Hóng thớt xem các cao nhân ạ
Bản lĩnh thì cần chủ động tạo ra việc.Có người sự "mất việc"sảy đến ở tuổi 30, 40, 50, hoặc lâu hơn, nhưng nó sẽ đến. Và hầu như mọi người đều "sợ mất việc".
Sự nghiệp công việc có thể chia thành 4 giai đoạn :
GD1 : Học việc, thử làm
GD2 : Làm được, thành công, được mọi người công nhận
GD3 : Mảng công việc, ngành nghề thoái trào . Dường như xã hội dần dần không cần đến cái bạn làm được.
GD4 : Bạn Mất việc. Bạn chính thức bị XH bỏ quên (lãng quên)
Các cụ có sợ mất việc ? Các cụ kể về tâm sự tuổi nghề nghiệp 3x, 4x, 5x ... của mình đi.
Ngắn gọn là những cụ nào đã ra riêng thành công rồi cứ thử đi xin việc làm xem sao, rớt ngay vòng gửi xe ấy chứ. Bạn em ở HN là một ví dụ !Cụ kể cụ thể hơn được không ạ.
Kinh doanh mà như con bạc, dễ khát nước thì cũng dễ phải đi xin việc (nếu không còn khả năng huy động vốn để làm lại).Ngắn gọn là những cụ nào đã ra riêng thành công rồi cứ thử đi xin việc làm xem sao, rớt ngay vòng gửi xe ấy chứ. Bạn em ở HN là một ví dụ !
Em ko hiểu ý bác lắm. Nếu bác ra riêng thành công rồi, cty riêng vững vàng rồi, giả sử bác thử đi xin việc xem sao, tất nhiên là che giấu business riêng đi. Nếu chủ doanh nghiệp phỏng vấn thì còn có chút cơ may, chứ head hunter với mấy tay trưởng phòng phỏng vấn thì khả năng cao là bác rớt ngay vòng đầu. Em nhìn quanh quanh em thì thấy là vậy.Kinh doanh mà như con bạc, dễ khát nước thì cũng dễ phải đi xin việc (nếu không còn khả năng huy động vốn để làm lại).
Nếu phải đi xin việc mà lại bỏ cái nghề đang làm thì có khi rớt ngay từ chỗ gửi xe.
Nhưng nếu vẫn tôn trọng không bỏ nghề thì trong CV đã có 1 dấu ấn đỏ.
Như tụi em chắc không phải gửi xe để được vào phỏng vấn.
Rất nhiều người đi nơi khác vẫn khoe đã từng làm chỗ tụi em (thỉnh thoảng lại có ông đồng nghiệp - hay đúng hơn là đối thủ cạnh tranh hỏi về người này người kia mới biết là họ khoe như vậy).
Nếu sập tiệm phải đi tìm việc thì chắc tụi em không cần qua HH, nếu vẫn muốn làm đúng nghề.Em ko hiểu ý bác lắm. Nếu bác ra riêng thành công rồi, cty riêng vững vàng rồi, giả sử bác thử đi xin việc xem sao, tất nhiên là che giấu business riêng đi. Nếu chủ doanh nghiệp phỏng vấn thì còn có chút cơ may, chứ head hunter với mấy tay trưởng phòng phỏng vấn thì khả năng cao là bác rớt ngay vòng đầu. Em nhìn quanh quanh em thì thấy là vậy.
Bác làm ngành gì vậy, nghe qua có vẻ bác giao thiệp rất rộng trong ngành.Nếu sập tiệm phải đi tìm việc thì chắc tụi em không cần qua HH, nếu vẫn muốn làm đúng nghề.
Nhân viên đi chỗ khác mới phai khoe.
Nhưng đấy cũng chỉ là giả sử.
Tính em vốn không thích mạo hiểm, nên cứ kiểu kinh doanh túc tắc như hiện nay thì kể cả trường hợp xấu nhất vẫn có thể chịu lỗ tới chục năm (thực tế thì cũng đã từng bị 3 năm lỗ liền nhau)!
Trước khi về hẳn nhà em làm ở 1 cơ quan quản lý ngành nên được đi khắp nơi.Bác làm ngành gì vậy, nghe qua có vẻ bác giao thiệp rất rộng trong ngành.
...
Quản lý ngành.Trước khi về hẳn nhà em làm ở 1 cơ quan quản lý ngành nên được đi khắp nơi.
Hồi ấy lương rất thấp, nhưng em lại học được rất nhiều!
Bẩm cụ! Em có thêm rất nhiều thời gian cho gia đình, bao gồm cả vợ con, bố mẹ, ae họ hàng, chủ động được rất nhiều công việc từ kinh doanh cho đến công việc họ tộc, tham gia các hoạt động xã hội. Ngoài ra e có thêm thời gian để quan tâm đến sức khỏe, các mối quan hệ ngoài công việc, thỏa mãn một số đam mê cá nhânCụ chia sẻ thêm về những cái được với nhé.


Thế cái khái niệm giầy ngành, tất ngành.. mí cả gấy ngành là từ Cụ mà ra àTrước khi về hẳn nhà em làm ở 1 cơ quan quản lý ngành nên được đi khắp nơi.
Hồi ấy lương rất thấp, nhưng em lại học được rất nhiều!

Hình như đang có thay đổi đấy bác ạ, có CV đẹp thì mới có việc, trình độ hình như ngày càng mất giá đấy ạ !Có trình độ thì chả lo ko có việc.
Bác có vẻ thích nhét chữ nhỉ?Thế cái khái niệm giầy ngành, tất ngành.. mí cả gấy ngành là từ Cụ mà ra à![]()
FUN thôi Cụ ơi,Bác có vẻ thích nhét chữ nhỉ?

Đọc cả thớt e ưng comment này nhất.Em mở xưởng sx. Nvien lo mất việc 1 thì em lo 10. Qua 3 đợt dịch, từ thanh lý đến giảm giá. Giá nào cũng bán để có việc cho thợ làm. Cũng may em không để thợ nghỉ ngày nào.
Mấy đứa nvien nó kể bố mẹ đều mất việc, cả nhà trông vào mỗi đồng lương của nó mà em không để nó đi làm thì toang. May được các cụ nhà mình chiếu cố nhiều nên em vẫn có đồng ra đồng vào để duy trì