Động cơ
706,974 Mã lực
Cũng như quản 1 đoàn xe máy đi quy củ khó hơn nhiều so với quản ô tô nên việc quản chợ toàn tiểu thương khó bảo đảm an toàn thực phẩm. Khi số lượng tiểu thương giảm thay thế bằng các nhà sản xuất lớn thì sẽ đỡ hơn. Mỗi phốt ra sẽ gây nên thiệt hại cực lớn. Chẳng hạn vụ CP này, nếu đúng là vi phạm thì thiệt hại của CP sẽ cực lớn. Còn tương tự thế với vài tiểu thương thì tác dụng chẳng là bao.
 

tvu732

Xe tăng
Biển số
OF-708234
Ngày cấp bằng
21/11/19
Số km
1,141
Động cơ
129,199 Mã lực
Còn hiện tại, cái sự "Nói chung thực phẩm sạch phải bán giá cao, ...." của bác, khó phù hợp.
Tụi tây kiểm soát cực gắt, nhưng vẫn là: Tụi mài bón phân hóa học+ thuốc trừ sâu thoải mái - không bón cũng được, miễn đừng bẩn quá, đáp ứng TCVN 1234 nào đó. Thế là được.
Còn sản phẩm sạch kiểu Bio-product thực sự, ví dụ mấy chai bột Hipp cho trẻ con, thì rất đắt.

Thế nên, tốt hơn là hãy sản xuất thực phẩm ĐỪNG BẨN QUÁ + ĐỪNG ĐỘC QUÁ, vậy là được rồi, hạ tỷ lệ ung thư rồi.
Bác nói chuẩn ý em. Chỉ cần cái gọi là "rau an toàn" là được rồi - có phun thuốc nhưng ở một ngưỡng nhất định và để một quãng thời gian nhất định để bớt thuốc rồi mới thu hoạch. Chứ còn đòi rau vừa không thuốc lại vừa hữu cơ (sạch cả nguồn gốc hạt giống) thì sản lượng rất thấp, chỉ dành cho một số rất rất ít người. Mà em thấy thế cũng cực đoan nữa - thời buổi này có thuốc côn trùng nó còn không sợ chứ đứng nói bỏ thuốc. Sâu bọ giờ cũng kháng thuốc như ta kháng kháng sinh mà.

Về bài viết gốc thì em thấy đổ lỗi cho người tiêu dùng hơi nhiều. Người tiêu dùng có phải là thánh đâu mà cái gì cũng phải thông thái. Lực lượng quản lý thị trường ở đâu? Nếu có biển cắm rõ ràng ở mỗi hàng rau: "Rau này trắng đẹp nhưng phun thuốc kích thích" thì có ai điên đi mua ở đấy nữa không? Cái chính là không ai nói cho người dùng đâu là rau phun thuốc cả, thì đương nhiên họ chọn cái trông ngon hơn rồi. Khi không có sự quản lý, để mặc hàng kém chất lượng / hàng giả hoành hành, đương nhiên hàng giả sẽ đuổi hàng thật. Thành ra ở VN (mặc định là quản lý thị trường không tồn tại), ai muốn kinh doanh rau sạch không thể đem bán ở chợ mà phải bán ở những nơi có thương hiệu, có tem mác đảm bảo, có tổ chức kiểm định v.v... Tóm lại tác giả bài báo làm sai phương pháp, hiểu sai về thị trường mà cứ đổ lỗi cho người dùng, em thấy chẳng đúng tí nào.
 

mr teppi

Xe tăng
Biển số
OF-405002
Ngày cấp bằng
16/2/16
Số km
1,040
Động cơ
248,871 Mã lực
Tuổi
44
Tác giả nói đúng mà, em cũng đã trải qua thời gian trồng rau sạch. Thời gian đầu cũng nhiều người ủng hộ... nhưng về sau cadc bác ấy cũng thắc mắc: sao rau muống bé thế, rau ngót không to như chợ.... em cũng giải thích nhưng... đành dừng lại. Giờ trồng mít nhà ăn, rau cũng tự mình ăn vậy!!! Vườn để rau tự lớn, hái được bao nhiêu ăn còn lại để tự nhiên. Nghĩ cũng lãng phí, nhưng ....
 

Zinger03

Xe hơi
Biển số
OF-881914
Ngày cấp bằng
27/5/25
Số km
156
Động cơ
2,594 Mã lực
Tuổi
55
Viết 1 hồi, dài thòong lòong chả nguyên nhân, phương án, giải pháp mẹ gì. Mỗi người 1 năng lực, nói được mà không làm được thì đi làm giảng viên là đúng rồi đằng này nói cũng chẳng rõ ý chị ấy là gì nữa. Ở nc dez nào cũng thế thôi, kể cả khoa học phát triển như Nhật được như ngày nay cũng cần cả 1 quá trình cả thời gian và nhận thức (hãy xem phim người trồng táo).
Cơ bản, chả ở đâu giao thương dễ như ở ta, chỉ cần quảng cáo nhà làm là bán được tiền, chả truy xuất nguồn gốc đee bắt đền được. Nói nước ngoài văn minh lại bảotự nhục này lọ, cho tặng nhau thức ănsản vật được chứ bán lấy tiền hơi bị khó. Giờ ae ql đang dần đưa mọi thứ vào khuôn khổ thì nhặng lên , đủ bài bò né.
gớm
họ viết vài dòng tự sự cho vui
có dc trả tiền đâu mà bác yêu cầu cao thế
 

vingraux

Xe điện
Biển số
OF-118779
Ngày cấp bằng
31/10/11
Số km
2,575
Động cơ
959,961 Mã lực
Về bài viết gốc thì em thấy đổ lỗi cho người tiêu dùng hơi nhiều. Người tiêu dùng có phải là thánh đâu mà cái gì cũng phải thông thái. Lực lượng quản lý thị trường ở đâu? Nếu có biển cắm rõ ràng ở mỗi hàng rau: "Rau này trắng đẹp nhưng phun thuốc kích thích" thì có ai điên đi mua ở đấy nữa không? Cái chính là không ai nói cho người dùng đâu là rau phun thuốc cả, thì đương nhiên họ chọn cái trông ngon hơn rồi. Khi không có sự quản lý, để mặc hàng kém chất lượng / hàng giả hoành hành, đương nhiên hàng giả sẽ đuổi hàng thật. Thành ra ở VN (mặc định là quản lý thị trường không tồn tại), ai muốn kinh doanh rau sạch không thể đem bán ở chợ mà phải bán ở những nơi có thương hiệu, có tem mác đảm bảo, có tổ chức kiểm định v.v... Tóm lại tác giả bài báo làm sai phương pháp, hiểu sai về thị trường mà cứ đổ lỗi cho người dùng, em thấy chẳng đúng tí nào.
Đúng là cái bài viết này chỉ đổ lỗi cho người tiêu dùng mà không đưa được ra giải pháp.
 

Binhan.4ever

Xe buýt
Biển số
OF-576942
Ngày cấp bằng
2/7/18
Số km
717
Động cơ
154,132 Mã lực
Tuổi
45
Cứ đi ngược dòng làm gì. Cả làng nó làm láo, thì mẫu mã hình thức nó đẹp, giá nó lại rẻ. Mình đi ngược dòng không ai mua thì tự mình hại mình thôi. Bản thân mình không muốn làm sai, nhưng cái sai của người khác được dung túng, thì hoặc là đừng làm, 2 là cũng làm sai để tồn tại. Chứ làm đúng chỉ mất tiền mất thời gian.

Em kể cho các cụ nghe câu chuyện thật. Bạn em là dược sĩ, 2014 mở hiệu thuốc tây ra kinh doanh. Khách cảm cúm ra kê đơn theo đúng lương tâm của mình. nghĩa là bệnh ở mức 5 thì kê kháng sinh mức 5 thôi, để tránh bị nhờn thuốc cho sức khỏe khách hàng. Ơ nhưng mà nó lại lâu khỏi, uống cả tuần mới hết. Khách hàng thì họ không hiểu, mua hàng khác kê kháng sinh liều cao cho 1-2 ngày đã dứt triệu chứng. Thế là ế. Bệnh nhân người ta bảo nhà thuốc của bạn em không có nghề, thuốc không tốt bằng hàng khác. he he.
Sau này rút kinh nghiệm, cứ kháng sinh liều cao táng thật lực, khách hàng uống thấy nhanh khỏi thì lại càng tin tưởng, thực phẩm chức năng hàng giá đỏ hàng song song thay thế cũng tin tưởng mạnh tay mua., 2018 nó mở đến 10 nhà thuốc quanh HN rồi. Có cả kho tổng bọn hapulico phải tự chở đến chứ không cần lên chợ nhặt. Mấy năm nay thì đóng bớt vì long châu với pharma và tình hình kinh tế, nhưng cũng kiếm ác rồi.
 

Mandalord

Xe điện
Biển số
OF-193695
Ngày cấp bằng
12/5/13
Số km
4,582
Động cơ
259,846 Mã lực
E cho rằng chỉ là 1 cách thanh minh cho thất bại thôi cụ
Không phải đâu cụ. Một khi đã bất chấp tiêu chuẩn thì sản lượng rất cao và giá thành hạ. Người làm đúng chuẩn không cạnh tranh nổi.

Ukr đánh nhau, CP Ba Lan tạo điều kiện cho dân Ukr đem nông sản vận chuyển qua đường bộ qua lãnh thổ Ba Lan, nhưng không cho bán. Nhưng rồi thì dân Ukr vẫn bán lậu ra thị trường. Nông dân Ba Lan không cạnh tranh nổi, vì Ba Lan trồng lúa mì theo chuẩn châu Âu, còn Ukr không theo chuẩn nào, trước kia toàn xuất đi châu Phi.

Thế nên nông dân Ba Lan mới biểu tình, TT mới lên của Ba Lan dù ủng hộ Ukr đánh nhau nhưng vẫn phải đưa ra biện pháp bảo hộ nông dân.

Hay em lấy ví dụ thêm là ngành xây dựng chẳng hạn. Như ở châu Âu, muốn xây 1 cái nhà bắt buộc có bản vẽ, có kỹ sư, có giám sát, và mỗi đội xây dựng phải có nguyên 1 ông kỹ sư chỉ làm 1 nhiệm vụ giám sát an toàn lao động. Tóm lại là 1 thằng làm nhưng mấy thằng nhìn. Mỗi một người như thế làm chi phí tăng lên ghê gớm. Ở VN, các công ty xây nhà dân mà trang bị đầy đủ ban bệ như thế sẽ không bao giờ có cửa cạnh tranh lại với các đội thầu tự phát.
 
Chỉnh sửa cuối:

a_cheng

Xe điện
Biển số
OF-72663
Ngày cấp bằng
11/9/10
Số km
3,653
Động cơ
443,383 Mã lực
Ra chợ 10 hàng như 1 là bởi họ làm giống nhau, cho đẹp, họ biết hàng xấu có mang ra cũng ế, phải bán rẻ nên dại gì mang ra, mất công lại không bán được, như bà em đó, không báo giờ mang hàng ra chợ bán cụ ạ.
Làm sạch thì không đẹp đâu, không bán được hoặc bán rẻ thì lỗ (nếu mục đích làm để bán)
Để em kể một số loại rau ngậm thuốc nhiều:
- Dưa chuột, dưa lê: cần phun thuốc cho cây lâu chết, quả đẹp, trừ ruồi vàng châm...thường sáng lấy quả chiều phun thuốc, cách ngày hoặc hàng ngày luôn.
- Các loại rau: thuốc kích thích nhanh lớn (nhất là rau muống, phun 3 ngày không bán hết là phải bỏ) các loại rau cải phải trừ sâu, nhất là sâu xanh...
- bí xanh (bí đao) phun cho quả thẳng, đẹp
- hành tây hoặc cà rốt thì tất nhiên phải "tráng" qua nước chống thối rồi...
Sơ mấy loại em biết vì trước làng em cũng trồng rau bán rất nhiều, thừa không bán được thì đổ đi chứ mấy nhà làm rau chả ai dám ăn rau họ trồng để bán đâu :D
cụ nói em mới nhớ là rau muống bình thường hái xong phải hơn tuần mới hái đc tiếp #:-s
 

xe365

Xe buýt
Biển số
OF-820707
Ngày cấp bằng
11/10/22
Số km
764
Động cơ
1,215,042 Mã lực
cụ nói em mới nhớ là rau muống bình thường hái xong phải hơn tuần mới hái đc tiếp #:-s
Chuẩn cụ ạ, nhà e có mảnh rau muống, mỗi tuần về em cắt tận gốc 1 nửa, 2 tuần quay vòng lại. Cắt tận gốc cho lên lớp mới sẽ ít bị sâu, để rau già (ràu nào cũng vậy) sâu sẽ phát triển nếu ko phun thuốc.
 

Xe_loi

Xe tăng
Biển số
OF-18178
Ngày cấp bằng
3/7/08
Số km
1,727
Động cơ
487,936 Mã lực
gớm
họ viết vài dòng tự sự cho vui
có dc trả tiền đâu mà bác yêu cầu cao thế
Vầng, mình cũng còm dạo mà cụ. Có thay đổi được gì đâu, nhưng ghét cái kiểu có tí chữ lên báo chê bai dân trí nghĩ nó bực.
 

Bluemood

Xe đạp
Biển số
OF-866243
Ngày cấp bằng
19/8/24
Số km
48
Động cơ
2,142 Mã lực
Tuổi
34
Bà này nói vớ vẩn thôi.
Cọng giá nuôi đúng nó như này:

Chẳng qua dựng xưởng cho hợp haccp làm giá nó cao quá, đẩy giá thành lên, chứ làm gì có chuyện "giá không thuốc thì rễ thua tủa" rồi lại "giá để ngoài gió bị khô"

Giờ làm giá chỉ cần một bộ máy đóng gói, 1 con máy rửa sục khí, bộ buồng kiểm soát ẩm, chẳng qua đếch ai đi làm nguyên cái dàn trên chỉ để bán mỗi giá.
 

TRÂU VÀNG II

Xe tăng
Biển số
OF-827296
Ngày cấp bằng
4/3/23
Số km
1,364
Động cơ
111,402 Mã lực
Bài viết em copy trên VNexpress vì thấy khá hay .

Phá sản vì giá sạch
Mai Thanh Tâm
Mai Thanh Tâm
Giảng viên, Thạc sĩ Khoa học máy tính
Theo dõi
Tôi là dân quê, lớn lên với đồng ruộng, chuồng heo, vườn cây. Tôi hiểu cái cực của người chăn nuôi, làm nông đến từng hơi thở.

Mấy hôm nay, nghe báo chí đưa tin ở Hà Giang, Bắc Giang và nhiều nơi khác nữa, phải tiêu hủy hàng chục tấn giá đỗ ngậm hóa chất, tự nhiên tôi nhớ lại chuyện cách đây hơn 10 năm, tôi cũng làm giá, nuôi heo sạch đi bán.

Nhưng giá tôi làm, heo tôi nuôi bị thương lái chèn ép, thị trường không chấp nhận, tôi phá sản cả xưởng giá lẫn mấy chuồng heo.

Giá sạch là gì? Là chỉ ngâm đậu với nước sạch, chờ 5-6 ngày, hạt đậu no nước, nứt ra, mọc rễ, rồi mới thành cọng giá. Giá tự nhiên phải có rễ phụ tua tủa, vì bộ rễ mạnh thì mới hút được dinh dưỡng, nuôi cây. Tôi bỏ ra hàng trăm triệu thuê đất tại TP HCM, xây xưởng, làm giá sạch 100% tự nhiên, không một giọt hóa chất.

Nhưng mang ra chợ, ôi thôi, người mua chê ỏng chê eo: "Giá gì mà rễ tua tủa, nhìn ghê quá, không mướt mát như giá người ta!". Tôi đứng giữa chợ, giải thích cạn lời, rằng giá sạch nó phải vậy, nhưng ai thèm nghe? Người ta thà mua giá thuốc - loại trắng phau, mọng nước, không rễ - để ăn cho đẹp mắt.

Giá thuốc là gì? Là giá tưới một loại thuốc trong veo, rẻ tiền. Tôi không biết cụ thể trong đó có hóa chất gì, chỉ biết tưới vào ngày thứ hai, thuốc sẽ làm rễ phụ tiêu biến, chỉ còn rễ chính. Cọng giá uống thuốc thì mọng nước, mập mạp, để ngoài gió cả buổi không khô, giữ màu trắng đẹp. Với cùng một lượng đậu, giá thuốc được 12 kg thành phẩm, còn giá sạch chỉ 10 kg. Nhiều người nói những kẻ làm giá ham lời nên ngâm thuốc, nhưng 2 kg chênh lệch ấy bán sỉ thì được bao nhiêu tiền? Vấn đề là giá sạch rễ phụ mỏng manh, để ngoài chợ hai tiếng là khô, chuyển nâu, rồi đen, nhìn không bắt mắt.

Người bán rau than: "Giá không đẹp người ta không mua chị ơi?".

Họ kể, có mấy chị khách xem phim Hàn, phim Nhật thấy các bà nội trợ nấu canh bằng mấy cọng giá đỗ trắng phau, không một sợi rễ. Họ đòi giá ở Việt Nam phải tự mất rễ không cần tốn công lặt. Trời đất, đó là trên phim, người ta nhặt sạch mấy cọng quay cho đẹp, chứ giá sạch ngoài chợ Hàn Quốc cũng rễ cả là rễ. Nếu có công nghệ nào an toàn, không ảnh hưởng tới sức khỏe thì xứ sở thích ăn giá như Hàn Quốc hoặc Nhật Bản đã làm từ lâu.

Sau nhiều lần nghe người ta than như vậy, tôi dẹp luôn xưởng giá, chấp nhận thua lỗ.

Còn chuyện nuôi heo sạch thì sao? Hồi 19 tuổi, tôi đã lăn lộn với nghề nuôi heo. Tôi nấu thức ăn cho heo cẩn thận như cơm nhà. Bắp hoặc gạo nấu chín, trộn với rau lang, rau muống, rau dền, rau trai, môn, cỏ sữa, rau dại - toàn rau sạch cắt ngoài ruộng, ngoài vườn, băm nhỏ, nấu chín. Tôi còn ra chợ mua đầu cá, ruột cá, về nấu chín với muối hột, rồi trộn với cám gạo từ nhà máy xay lúa cho heo ăn. Một con heo từ lúc dứt sữa mẹ, nặng 10 kg, phải nuôi 8 tháng trời mới xuất chuồng được 70-80 kg, đó là khi suôn sẻ không dịch bệnh. Gặp năm dịch bệnh là mất trắng cả vốn mua heo con lẫn tiền thức ăn, chưa kể công sức đổ vào. Một ngày tôi cho heo ăn 5 lần, tắm 1 lần, dội chuồng 3-4 lần.

Nhưng thương lái đến, vỗ mông con heo đen đét, chê: "Heo mỡ nhiều quá!". Tôi đi chợ cũng gặp những người trề môi chê: "Thịt này mỡ quá". Tôi tức muốn nổ đom đóm! Heo mà, thường phải có mỡ, cơ địa nó thế, trừ heo rừng! Nhưng người tiêu dùng cứ đòi thịt nạc phải dày cho đẹp mắt. Thế là công nghệ chất tạo nạc ra đời. Heo ăn chất tạo nạc, mô cơ viêm nhiễm, áp xe, khối u, y chang như bị ung thư.

Tôi lại mất thêm mấy trăm triệu nữa, sạch đến mấy thì sạch, nuôi không ai mua, con heo của tôi thành thú cưng, kinh doanh sao nổi?

Hiện nay, cha mẹ tôi có hơn hai mẫu rưỡi đất trồng điều và một số cây ăn trái, toàn hoa quả sạch 100%. Giờ hai cụ già rồi, không còn sức thu hoạch. Tôi từ bỏ giấc mộng kinh doanh, chuyển ra thành phố, yên phận làm giảng viên. Em tôi về thăm quê, thấy khế chín đầy cây, điều rụng đầy đất, mà cha mẹ thà để rụng chứ không bán. Sao vậy? Vì công hái, công chở ra chợ, tiền bán không bù nổi! Khế ngọt, điều ngon, nhưng chợ quê giá rẻ bèo, người mua thích trái đẹp, bóng bẩy, chứ sạch hay không họ ít quan tâm.

Tôi viết bài này không phải để thanh minh cho những kẻ kinh doanh trái đạo đức, vi phạm pháp luật, nhắm mắt sản xuất thực phẩm bẩn - kiếm lời bất chấp trên sức khỏe và sinh mạng của cộng đồng. Chính họ cũng góp phần "giết chết" những người muốn làm ăn đúng đắn như tôi. Nhưng tôi muốn góp cái nhìn cân bằng hơn vào một thị trường tiêu dùng, mà tôi cảm thấy không cho các cá nhân, hộ nuôi trồng nhỏ lẻ đủ cơ hội để sản xuất sạch.

Người tiêu dùng thậm chí còn đổ lỗi cho người trồng, người nuôi. Họ rõ ràng có tội, nhưng khách hàng cũng không vì thế mà vô can.

Người mua vẫn đòi hỏi những điều trái tự nhiên, không chịu chấp nhận cọng giá có rễ, miếng thịt có mỡ, trái cây có vết xù xì, thì nông dân sẽ còn chạy đua dùng thuốc, chất tạo nạc, chạy theo những cuộc cạnh tranh bất lương. Chị em tôi bỏ nghề nuôi trồng vì chúng tôi còn có nghề khác để sinh sống. Những người không còn chọn lựa nào khác, họ phải dùng hóa chất để chiều lòng khách thì mới có đường sống.

Từ những thất bại mồ hôi nước mắt của mình, tôi hoàn toàn hiểu những thách thức với ngành nông nghiệp hữu cơ hiện tại, nếu khách hàng vẫn ưa đẹp mã - giá rẻ. Vì ở quy mô sản xuất lớn, sản phẩm nông nghiệp sạch khó có thể nào rẻ.

Câu chuyện về thực phẩm bẩn, thực phẩm nguy hại cần được nhận thức đúng đắn từ nhiều phía. Người tiêu dùng nâng đỡ người nuôi trồng. Người nuôi trồng cung cấp thực phẩm sạch cho người tiêu dùng. Ai cũng tự có ý thức làm cho tốt nhiệm vụ của mình. Ngồi đổ lỗi cho nhau hay chờ công an vào dọn dẹp, thì thực phẩm bẩn đến bao giờ mới hết.

Mai Thanh Tâm

https://vnexpress.net/pha-san-vi-gia-sach-4894506.html
Thạc sĩ mà tư duy dư nầy ko phá sản mới lạ :))
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top