Thép carbon tại chưa có hệ thống phân biệt nên mọi người ngại chơi. Cơ bản em nghĩ loại khâu sừng thì cao cấp hơn khâu nhựa, khâu nhôm, inox. Còn nó giá ra sao, ở đâu làm thì tốt .... thì mù tịt. Thương gia thì cứ thích thì hô cao, thích lại bán rẻ. Em thấy aogami cũng bán không cao lắm nếu so với bọn ko rỉ vì vậy cũng ít hứng thú với dòng này. Cụ show vài em carbon đi ah.
Em chưa tin vào lý thuyết này lắm. Nhôm thì ít ai làm khâu vì nó sẽ không bền. Có khâu Đồng.
Ở Nhật có thể người ta sẽ biết về danh tiếng các lò rèn, nên cái tên khắc trên đó là quan trọng mình thì mù tịt, kể cả đọc được xong thì cũng k biết danh tiếng thế nào.
Em quan sát mới được 1 số con, nhận xét là dao cacbon: có những con làm thủ công có vẻ là đúc từ thép nóng chảy (Vết gồ vệt thép thừa), có con là rèn từ thanh thép chữ khắc tay, cũng có dao thủ công nhưng chữ dập, có con có cả logo có con chỉ có chữ, có con có khắc chữ trong ô vuông như tên hiệu của lò rèn, có con dao cacbon là máy làm, dập chữ máy luôn.
Có thể truyền thống làm khâu từ sừng, song VD kiếm Nhật lại khâu đồng, hay hiện đại là khâu inox sạch sẽ.
-Đâu phải thái sashimi là cần dao sắc đâu bác. Cá nhân em đã từng sử dụng nhiều loại dao cũng như các loại thép khác nhau từ ko rỉ tới rỉ hoặc tool steel. Riêng về thái thịt thì ko thép nào ăn qua đc thép carbon cụ ạ. Mà cũng ko riêng gì e mà rất nhiều người đồng quan điểm với e về điều này ạ. Nếu dao Đa Sỹ mài cùng dao Nhật ở cùng 1 Gir thì độ bén ko kém nhau đâu cụ. Cá nhân tôi thấy nếu cùng là thép rỉ thì thép nào cũng bén như nhau nếu cùng Gir mài chỉ có khác nhau ở chỗ cái nào lâu cùn hơn thôi ạ. Ở đây mình đang nói về ưu điểm cũng như nhược điểm của 2 loại thép này chứ mình ko bàn về phương thức nấu ăn hay quy trình gì cả bác ạ. Cảm ơn bác
Em đồng quan điểm. Sắc thì do góc mài. Góc mài như nhau độ sắc gần giống nhau, nhiều khi không cảm nhận được thế nên Việt. Nhật như nhau về độ sắc với dao dùng thường ngày.
Song để sắc thêm nữa thì dao ta chưa chắc bằng, vì mài thêm nó không thể sắc hơn do thép không mịn, có mài thêm nó vẫn rỗ, mẻ răm liti chứ k trơn láng.
Độ bền do chất lượng thép. Thép Nhật nó thuần thép cacbon hàm lượng cao nên độ cứng cao hơn nên giữ lâu và bén ngọt hơn.
Tôi thì nhiều khi dao mình tôi có thể nâng độ cứng lên cao gần bằng, nhưng chỉ phần nhỏ ở lưỡi và lớp bên ngoài, dùng một thời gian mài lớp đấy đi sẽ lại kém nhiều.
Đồng thời thép Nhật thuần cacbon nên nó khó rỉ hơn vì vậy sạch và an toàn về sức khỏe hơn (lâu rỉ, mài xong để 1 chốc mới lau khô không thấy ố).
Dao thép mình vừa mài, ngừng tay đã thấy rỉ do làm từ thép nhíp hay các thép công nghiệp nhiều tạp chất và các kim loại khác, có thể không an toàn. Về nguyên tắc các loại thép này rất dễ bị ăn mòn bởi hóa chất hay là các chất có trong thức ăn.
Nhật họ hay ăn đồ sống nên dao mà nhanh rỉ, để lại mùi lên thức ăn cái là không chịu được ngay.
Mình cách chế biến nó khác nên đôi khi bị ảnh hưởng song không phát hiện ra.
Nói chung theo thói quen, dùng dao Nhật rồi quay lại dùng dao ta có một số nhược điểm khiến ta khá khó chịu. Con nào không bị, khắc phục được thì em thấy ok.