Cũng đúng. Nhưng muốn thuê người chăm sóc thì phải có tiền và vẫn phải có người giám sát người chăm sóc không nó bỏ bê hay táng cho bôm bốp cũng đành chịu.Những trường hợp các cụ kể thì cần phải tìm hiểu nguyên nhân, mỗi người mỗi cảnh. Có thể có người gia đình mất hết, hoặc ở xa ko thể bỏ việc về chăm nom hàng ngày được.
Cần phải biết là những trường hợp ốm nằm liệt ra sống thực vật hàng năm ko biết gì, lúc đấy cũng chả vc con cháu nào vào canh 24/24 được, mà cũng ko còn tri giác biết là ai chăm sóc mình để mà khổ với sướng đâu.
Giờ rất phổ biến và e cũng thấy rất bình thường là thuê người chăm sóc, chứ bắt con cháu/ người thân bỏ hết công việc, cuộc sống hàng ngày vào chăm nom 24/24 thì cũng chả ai chịu được mãi đâu, chưa kể còn lăn ra ốm theo!
Tóm lại mỗi người có cách sống riêng của mình, làm sao cảm thấy mình thảnh thơi nhất (tất nhiên phải có tiền, có sk), tự chủ động tiền bạc và cs của mình ở mức độ có thể, chứ đừng tư duy theo kiểu đẻ con cái ra hay lấy vk/ ck với mục đích là để sau này có đưa nó chăm mình ị đ ái 24/24 lúc ốm đau, mang tính trao đổi rất ích kỷ!
Tất nhiên đứa nào tự nguyện đòi chăm thì có thể ko từ chối, nhưng cũng cần xác định khả năng không có đứa nào nó chăm mình chứ (ko phải do lý do ăn ở), đời thiếu gì tình huống có thể xảy ra, ko ai nói trước được đâu, tự chủ động mà lo thân thôi.
Em nhớ ngày em mang bầu thằng lớn bị động thai nằm viện. Bố mẹ anh em ruột ở xa, chồng cũng thế. Bên nhà chồng thì em út còn bé đang đi học, bố mẹ chồng đi làm. Ông bà thuê cho em một người họ hàng xa lên giúp.
Sáng nhờ bà ấy mua ngô cho ăn thì bả đi một hơi cả gần tiếng mới về. Nhờ mua bán gì thì đưa bao nhiêu hết bấy nhiêu không thấy đưa lại.
Lúc em khoẻ cho bà về em đưa tiền công cho bả hậu hĩnh mà bà về còn xách theo cả đôi dép đi viện của em. Mấy ngày sau, mẹ chồng mới thỏ thẻ là bà có đưa tiền trả cho giúp việc lúc đấy mới biết giúp việc nhận tiền của cả hai mà không hé miệng nói câu nào.
Hy vọng dịch vụ chăm sóc bệnh nhân tại viện ngày càng tốt và chuyên nghiệp hơn chứ nghĩ lại xưa thuê người chăm em thấy ớn. Đấy là có quen biết và mình minh mẫn chỉ phải hạn chế đi lại chứ nếu không quen lại ốm yếu có khi nó lần móc hết tiền rồi biến mà chả biết kêu ai.