[Funland] Tiểu thuyết chiến tranh Việt Nam

XSim

Xe lăn
Biển số
OF-698009
Ngày cấp bằng
8/9/19
Số km
11,713
Động cơ
902,066 Mã lực
Em nghĩ VN trao giải cho NBCT chắc cũng một phần sợ không trao nhỡ hội đồng Nobel nó trao trước thì lại thành khó ăn nói :)) Vớ vẩn lại thành một phiên bản Bác sĩ Zhivago thì bỏ mẹ.
 

Kiên Khùng

Xe container
Biển số
OF-785718
Ngày cấp bằng
27/7/21
Số km
6,839
Động cơ
716,595 Mã lực
Hôm quá, ngồi ăn cơm, em có nhắc đến ông Bảo Ninh, con em, lớp 9, có nói là được học về ông này, một truyện ngắn nào đó. Mấy đứa nhỏ còn được học truyện ngắn của bà Khuê, Những vì sao đêm thì phải. Em cũng nói, con chưa đến tuổi đọc quyển này, để tránh cháu tò mò lôi ra đọc.
Em thấy truyền thông cứ ồn ào, tranh cãi có khi lại khiến người ta tìm đọc quyển này nhiều hơn.
Thực ra em đọc nó khi 15 tuổi. Tương kế tựu kế dạy con luôn nếu nó đọc. Bằng nhận thức và nhìn thẳng vào sự thật. Cụ sẽ giúp con có nhận thức vững chắc hơn.
 

Kiên Khùng

Xe container
Biển số
OF-785718
Ngày cấp bằng
27/7/21
Số km
6,839
Động cơ
716,595 Mã lực
Em nghĩ VN trao giải cho NBCT chắc cũng một phần sợ không trao nhỡ hội đồng Nobel nó trao trước thì lại thành khó ăn nói :)) Vớ vẩn lại thành một phiên bản Bác sĩ Zhivago thì bỏ mẹ.
Doctor Zhivago và những tiểu thuyết cùng hệ chính là vũ khí văn hóa tư tưởng làm tan rã Liên Xô. Các cụ nhà mình lơ mơ thì chết không có chỗ chôn đấy.
 

hoaoaihuong

Xe điện
Biển số
OF-313492
Ngày cấp bằng
27/3/14
Số km
2,283
Động cơ
367,156 Mã lực
Em có kỷ niệm vui với cuốn này, thời đấy cơm cao gạo kém, tiền ăn cũng chả đủ, thấy văn đàn bàn luận xôm tụ, còn rỉ tai nhau có thể bị thu hồi. Lúc đấy cũng có mấy cuốn xàm xí bị CA thu hồi rồi nên bấm bụng nhịn tiền cà phê mua về xem sao. Đọc mệt quá nên để đấy từ từ thẩm tiếp, đang hơi tiếc tiếc mấy chầu cà phê. Ông cậu qua hỏi “có cuốn gì chiến tranh Việt Nam nghe bảo được lắm, mày biết ko?” Trúng đài vội chém abcd gì đó, cụ chốt “cầm tiền đi lấy ngay về cho tao”. Buồn ngủ gặp chiếu manh. Chiều đưa sang cụ cầm cuốn sách ngó dom dom, “bộ mày đọc hết rồi à?” =)) . Sau đấy chẳng thấy cụ bàn luận gì, sách thì chuyển nhà cụ ấy cũng vất đâu mất. Em cũng chả hỏi thêm.
Em được tài trợ 2 quyển kiểu đấy, quyển đầu là “như những ngọn gió” của Nguyễn Huy Thiệp, cụ cũng bảo mua về cho cụ ấy thẩm, quyển đấy thì em đợi cụ ấy đọc xong là em gom vào đống sách của em, sau dọn đi lung tung cũng lạc mất. Nhưng mạng mẽo sau này có đầy, chả tiếc. :P
 
Chỉnh sửa cuối:

belo

Xe điện
Biển số
OF-76592
Ngày cấp bằng
29/10/10
Số km
3,668
Động cơ
808,309 Mã lực
Nơi ở
Da nang
Thực ra em đọc nó khi 15 tuổi. Tương kế tựu kế dạy con luôn nếu nó đọc. Bằng nhận thức và nhìn thẳng vào sự thật. Cụ sẽ giúp con có nhận thức vững chắc hơn.
Em cũng đọc nửa quyển này, khi còn bé, tầm c2, nhưng sách bị mất bìa, không biết tên, chắc sách cấm nên bị xé tên.
Sau này mua bộ ba tiểu thuyết chiến tranh , có quyển này, mới đọc được toàn bộ.
Quyển này, dân Iran cũng đọc và khen, cụ Hồ Anh Thái có chép vậy trong sách của cụ.
 

tornado2025

Xe đạp
Biển số
OF-892936
Ngày cấp bằng
12/9/25
Số km
21
Động cơ
254 Mã lực
Tuổi
51
Em nghĩ VN trao giải cho NBCT chắc cũng một phần sợ không trao nhỡ hội đồng Nobel nó trao trước thì lại thành khó ăn nói :)) Vớ vẩn lại thành một phiên bản Bác sĩ Zhivago thì bỏ mẹ.
NBCT là một trong số rất ít các tác phẩm văn học VN đc thế giới đánh giá cao ... Người ta đánh giá cao, mà mình lại cấm, lại dìm thì dở....
 

Kyson1

Xe container
Biển số
OF-169849
Ngày cấp bằng
4/12/12
Số km
5,434
Động cơ
492,059 Mã lực
Em có kỷ niệm vui với cuốn này, thời đấy cơm cao gạo kém, tiền ăn cũng chả đủ, thấy văn đàn bàn luận xôm tụ, còn rỉ tai nhau có thể bị thu hồi. Lúc đấy cũng có mấy cuốn xàm xí bị CA thu hồi rồi nên bấm bụng nhịn tiền cà phê mua về xem sao. Đọc mệt quá nên để đấy từ từ thẩm tiếp, đang hơi tiếc tiếc mấy chầu cà phê. Ông cậu qua hỏi “có cuốn gì chiến tranh Việt Nam nghe bảo được lắm, mày biết ko?” Trúng đài vội chém abcd gì đó, cụ chốt “cầm tiền đi lấy ngay về cho tao”. Buồn ngủ gặp chiếu manh. Chiều đưa sang cụ cầm cuốn sách ngó dom dom, “bộ mày đọc hết rồi à?” =)) . Sau đấy chẳng thấy cụ bàn luận gì, sách thì chuyển nhà cụ ấy cũng vất đâu mất. Em cũng chả hỏi thêm.
Em được tài trợ 2 quyển kiểu đấy, quyển đầu là “như những ngọn gió” của Nguyễn Huy Thiệp, cụ cũng bảo mua về cho cụ ấy thẩm, quyển đấy thì em đợi cụ ấy đọc xong là em gom vào đống sách của em, sau dọn đi lung tung cũng lạc mất. :P
Nhữnh ngọn gió Hua Tạt.
 

rachfan

Xe container
Biển số
OF-365216
Ngày cấp bằng
3/5/15
Số km
7,762
Động cơ
523,239 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
(tiếp)
Phân tích một tác phẩm đề tài chiến tranh, việc đầu tiên phải xác định là tác giả quan niệm tính chất cuộc chiến tranh đó là gì? Chính nghĩa, phi nghĩa, hay vô nghĩa.

Và ở đây phải thấy rằng, trong tác phẩm này Bảo Ninh chưa mất quan điểm đến mức coi cuộc chiến này là phi nghĩa, nhưng qua những diễn biến và cảm nhận của nhân vật chính (Kiên) thì đó là một cuộc chiến vô nghĩa. Nhân vật chính và các "đồng đội" của anh ta đánh nhau vì bảo mạng, vì bị ra lệnh, vì việc nó phải thế... kéo lê thân xác, tâm trí ngày này qua ngày khác, mệt mỏi và vô cảm. Cái duy nhất có thể gây nên cảm xúc của anh ta chỉ là những tình huống xác thịt thuần túy, không tình yêu, lòng thương hoặc ít nhất là sự đồng cảm giữa người với người.

Nếu coi cuộc chiến này là chính nghĩa thì dù nội dung có khốc liệt, tàn nhẫn, thậm chí khốn nạn đến mấy, thì cũng có chút hy vọng, lạc quan, hay ít nhất là lòng tin. Nhưng không, cả cuốn sách dù là nói về trong hay sau cuộc chiến, đều chỉ một màu tối tăm, mờ mịt và vô vọng.

Chỉ riêng sự thực rằng, Nỗi buồn chiến tranh được Bảo Ninh viết trên quan điểm coi cuộc Kháng chiến thống nhất đất nước là cuộc chiến vô nghĩa, cũng đủ để đánh nó vào kho tư liệu, chứ không phải một lần nữa nâng lên trao giải.
 
Chỉnh sửa cuối:

Kiên Khùng

Xe container
Biển số
OF-785718
Ngày cấp bằng
27/7/21
Số km
6,839
Động cơ
716,595 Mã lực
NBCT là một trong số rất ít các tác phẩm văn học VN đc thế giới đánh giá cao ... Người ta đánh giá cao, mà mình lại cấm, lại dìm thì dở....
Cái này ngụy biện nhé cụ. Nó chưa từng được giải thưởng quốc tế uy tín cao nào. Giải của các nước cựu thù thì động cơ chính trị. Giặc cũ mà càng khen, thì càng rõ chất "báo phẩm" báo hại của nó.
 

Kiên Khùng

Xe container
Biển số
OF-785718
Ngày cấp bằng
27/7/21
Số km
6,839
Động cơ
716,595 Mã lực
Em thấy thế này ạ:
Có một sự thật là các nước Đồng Minh tư bản đã không trao các giải thưởng lớn nào cho các tác phẩm phản chiến từ góc nhìn của người lính Đồng Minh về mặt tối chiến tranh của bên chiến thắng.
Nhưng lại rất đề cao các tác phẩm phản chiến từ đối thủ của họ, như đã từng trao Nobel văn học cho nhiều tác giả phản chiến Liên Xô.
Ngoài ra, các tác phẩm phản chiến tư bản Tây Âu tập trung vào bi kịch cá nhân trong chiến tranh, không đụng chạm đến tính chính danh của bên chiến thắng.
Trong khi đó, các nước phương Tây tập trung ca tụng các tác phẩm phản chiến từ phía XHCN mà phê phán chế độ, làm lu mờ tính chính danh chiến thắng.
Đó là chiến tranh tư tưởng.
Mỹ thua về đấu súng. Nhưng đâu chịu thua về tư tưởng. Thế thôi.
Khi nào VN tan rã, lật đổ xong Đ.CS họ mới xoa đầu chúng ta, bảo thôi thế nhé, yên tâm đi vào quên lãng nhé!
Và NBCT cùng rất nhiều thứ rác rưởi khác, là mũi giáo tẩm độc được người bên trong nối giáo cho Mỹ để đâm chúng ta.
 

Hungdsvn

Xe đạp
Biển số
OF-724958
Ngày cấp bằng
11/4/20
Số km
29
Động cơ
78,206 Mã lực
Tuổi
48
Tiến sĩ Vũ Thị Kim Dung
À, để cho chắc, xin giới thiệu đây là 1 người trình độ cao (tiến sĩ) trong ngành giáo dục nhé!

VỀ TIỂU THUYẾT “NỖI BUỒN CHIẾN TRANH” CỦA BẢO NINH
Là một nhà giáo, cũng là người hoạt động trong lĩnh vực nghiên cứu và giảng dạy Lý luận VHNT, có sự am hiểu nhất định về văn chương, tôi không thể giữ thái độ im lặng, không nói lên những suy nghĩ, cảm xúc của mình trước những luồng ý kiến trái chiều về cuốn Tiểu thuyết “Nỗi buồn chiến tranh” của Bảo Ninh
Văn học, với bản chất là nghệ thuật ngôn từ, luôn được trao quyền hư cấu và sáng tạo để phản ánh hiện thực cuộc sống một cách sâu sắc, đa chiều. Tuy nhiên, quyền ấy không phải là vô hạn. Khi hư cấu vượt quá giới hạn, trở thành công cụ để xuyên tạc sự thật lịch sử, bôi nhọ những giá trị thiêng liêng của dân tộc, thì nó không còn là nghệ thuật chân chính nữa mà trở thành một hành vi phản văn hóa, gây hại cho nhận thức xã hội. Từ góc độ của lý luận Mỹ học và chức năng giáo dục của văn học, chúng ta cần nhìn nhận rõ ràng rằng văn học nghệ thuật phải phục vụ cho việc định hình nhận thức đúng đắn, nuôi dưỡng tinh thần yêu nước và giáo dục thế hệ trẻ về những bài học lịch sử cao đẹp. Trong bối cảnh đó, tiểu thuyết “Nỗi buồn chiến tranh” của Bảo Ninh nổi lên như một ví dụ điển hình về sự lạm dụng hư cấu, hạ bệ hình tượng Quân đội Nhân dân Việt Nam – biểu tượng anh hùng của dân tộc trong cuộc đấu tranh giải phóng và bảo vệ Tổ quốc.
Trước hết, cần khẳng định chức năng giáo dục và chức năng nhận thức của văn học nghệ thuật chân chính. Từ quan điểm của chủ nghĩa nhân văn, văn học không chỉ là sự tái hiện hiện thực mà còn là công cụ để giáo dục con người, định hướng nhận thức về các giá trị đạo đức, lịch sử và xã hội. Văn học phải góp phần xây dựng con người về tâm hồn và tư tưởng, khơi dậy lòng tự hào dân tộc, và truyền tải những bài học về sự hy sinh anh hùng của các thế hệ đi trước. Với mỗi người dân Việt Nam từng phải trải qua những mất mát, đau thương khủng khiếp của chiến tranh để bảo vệ và gìn giữ nền độc lập của dân tộc cũng như trong nhận thức và lương tri của những người yêu chuộng hòa bình trên thế giới, chiến tranh không bao giờ là đơn giản. Bản chất của chiến tranh là “vô luân” từ góc nhìn chung của nhân loại vì nó bao giờ cũng phải trả giá bằng sự chết chóc, tàn phá, mất mát không gì đong đo đếm nổi. Chiến tranh không bao giờ là một bức tranh đồng nhất, mà là một tấm gương nhiều mặt: có ánh sáng của hào quang chiến thắng đậm chất sử thi của chủ nghĩa anh hùng cách mạng gắn với lý tưởng cao đẹp của lương tri và chính nghĩa, nhưng song hành với nó cũng là bóng tối bi thảm của máu và nước mắt, của những số phận bị nghiền nát. Viết về chiến tranh cần có góc nhìn đa chiều và tâm thế người đọc cũng cần trân trọng và đánh giá cao những tác phẩm văn học về đề tài chiến tranh thể hiện được góc nhìn đa chiều đó. Văn chương chân chính có quyền và có trách nhiệm soi chiếu cả những gam màu tối của chiến tranh để con người hiểu sâu hơn cái giá của hòa bình, từ đó càng trân trọng hơn giá trị của Hoà Bình. Nhưng điều đó không có nghĩa là tác phẩm văn học được phép nhân danh “quan điểm đa chiều” để chà đạp lên cái đẹp, cái cao cả, hạ thấp và làm méo mó những biểu tượng văn hóa lịch sử. Văn học chân chính cần tôn vinh những giá trị cao đẹp đó để giáo dục thế hệ trẻ về lòng biết ơn và trách nhiệm với Tổ quốc. Nếu văn học đi ngược lại điều này, nó sẽ gây ra những hậu quả khôn lường, làm méo mó nhận thức của giới trẻ, dẫn đến sự thờ ơ hoặc phủ nhận những giá trị thiêng liêng mà cha ông đã đổ máu để bảo vệ. Chính vì vậy, việc phê phán những tác phẩm như “Nỗi buồn chiến tranh” không chỉ là bảo vệ sự thật lịch sử mà còn là khẳng định trách nhiệm giáo dục của văn học.
Soi chiếu vào “Nỗi buồn chiến tranh”, chúng ta thấy rõ sự vi phạm nghiêm trọng đối với chức năng giáo dục này. Tác phẩm miêu tả hình ảnh chiến sĩ Quân đội Nhân dân Việt Nam một cách bạc nhược, u ám, hoàn toàn trái ngược với thực tế anh hùng của “Bộ đội Cụ Hồ” – những người đã hy sinh xương máu để giành độc lập dân tộc. Bảo Ninh, dưới vỏ bọc hư cấu nghệ thuật, đã xây dựng một bức tranh xám xịt về chiến tranh, nơi các chiến sĩ bị hạ thấp phẩm giá, trở thành biểu tượng của sự đồi bại và yếu hèn. Điều này không chỉ xuyên tạc hiện thực mà còn tấn công trực tiếp vào nhận thức của người đọc, đặc biệt là thế hệ trẻ, khiến họ có cái nhìn lệch lạc về lịch sử dân tộc.
Cụ thể, hai tình tiết trong tác phẩm là minh chứng rõ nét cho sự hư cấu ác ý nhằm bôi nhọ Quân đội Nhân dân Việt Nam. Thứ nhất, tình tiết “giết con vượn ăn thịt”. Tác giả kể rằng bộ đội bắn chết một con vượn, khiêng về đơn vị để làm thịt, rồi khi cạo lông mới phát hiện đó là một phụ nữ dân tộc – đồng bào của mình. Sau đó, họ lẳng lặng chôn xác đi, che giấu tội lỗi. Tình tiết này hoàn toàn vô căn cứ, không có cứ liệu thực tế nào. Những cựu chiến binh từng tham gia chiến đấu ở Tây Nguyên thời kỳ đó, nhiều người còn sống, đều phủ nhận tuyệt đối và vô cùng phẫn nộ. Đây không phải là hư cấu sáng tạo mà là sự bịa đặt chủ quan, nhằm cáo buộc Quân đội Nhân dân Việt Nam giết hại đồng bào và giấu diếm. Từ góc độ giáo dục, tình tiết này gây hại nghiêm trọng: nó làm suy giảm lòng tin của thế hệ trẻ vào quân đội, biến những anh hùng thành kẻ sát nhân, từ đó làm phai mờ giá trị hy sinh cao đẹp của cuộc kháng chiến. Văn học chân chính phải giáo dục về lòng nhân ái và tinh thần đoàn kết dân tộc, chứ không phải gieo rắc nghi ngờ và chia rẽ như vậy.
Thứ hai, tình tiết cưỡng hiếp trên tàu hỏa càng lộ rõ ý đồ hạ bệ. Nhân vật chính Kiên dẫn người yêu Phương từ Hà Nội đi tàu vào Nam tham gia chiến đấu. Trong hỗn loạn, một nhóm bộ đội lôi Phương vào toa tàu và cưỡng hiếp cô, trong khi Kiên bất lực không thể cứu. Tình tiết này cũng hoàn toàn bịa đặt, không có nhân chứng, vật chứng. Các chiến sĩ cùng đơn vị với Bảo Ninh, trên cùng chuyến tàu đi B năm ấy, đều khẳng định không hề xảy ra sự việc đồi bại như vậy. Đây là sự tưởng tượng ác ý, bệnh hoạn, núp bóng “hư cấu nghệ thuật” để biến Quân đội Nhân dân Việt Nam thành biểu tượng của sự tha hóa, mất nhân tính. Từ góc độ nhận thức, nó tấn công trực tiếp vào hình tượng “Bộ đội Cụ Hồ” – những người lính luôn giữ gìn phẩm giá cách mạng, tôn trọng nhân dân. Văn học giáo dục phải nhấn mạnh tinh thần kỷ luật, đạo đức quân nhân, chứ không được phép bôi đen như thế này, vì nó sẽ khiến giới trẻ có cái nhìn tiêu cực về lịch sử, coi chiến tranh chỉ là địa ngục của sự đồi bại thay vì hành trình anh hùng.
Không dừng lại ở hai tình tiết, toàn bộ tác phẩm “Nỗi buồn chiến tranh” ngập tràn gam màu u ám, với dòng cảm xúc chủ đạo là sự phỉ báng và bôi nhọ. Nội dung cơ bản xoay quanh nỗi buồn, sự thất vọng, và hình ảnh quân đội như những nạn nhân của chiến tranh vô nghĩa, thay vì những người anh hùng chiến thắng. Điều này trái ngược hoàn toàn với thực tế lịch sử: Quân đội Nhân dân Việt Nam đã cùng toàn thể nhân dân đánh bại thực dân Pháp và đế quốc Mỹ, mang lại độc lập tự do. Sự xuyên tạc này gây bất bình lớn trong đông đảo bạn đọc, đặc biệt là cựu chiến binh, giới tri thức và những người có lương tri. Từ chức năng giáo dục, tác phẩm không những không định hướng nhận thức tích cực mà còn gieo rắc tư tưởng bi quan, phủ nhận giá trị hy sinh của cha ông. Nếu văn học chân chính phải khơi dậy lòng yêu nước, thì “Nỗi buồn chiến tranh” lại làm ngược lại, ảnh hưởng tiêu cực đến thế hệ trẻ – những người đang cần được giáo dục về lịch sử vẻ vang để tiếp nối truyền thống dân tộc.
Điều đáng tiếc hơn là tác phẩm này lại được một nhóm quản lý văn học nghệ thuật bình chọn, trao giải thưởng, và thậm chí đưa vào chương trình sách giáo khoa THPT. Đây là một sai lầm nghiêm trọng, vì nó biến văn học thành công cụ tuyên truyền tiêu cực, ảnh hưởng đến nhận thức của hàng triệu học sinh. Giới trẻ, với tâm hồn non nớt, dễ bị dẫn dắt bởi những hình ảnh u ám, dẫn đến cái nhìn méo mó về lịch sử: coi cuộc kháng chiến là bi kịch vô nghĩa thay vì chiến thắng vĩ đại. Từ góc độ triết học, văn học phải phục vụ lợi ích dân tộc, giáo dục đạo đức và nhận thức đúng đắn. Việc đưa tác phẩm này vào giáo dục là phản giáo dục, cần được xem xét lại để bảo vệ giá trị chân chính.
Tóm lại, “Nỗi buồn chiến tranh” là minh chứng cho sự lạm dụng hư cấu nhằm bôi nhọ Quân đội Nhân dân Việt Nam, vi phạm nghiêm trọng chức năng giáo dục của văn học. Văn học chân chính phải tôn vinh giá trị anh hùng, định hướng nhận thức tích cực cho thế hệ trẻ, chứ không được phép xuyên tạc lịch sử. Chúng ta cần lên án mạnh mẽ những tác phẩm như vậy để bảo vệ biểu tượng “Bộ đội Cụ Hồ”, nuôi dưỡng lòng tự hào dân tộc và đảm bảo văn học thực sự phục vụ sự nghiệp xây dựng đất nước. Chỉ khi văn học gắn bó với sự thật và giáo dục, nó mới xứng đáng là nghệ thuật cao đẹp.
(TS. Vũ Thị Kim Dung - Nguyên P. Trưởng khoa Lý luận Chính trị - Giáo dục Công dân; Trưởng khoa CTXH, Trường Đại học Sư phạm Hà Nội)
về tình tiết "giết con vượn" có sự hiểu lầm về đọc hiểu. Con vượn là con vượn thật,khi cạo lông xong nó giống người đàn bà trần truồng xám xịt lở loét chứ không phải người đàn bà đầy lông giống con vượn
 
Biển số
OF-743344
Ngày cấp bằng
17/9/20
Số km
230
Động cơ
63,447 Mã lực
Cái này ngụy biện nhé cụ. Nó chưa từng được giải thưởng quốc tế uy tín cao nào. Giải của các nước cựu thù thì động cơ chính trị. Giặc cũ mà càng khen, thì càng rõ chất "báo phẩm" báo hại của nó.
Em vừa thử hỏi ChatGPT, NBCT đc xếp hạng rất cao, một trong vài tiểu thuyết hay nhất thế giới về chiến tranh.
1000009567.jpg
1000009569.jpg
1000009571.jpg
 

tornado2025

Xe đạp
Biển số
OF-892936
Ngày cấp bằng
12/9/25
Số km
21
Động cơ
254 Mã lực
Tuổi
51
Cái này ngụy biện nhé cụ. Nó chưa từng được giải thưởng quốc tế uy tín cao nào. Giải của các nước cựu thù thì động cơ chính trị. Giặc cũ mà càng khen, thì càng rõ chất "báo phẩm" báo hại của nó.
Cụ tìm hiểu lại xem NBCT đc những giải thưởng gì của quốc tế nhé. Giải thưởng nào của quốc tế đối với cụ mới đủ uy tín vậy?
 

SubmarineTH

Xe buýt
Biển số
OF-695026
Ngày cấp bằng
17/8/19
Số km
801
Động cơ
632,497 Mã lực
Cụ tìm hiểu lại xem NBCT đc những giải thưởng gì của quốc tế nhé. Giải thưởng nào của quốc tế đối với cụ mới đủ uy tín vậy?
Những giải về tư tưởng, chính trị thì đừng có tin Tây trao giải là tốt, uy tín. Đến giải noben còn có thể loại chả ra gì kia kìa.
 

vcn77

Xe tải
Biển số
OF-879790
Ngày cấp bằng
22/4/25
Số km
277
Động cơ
9,389 Mã lực
(tiếp)
Phân tích một tác phẩm đề tài chiến tranh, việc đầu tiên phải xác định là tác giả quan niệm tính chất cuộc chiến tranh đó là gì? Chính nghĩa, phi nghĩa, hay vô nghĩa.

Và ở đây phải thấy rằng, trong tác phẩm này Bảo Ninh chưa mất quan điểm đến mức coi cuộc chiến này là phi nghĩa, nhưng qua những diễn biến và cảm nhận của nhân vật chính (Kiên) thì đó là một cuộc chiến vô nghĩa. Nhân vật chính và các "đồng đội" của anh ta đánh nhau vì bảo mạng, vì bị ra lệnh, vì việc nó phải thế... kéo lê thân xác, tâm trí ngày này qua ngày khác, mệt mỏi và vô cảm. Cái duy nhất có thể gây nên cảm xúc của anh ta chỉ là những tình huống xác thịt thuần túy, không tình yêu, lòng thương hoặc ít nhất là sự đồng cảm giữa người với người.

Nếu coi cuộc chiến này là chính nghĩa thì dù nội dung có khốc liệt, tàn nhẫn, thậm chí khốn nạn đến mấy, thì cũng có chút hy vọng, lạc quan, hay ít nhất là lòng tin. Nhưng không, cả cuốn sách dù là nói về trong hay sau cuộc chiến, đều chỉ một màu tối tăm, mờ mịt và vô vọng.

Chỉ riêng sự thực rằng, Nỗi buồn chiến tranh được Bảo Ninh viết trên quan điểm coi cuộc Kháng chiến thống nhất đất nước là cuộc chiến vô nghĩa, cũng đủ để đánh nó vào kho tư liệu, chứ không phải một lần nữa nâng lên trao giải.
Cháu đọc Thân phận của tình yêu, cũng là thời học đại học, năm 3 thì phải (2011). Nói chung là không đọc lại thậm chí k nhớ được, dù cũng như nhiều người khác, đọc vì biết quyển này hồi đó được 1 hay lần đề cử Nobel Văn chương (ít người thôi trong danh sách được gửi đề cử). Dù đợt này lại rộn lên nhưng cháu vẫn không thích cái u uất trong đấy. Bác viết ra làm cháu suy nghĩ có thể đó là cái cháu không thích thật.

Sau này nếu về già rảnh rang, đọc lại sách xưa chắc số 1 là DTH, và thứ 2 là Nguyễn Minh Châu.
 
Chỉnh sửa cuối:

Nhân văn Dân

Xe điện
Biển số
OF-113550
Ngày cấp bằng
20/9/11
Số km
2,419
Động cơ
425,499 Mã lực
về tình tiết "giết con vượn" có sự hiểu lầm về đọc hiểu. Con vượn là con vượn thật,khi cạo lông xong nó giống người đàn bà trần truồng xám xịt lở loét chứ không phải người đàn bà đầy lông giống con vượn
Cụ có nhầm không, là người thật mà. Đó là ở làng hủi.
"Mà cũng còn phải kể tới hồn ma của các dân thường nữa. ở gần ngay chỗ chiếc Zil này đêm nay đang đỗ trước có dấu tích của con đường mòn dẫn vào làng Hủi".
"Một hôm, Thịnh “con” ở tiểu đoàn một đã liều mò tới đấy và giữa tro tàn của ngôi làng cậu ta đã bắn chết một con vượn rất to, phải bốn người kéo ra mới khiêng nổi con thú về chỗ lán của đội trinh sát. Nhưng, lạy Chúa tôi, đến khi ngả nó ra, cạo sạch được bộ lông thì ôi giời đất ôi, con vật hiện nguyên hình một mụ đàn bà béo xệ, da sùi lở nửa xám nửa trắng hếu, cặp mắt trợn ngược".
Cá nhân em thấy, do cách viết của tác giả rất phức tạp, nhiều lớp, nhiều cảm xúc nên khi đọc rất cần chậm và suy ngẫm. Tựu chung lại thì đó là những góc khuất được tiểu thuyết hóa.
 

XPQ

Xe ba gác
Biển số
OF-25733
Ngày cấp bằng
13/12/08
Số km
20,140
Động cơ
582,841 Mã lực
Nơi ở
Trỏng
về tình tiết "giết con vượn" có sự hiểu lầm về đọc hiểu. Con vượn là con vượn thật,khi cạo lông xong nó giống người đàn bà trần truồng xám xịt lở loét chứ không phải người đàn bà đầy lông giống con vượn
Cái hình ảnh con vượn cạo lông thành ra người đàn bà là để nói lên những ám ảnh phức tạp của giết chóc lên nhận thức nhân văn sẵn có của người lính. Giống như đoạn tả về tiếng chim kêu ở truông Gọi Hồn mà liên tưởng đến tiếng cười ghê rợn của người đồng đội khi rút chốt lựu đạn để tự sát.
Đấy là theo em hiểu.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top