Em năm ngoái 46 vẫn đi xin việc bình thường cụ ạ. Nên 42 vẫn còn trẻ chán, ko vde gì cả.
Còn tùy là có gì và mất gì cụnhas:nêusawnx tiền và ý tưởng, thất nghiệp 42 hay 45 cũng thường thôi, k co hoặc vừa đủ ít tiền thì khác.... mất vợ cũng từa tựaĐàn ông thất nghiệp ở tuổi 42 bi thảm hơn hay li dị ở tuổi 42 bi thảm hơn ạ?
Em cũng nghĩ cái này quan trọng nhất để quyết cho những cái sauThôi em cứ hỏi thẳng thắn là cụ có bao nhiêu tiền ? Có nhà chưa ạ?
Vợ công việc thế nào? Mấy cháu ạ?
Em cũng sắp 7job nên em cũng tâm tư giống cccm cơ mờ vẫn phải ăn phải uống cc nhỉ?e cũng sắp thất nghiệp r
mua xe chạy xanh sm kiếm cơm thôi
CỤ thất nghiệp tuổi 42 lần đầu là thành công đấy, cháu đến 42 thất nghiệp vài lần và đến 45 thì hết việc để thất luônNgày 1: Thất nghiệp ở tuổi 42 – một khởi đầu hay dấu chấm hết?
25 năm trước, tôi bước chân vào Hà Nội với một ba lô, một ít tiền và rất nhiều hoài bão. Tôi học, tôi làm, tôi leo dần từng nấc thang sự nghiệp, từng bước dựng xây cuộc sống cho gia đình mình. Có lúc tưởng như đã “yên vị” – nhà, xe, chức vụ, mối quan hệ… Nhưng rồi, ở tuổi 42, tôi thất nghiệp.
Không phải vì thiếu năng lực. Càng không phải vì không cố gắng. Mọi thứ đến như một cơn gió lạnh cuối đông – bất ngờ và lạnh buốt.
Thất nghiệp tuổi 42 – nghe có vẻ nghiệt ngã. Nhưng phải chăng, đây là lúc để nhìn lại, để dọn dẹp lại hành trang, để đặt ra câu hỏi: “Điều gì thực sự có ý nghĩa trong đời sống và sự nghiệp của mình?”
Các CỤ có từng rơi vào tình huống này? Nếu có, hãy chia sẻ. Biết đâu câu chuyện của Cụ là ngọn đèn soi đường cho ai đó ngoài kia…
Quán này e cũng thỉnh thoảng ngồi. HiiEm cũng sắp 7job nên em cũng tâm tư giống cccm cơ mờ vẫn phải ăn phải uống cc nhỉ?
![]()
ta trải cả 2 .Đàn ông thất nghiệp ở tuổi 42 bi thảm hơn hay li dị ở tuổi 42 bi thảm hơn ạ?
Em ko học tài chính kinh tế, muốn làm sales như cụ cũng ko đc nhỉ?Em trc h chỉ làm sales. Mỗi lần chuyển đổi mặt hàng tiếp thị nó lại là một lần học những cái mới. Giờ đang làm tín dụng, thấy ổn. Các cụ có nhu cầu ủng hộ em![]()
Như cụ nói thì cụ vào loại có điều kiện, "nhà, xe, chức vụ, mối quan hệ", em nghĩ thất nghiệp đối với cụ đâu phải là thảm họa, cụ nên làm rõ cơn gió lạnh kia nó là cái gì, phải chăng nó cũng là phần rất quan trọng?Ngày 1: Thất nghiệp ở tuổi 42 – một khởi đầu hay dấu chấm hết?
25 năm trước, tôi bước chân vào Hà Nội với một ba lô, một ít tiền và rất nhiều hoài bão. Tôi học, tôi làm, tôi leo dần từng nấc thang sự nghiệp, từng bước dựng xây cuộc sống cho gia đình mình. Có lúc tưởng như đã “yên vị” – nhà, xe, chức vụ, mối quan hệ… Nhưng rồi, ở tuổi 42, tôi thất nghiệp.
Không phải vì thiếu năng lực. Càng không phải vì không cố gắng. Mọi thứ đến như một cơn gió lạnh cuối đông – bất ngờ và lạnh buốt.
Thất nghiệp tuổi 42 – nghe có vẻ nghiệt ngã. Nhưng phải chăng, đây là lúc để nhìn lại, để dọn dẹp lại hành trang, để đặt ra câu hỏi: “Điều gì thực sự có ý nghĩa trong đời sống và sự nghiệp của mình?”
Các CỤ có từng rơi vào tình huống này? Nếu có, hãy chia sẻ. Biết đâu câu chuyện của Cụ là ngọn đèn soi đường cho ai đó ngoài kia…
Tín dụng bank giờ nó k quá quan trọng bằng cấp mợ ah. Nhà tuyển dụng thích mình là đc. Vấn đề là doanh số thôi. Em đoán mợ hỏi cho ng khác đúng k? Chứ mợ làm dược ổn định, chuyển làm cí gìEm ko học tài chính kinh tế, muốn làm sales như cụ cũng ko đc nhỉ?
Đang chán lắm dồi đây cụ ah. Bên cụ có tuyển CTV ko nhỉ?Tín dụng bank giờ nó k quá quan trọng bằng cấp mợ ah. Nhà tuyển dụng thích mình là đc. Vấn đề là doanh số thôi. Em đoán mợ hỏi cho ng khác đúng k? Chứ mợ làm dược ổn định, chuyển làm cí gì![]()
Giai đoạn này thì ai sẵn nghề gì cứ làm tốt nghề đó thôi ạ. Nhảy là dở, em thấm lắm r. Nên sang nghề này em cũng cố gắng cho nó ổn địnhĐang chán lắm dồi đây cụ ah. Bên cụ có tuyển CTV ko nhỉ?