Cám ơn cụ.Giờ sai thì làm lại, cuộc đời đâu cứ phải gắn vào 1 cuộc hôn nhân mà đánh mất phần còn lại, mợ động viên e cố gắng vuotj qua giai đoạn này bình tâm lại là đâu lại vào đó
Cám ơn cụ.Giờ sai thì làm lại, cuộc đời đâu cứ phải gắn vào 1 cuộc hôn nhân mà đánh mất phần còn lại, mợ động viên e cố gắng vuotj qua giai đoạn này bình tâm lại là đâu lại vào đó
Vâng. Hai vợ chồng em toàn mày tao. Lúc tức nhau mới anh em.Gấu cụ cũng xưng mày tao à ? Chắc cũng phải thế mới đối xứng

Hôn nhân quyết định trong một nốt nhạc thì ly hôn cũng nên thế. Ai mà chất vấn về tầm quan trọng mí lại ảnh hưởng tương lai thì cứ kể họ nghe tốc độ quyết định lấy nhauChuyện quan trọng mà mợ, mình suy đi thì cũng phải tính lại cho nó kỹ tý ạ.
Chuyện tình cảm, người ngoài càng hỗ trợ càng rối mợ ạ. Cách hỗ trợ tốt nhất là rủ đi chơi, tham gia những hoạt động ưa thích, nói chuyện trên trời dưới bể thôi.Vâng, con bé sẽ tự quyết nhưng chị e trong nhà cũng phải chia sẻ và hỗ trợ nhau ạ.
Không phải em thích đâu, mà em nghĩ là: Nếu cứ anh em ngọt ngào thì lúc tức nhau buột miệng văng tục cái sẽ càng đào sâu ngăn cách nên lúc bình thường mày tao, lúc tức nhau cũng mày tao thì sẽ thấy bình thường.Bó tay nhà cụ tiêu, lạ thật cứ thích mày tao với chửi bậy
Gấu em thấy vậy nên lúc tức nhau mới xưng anh em cho bất bình thường. Tức mà xưng anh em sẽ dễ làm lành hơn.
Sau khi nghĩ được mưu này em mới dám lấy vợ đó.Vậy thì li hôn là tốt, đâu có xấu đâu?Ko cụ, nó chỉ lành và sống vì gia đình thôi chứ nó ko ủy mị hay ngôn tình đâu. Lúc đó thấy bạn trai nhiệt tình, gia đình bạn trai cũng nhiệt tình, bố mẹ mình thì sốt ruột nên qđ hơi vội.
Nhà em thì xưng vợ chồng, tức nhau thì anh em. Vui vui thì xưng cậu tớ vì cùng tuổi.Vâng. Hai vợ chồng em toàn mày tao. Lúc tức nhau mới anh em.![]()
Vâng, bố mẹ giờ cũng đau lòng lắm cụ ạ.bố mẹ 2 bên đều ng lớn mà làm ăn chán, giờ con cháu họ chịu khổ.
2 bên cũng nhận dc 1 bài học nhớ đời.
Hic, e cũng cảm thấy vậy mà khi ủng hộ nó vẫn thấy bối rối.Vậy thì li hôn là tốt, đâu có xấu đâu?
Em biết mấy cặp cũng đánh chửi nhau ầm ĩ nhưng chưa thấy li hôn. Cặp thì vợ chửi chồng như hát hay, mỗi lần chửi chồng là phải ra trước cửa mở volume hết công suất cho cả khu nghe chung những lời tục tĩu mới chịu. Cặp này thì sòn sòn liên tục 2 năm một đứa, giờ sắp ra đứa thứ 3 rồi.Hôm nay em buồn quá, viết lên đây 1 chút để mong hiểu thêm về góc nhìn của nam giới và lời khuyên đối với trường hợp này của gia đình em.
Nhìn em gái em (con chú ruột) đang trong giai đoạn khủng hoảng vì chuẩn bị ly hôn mà em thương quá. Em em sinh năm 89, học hành tử tế (đại học), công chức, xinh xắn và khá lành tính, nhẹ nhàng. Tuy nhiên em sống nội tâm và ít giao du nên không nhiều bạn bè lắm. Vì vậy nhà em cũng sốt ruột và giục giã khi mãi không thấy con bé dẫn anh nào về ra mắt. Đến cuối năm 2020, cả nhà em rộn ràng khi em em nói có nhà bạn trai đến chơi. Thế rồi chẳng hiểu sao, trong buổi gặp nhau đó bố mẹ 2 bên chốt cưới luôn vì bạn trai đó về nhà được có 1 tháng (bạn ý đi làm kỹ sư ở nước bạn). Con bé dù không thực sự muốn (do cũng mới nhận lời yêu mà lại qua mạng chứ không phải tiếp xúc hàng ngày) nhưng thấy cả nhà vun vào, bạn trai nhiệt tình nên cũng gật. Cưới xong được 3-4 hôm thì chồng lại đi cho đến năm nay (sau khi hết dịch) mới về. Khi sống chung em em mới phát hiện ra chồng không đủ yêu như những lời chồng nói và chồng nó có vẻ cũng không mong muốn duy trì cuộc hôn nhân này (vì chỉ cần tranh luận 1 chút là chồng nó nói ly hôn). Em em quen sống trong gia đình nền nếp, yêu thương nhau, từ bé chẳng bị mắng bao giờ nên những câu chửi của chồng làm nó tổn thương vô cùng. Nhưng nó cắn răng chịu, không ai biết. Cho đến tận gần đây con bé bị chồng đuổi đánh thì nhà em mới biết. Cả nhà em đều shock và buồn. Giờ thì nó quyết ly hôn. Bố mẹ con bé ngoài mặt thì nói để nó quyết định nhưng trong lòng thì đau lắm. Ngoài ra bên nhà em (ở ngoại thành HN) cũng chưa thực sự cởi mở với việc ly hôn. Em thì cố lấy lý do bạn đó là dân công trường nên lời nói có thể cục súc nhưng thực sự không thể biện minh được cho hành động của bạn ý. Em cũng ủng hộ quyết định của nó vì giờ chưa có con cái nhưng em không biết liệu sự ủng hộ đó có đúng đắn không? Việc xung đột như thế có là "bình thường" và có chấp nhận được không?
Thực sự mình lập gia đình lâu rồi nhưng vợ chồng chưa xung đột mấy nên mình thấy TH của em em rất kinh khủng, hic.
Bỏ nhau làm ván mới thì cũng chả sai. Nhưng mà nếu không làm chủ được bản thân, hiểu thêm về cuộc sống vợ chồng, kỹ năng làm cha mẹ thì bỏ nhau đi rồi làm ván mới hay không thì có khác gì nhau đâu.
Em đính chính lại 1 chút là bnạ đó mới rượt e e chứ chưa đánh trúng. Khổ thân con bé chạy bán sống, ko kịp cả xỏ dép.Sút cmn ngay chứ lị, còn dây dưa làm gì. Mới có 30 đã sợ ế thì còn khổ nhiều. Chưa có con nó đã đấm đá. Cái loại đấy sau đẻ đái nửa đêm con khóc, con quấy, con ốm sốt thì xác định tự chăm 1m. Lơ mơ gọi nó dậy nó đấm cho tím mắt. Bố mình còn chưa đánh mình sau 20t thì chả có thằng hèn hạ éo nào đc đụng vào hết.
Nhà e thì ko có những chuyện đó ạ. Ông nội e ngày xưa địa chủ nên các chú vẫn còn tý gen gia trưởng n ko chửi vợ đánh con bao giờ cả.Em biết mấy cặp cũng đánh chửi nhau ầm ĩ nhưng chưa thấy li hôn. Cặp thì vợ chửi chồng như hát hay, mỗi lần chửi chồng là phải ra trước cửa mở volume hết công suất cho cả khu nghe chung những lời tục tĩu mới chịu. Cặp này thì sòn sòn liên tục 2 năm một đứa, giờ sắp ra đứa thứ 3 rồi.
Cặp khác thì cãi nhau là chồng đuổi ngay vợ cút ra khỏi nhà tao, chồng chửi vợ là con đĩ mặc dù vợ nó yêu nó là người đầu tiên rồi lấy luôn, lấy xong thì cũng chỉ ở nhà quanh quẩn cả ngày chưa đi làm đâu, tức là vợ nó chưa có cơ hội đánh đĩ với ai, ngoài chính nó.
Nghe thì thấy chán nhưng cả hai cặp này đều sống với nhau ổn định ạ.
Nên khi nghe mợ kể em rể mợ hơi tý đòi ly hôn và đuổi đánh vợ thì em cũng thấy "bình thường" nhưng có "chấp nhận" được hay không thì là do sức chịu của mỗi người. Như 2 cái trường hợp em kể, em cảm thấy không "chấp nhận" được nhưng vợ, chồng của họ vẫn "chấp nhận" được.
Quan trọng là em mợ thấy có "chấp nhận" được không vì mới đã vậy thì sau này cũng thế thôi, giang sơn dễ đổi, bản tính khó rời mà.
Bản tính rồi. Miễn lí giải cụ nhé. Mà sao lại đi lấy 1 thằng đi đây đó suốt ngày, còn trẻ mà khổ thế nhỉ. Lấy 1 anh shipper cùi bắp tối về còn có vợ có chồng bên nhau. Chứ xa mặt cách lòng thì yêu thương kiểu gì?Em đính chính lại 1 chút là nó mới rượt e e chứ chưa đánh trúng. Khổ thân con bé chạy bán sống, ko kịp cả sỏ dép.