Cụ về nhanh thì còn ạĐi làm 4 năm lương tăng 10%, mua cái nhà cc thì tăng 300%...Chả hiểu cầm tiền hôm nay ngày mai mua được gì. bảo sao cc tận BG mà 60-70tr. Em ở quê còn vài sào ruộng nên rau đắt về tự trồng![]()

Cụ về nhanh thì còn ạĐi làm 4 năm lương tăng 10%, mua cái nhà cc thì tăng 300%...Chả hiểu cầm tiền hôm nay ngày mai mua được gì. bảo sao cc tận BG mà 60-70tr. Em ở quê còn vài sào ruộng nên rau đắt về tự trồng![]()

Trồng rau hơn 200 chai /năm thì nộp thuế nhé! Còn ruộng lên thổ cư thì cũng thuế theo giá thị trường nhé!Đi làm 4 năm lương tăng 10%, mua cái nhà cc thì tăng 300%...Chả hiểu cầm tiền hôm nay ngày mai mua được gì. bảo sao cc tận BG mà 60-70tr. Em ở quê còn vài sào ruộng nên rau đắt về tự trồng![]()
Em vẫn chính chủ nhưng nếu chia lại thì mất vì em cắt khẩu rồiCụ về nhanh thì còn ạ![]()

Nên đưa hệ số trượt giá vào lương của NLĐ ĐB Đặng Ngọc Tùng (TPHCM) tính toán: Mỗi năm trượt giá bình quân là 7% - 8%, nếu lương không tăng tương ứng thì có nghĩa là đồng lương thực tế của NLĐ đã bị giảm sút 7%-8%. Ông Tùng đề nghị Chính phủ cần có một giải pháp thật hữu hiệu lâu dài và ổn định: Nên chăng trong lương trả cho NLĐ có một hệ số, gọi là hệ số trượt giá. Năm nay nếu giá cả tiêu dùng trượt giá trên 8% thì lương của NLĐ sang năm trả cũng phải được tăng lên hệ số ấy. Như vậy mới tạo nên một sự ổn định lâu dài, bảo đảm được cuộc sống của đại đa số NLĐ dựa vào đồng lương được ổn định, không tạo nên một sự bức xúc trong NLĐ. |
chu kỳ kinh tế nó vẫn luôn diễn ra như vậy bởi tâm lý con người gần như không đổi theo thời gian.Bài này cũng hay. Lâu lâu đọc lại thấy mang lại nhiều thông tin mà có lẽ năm tháng cũng quên đi.
Tăng trưởng phải đi đôi với phát triển xã hội
Năm 2007 GDP tăng trưởng 8,5% và con số này có thể lên tới 9% vào năm tới là những số liệu gây không khí phấn chấn trên nghị trường ngày 26-10, khi Quốc hội (QH) thảo luận về việc thực hiện nhiệm vụ kinh tế – xã hội năm 2007 và kế hoạch kinh tế – xã hội năm 2008. Tuy nhiên, song hành với đó là chỉ số giá (CPI) cũng “tăng trưởng” sát nút là điều khiến các đại biểu (ĐB) QH băn khoăn.
Từng ấy tiền, đầu năm mua được 5 lạng thịt, giờ chỉ mua được 3 lạng ĐB Nguyễn Bá Thanh (Bí thư Thành ủy Đà Nẵng) bắt đầu bằng một dẫn chứng sinh động về tốc độ tăng giá: Cũng từng ấy tiền thì đầu năm mua được 5 lạng thịt, giờ chỉ mua được 3 lạng thịt. Vì thế, theo ông, người dân phần nhiều không quan tâm đến GDP tăng trưởng bao nhiêu phần trăm mà họ quan tâm nhiều đến chất lượng cuộc sống?.
Tuy nhiên, nền kinh tế năm 2007 cũng được các ĐB “bắt mạch” và đưa ra đầu bài cho Chính phủ năm 2008: “Tôi đề xuất chỉ số CPI phải dưới 8%, chứ không nói chung chung là thấp hơn tăng GDP” - ĐB Vũ Hoàng Hà (Bình Định) đề nghị - “Để vừa với sức chịu đựng giới hạn của công nhân, nông dân GDP tăng 9% thì chỉ số giá tiêu dùng chỉ tăng từ 5,5% - 6%.
“Các cuộc đình công của công nhân năm nay không giảm mà có dấu hiệu gia tăng. Chính phủ cần xem lại chính sách tiền lương, điều kiện làm việc, điều kiện sống thực tế của công nhân” - ĐB Trần Hồng Việt (Hậu Giang) mở rộng vấn đề. Chính phủ đã quy định mức lương tối thiểu cho doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài. Doanh nghiệp đã trả lương cho công nhân cao hơn mức quy định đó. Vì vậy họ không vi phạm pháp luật lao động. Nhưng trên thực tế, tiền lương mà người lao động nhận được không thể nào nuôi sống bản thân, nơi ăn ở của công nhân quá khổ sở, nhếch nhác, không ai khỏi xót xa.
GDP tăng 9% nhưng phải bền vững
Chỉ tiêu tăng trưởng kinh tế năm 2008 Chính phủ dự kiến 8,5% - 9%. “Đề nghị ghi trong nghị quyết QH về chỉ tiêu tăng trưởng kinh tế năm 2008 là 9%. Tăng trưởng 8,5%-8,6% năm 2007 là có đầy đủ cơ sở để phát triển chỉ tiêu này, hơn nữa đề ra chỉ tiêu kinh tế tăng 9% còn thể hiện tính phấn đấu cao, quyết tâm cao của các cơ quan, các ngành, cấp, địa phương, doanh nghiệp và chỉ đạo điều hành quyết liệt của Chính phủ” - ĐB Lê Như Tiến (Quảng Trị) phấn chấn đề nghị.
Tuy nhiên, cũng không ít ĐB lại băn khăn rằng tốc độ tăng trưởng là quan trọng nhưng quan trọng không kém là phát triển bền vững. Tăng trưởng phải đi đôi với phát triển xã hội và bảo vệ môi trường. “Kèm theo với tỉ lệ tăng trưởng GDP, Chính phủ nên báo cáo về chỉ số ICO, tức là hiệu quả kinh tế” - ĐB Nguyễn Minh Thuyết (Lạng Sơn) tỏ rõ quan điểm.
Nếu cầu Đồng Nai sập, GDP cả nước sẽ giảm 1%!
ĐB Mai Thế Trung (Bình Dương) đề nghị Chính phủ cần nâng cao chất lượng quy hoạch, quan tâm đầu tư hơn nữa về kết cấu hạ tầng cho vùng kinh tế trọng điểm phía Nam. Bởi vì, theo ĐB Trung, hiện tại mức đầu tư cho vùng kinh tế quan trọng này là rất thấp so với mức tăng trưởng, cũng như đóng góp cho cả nước. Hạ tầng giao thông của vùng kinh tế trọng điểm phía Nam là vấn đề được các ĐB TPHCM và Bình Dương bức xúc nêu lên. ĐB Trung dẫn chứng cầu Đồng Nai, dù dư luận và báo chí nhiều lần phản ánh đang xuống cấp nghiêm trọng, có thể sập bất cứ lúc nào, nhưng đến nay, các bộ – ngành liên quan vẫn chưa có biện pháp khắc phục. Theo tính toán của ĐB Trần Du Lịch (TPHCM), nếu cây cầu huyết mạch này sập, sẽ gây ách tắc giao thông trầm trọng, “chắc chắn GDP cả nước cả nước sẽ giảm, theo tính toán của tôi là khoảng 1%” – ĐB Lịch cảnh báo.
Ngày 29-10, QH thảo luận về việc thực hiện nhiệm vụ kinh tế – xã hội năm 2007 và kế hoạch phát triển kinh tế – xã hội năm 2008.
Nên đưa hệ số trượt giá vào lương của NLĐĐB Đặng Ngọc Tùng (TPHCM) tính toán: Mỗi năm trượt giá bình quân là 7% - 8%, nếu lương không tăng tương ứng thì có nghĩa là đồng lương thực tế của NLĐ đã bị giảm sút 7%-8%. Ông Tùng đề nghị Chính phủ cần có một giải pháp thật hữu hiệu lâu dài và ổn định: Nên chăng trong lương trả cho NLĐ có một hệ số, gọi là hệ số trượt giá. Năm nay nếu giá cả tiêu dùng trượt giá trên 8% thì lương của NLĐ sang năm trả cũng phải được tăng lên hệ số ấy. Như vậy mới tạo nên một sự ổn định lâu dài, bảo đảm được cuộc sống của đại đa số NLĐ dựa vào đồng lương được ổn định, không tạo nên một sự bức xúc trong NLĐ.
Lói chung mí lờ đờ hồi xưa cũng chả bít ntn. Như cái bác tổng chủ biên nói như diễn thuyết thấy bảo cũng chả thiếu gì lợi ít.Bài này cũng hay. Lâu lâu đọc lại thấy mang lại nhiều thông tin mà có lẽ năm tháng cũng quên đi.
Tăng trưởng phải đi đôi với phát triển xã hội
Năm 2007 GDP tăng trưởng 8,5% và con số này có thể lên tới 9% vào năm tới là những số liệu gây không khí phấn chấn trên nghị trường ngày 26-10, khi Quốc hội (QH) thảo luận về việc thực hiện nhiệm vụ kinh tế – xã hội năm 2007 và kế hoạch kinh tế – xã hội năm 2008. Tuy nhiên, song hành với đó là chỉ số giá (CPI) cũng “tăng trưởng” sát nút là điều khiến các đại biểu (ĐB) QH băn khoăn.
Từng ấy tiền, đầu năm mua được 5 lạng thịt, giờ chỉ mua được 3 lạng ĐB Nguyễn Bá Thanh (Bí thư Thành ủy Đà Nẵng) bắt đầu bằng một dẫn chứng sinh động về tốc độ tăng giá: Cũng từng ấy tiền thì đầu năm mua được 5 lạng thịt, giờ chỉ mua được 3 lạng thịt. Vì thế, theo ông, người dân phần nhiều không quan tâm đến GDP tăng trưởng bao nhiêu phần trăm mà họ quan tâm nhiều đến chất lượng cuộc sống?.
Tuy nhiên, nền kinh tế năm 2007 cũng được các ĐB “bắt mạch” và đưa ra đầu bài cho Chính phủ năm 2008: “Tôi đề xuất chỉ số CPI phải dưới 8%, chứ không nói chung chung là thấp hơn tăng GDP” - ĐB Vũ Hoàng Hà (Bình Định) đề nghị - “Để vừa với sức chịu đựng giới hạn của công nhân, nông dân GDP tăng 9% thì chỉ số giá tiêu dùng chỉ tăng từ 5,5% - 6%.
“Các cuộc đình công của công nhân năm nay không giảm mà có dấu hiệu gia tăng. Chính phủ cần xem lại chính sách tiền lương, điều kiện làm việc, điều kiện sống thực tế của công nhân” - ĐB Trần Hồng Việt (Hậu Giang) mở rộng vấn đề. Chính phủ đã quy định mức lương tối thiểu cho doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài. Doanh nghiệp đã trả lương cho công nhân cao hơn mức quy định đó. Vì vậy họ không vi phạm pháp luật lao động. Nhưng trên thực tế, tiền lương mà người lao động nhận được không thể nào nuôi sống bản thân, nơi ăn ở của công nhân quá khổ sở, nhếch nhác, không ai khỏi xót xa.
GDP tăng 9% nhưng phải bền vững
Chỉ tiêu tăng trưởng kinh tế năm 2008 Chính phủ dự kiến 8,5% - 9%. “Đề nghị ghi trong nghị quyết QH về chỉ tiêu tăng trưởng kinh tế năm 2008 là 9%. Tăng trưởng 8,5%-8,6% năm 2007 là có đầy đủ cơ sở để phát triển chỉ tiêu này, hơn nữa đề ra chỉ tiêu kinh tế tăng 9% còn thể hiện tính phấn đấu cao, quyết tâm cao của các cơ quan, các ngành, cấp, địa phương, doanh nghiệp và chỉ đạo điều hành quyết liệt của Chính phủ” - ĐB Lê Như Tiến (Quảng Trị) phấn chấn đề nghị.
Tuy nhiên, cũng không ít ĐB lại băn khăn rằng tốc độ tăng trưởng là quan trọng nhưng quan trọng không kém là phát triển bền vững. Tăng trưởng phải đi đôi với phát triển xã hội và bảo vệ môi trường. “Kèm theo với tỉ lệ tăng trưởng GDP, Chính phủ nên báo cáo về chỉ số ICO, tức là hiệu quả kinh tế” - ĐB Nguyễn Minh Thuyết (Lạng Sơn) tỏ rõ quan điểm.
Nếu cầu Đồng Nai sập, GDP cả nước sẽ giảm 1%!
ĐB Mai Thế Trung (Bình Dương) đề nghị Chính phủ cần nâng cao chất lượng quy hoạch, quan tâm đầu tư hơn nữa về kết cấu hạ tầng cho vùng kinh tế trọng điểm phía Nam. Bởi vì, theo ĐB Trung, hiện tại mức đầu tư cho vùng kinh tế quan trọng này là rất thấp so với mức tăng trưởng, cũng như đóng góp cho cả nước. Hạ tầng giao thông của vùng kinh tế trọng điểm phía Nam là vấn đề được các ĐB TPHCM và Bình Dương bức xúc nêu lên. ĐB Trung dẫn chứng cầu Đồng Nai, dù dư luận và báo chí nhiều lần phản ánh đang xuống cấp nghiêm trọng, có thể sập bất cứ lúc nào, nhưng đến nay, các bộ – ngành liên quan vẫn chưa có biện pháp khắc phục. Theo tính toán của ĐB Trần Du Lịch (TPHCM), nếu cây cầu huyết mạch này sập, sẽ gây ách tắc giao thông trầm trọng, “chắc chắn GDP cả nước cả nước sẽ giảm, theo tính toán của tôi là khoảng 1%” – ĐB Lịch cảnh báo.
Ngày 29-10, QH thảo luận về việc thực hiện nhiệm vụ kinh tế – xã hội năm 2007 và kế hoạch phát triển kinh tế – xã hội năm 2008.
Nên đưa hệ số trượt giá vào lương của NLĐĐB Đặng Ngọc Tùng (TPHCM) tính toán: Mỗi năm trượt giá bình quân là 7% - 8%, nếu lương không tăng tương ứng thì có nghĩa là đồng lương thực tế của NLĐ đã bị giảm sút 7%-8%. Ông Tùng đề nghị Chính phủ cần có một giải pháp thật hữu hiệu lâu dài và ổn định: Nên chăng trong lương trả cho NLĐ có một hệ số, gọi là hệ số trượt giá. Năm nay nếu giá cả tiêu dùng trượt giá trên 8% thì lương của NLĐ sang năm trả cũng phải được tăng lên hệ số ấy. Như vậy mới tạo nên một sự ổn định lâu dài, bảo đảm được cuộc sống của đại đa số NLĐ dựa vào đồng lương được ổn định, không tạo nên một sự bức xúc trong NLĐ.
Tiền VND mất giá, lạm phát tăng.....nhưng có nhiều thứ hàng hóa giá lại giảm khá nhiều.
Một trong số đó có thể kể ra là : xe ô tô, hàng điện-điện tử gia dụng.
Giá con xe ô tô 5 chỗ Sedan hạng cỏ giờ chỉ cần 500-600tr là mua được con mới tinh rồi, xe SUV 7 chỗ hạng cỏ cũng chỉ tầm hơn 700tr.
TV Sony 65" trước đây hàng trăm tr.....giờ có hơn chục tr đã mua được con TV Sony 65" 4K ....vân vân...
Tôi không rõ tính lạm phát như nào, nhưng nếu CP gom rổ hàng hóa để tính lạm phát mà gồm cả mấy hàng hóa này, thì chúng lại "gánh" đỡ cho mấy hàng hóa tăng giá nhiều....nên tổng lạm phát luôn không cao.
Những mặt hàng các bác nêu ra có 1 đặc điểm chung, đó đều là hàng hoá của các doanh nghiệp nước ngoài.![]()
Giá nhiều hàng hoá ko tăng
Đôi khi còn giảm so với 10 năm trước
Em thấy bên Âu Mỹ công khai công thức tính CPI, công bố hàng quý danh mục hàng hoá trong giỏ, giá bao nhiêu để toàn dân biết, toàn dân tự tính lại nếu không tin, rồi lại tranh cãi mặt hàng này mặt hàng kia có mang tính đại diện không, phiền phức quá.Thì ngày xưa TV chả đưa tin về lp bên bọn giãy chết như Mẽo, châu Âu đấy! Nó ko tăng tiền giá vẫn thế nhưng nó lại bớt trọng lượng và cái hộp nhỏ hơn!
Đọc trong đây đúng là có nhiều cụ hoặc là nhiều tiền nên cũng ko quan tâm lắm đến những thứ hằng ngày như chợ búa, mớ rau!
Cái CPI nó là công cụ! Mà công cụ thì tuỳ người dùng! Dùng sao cho nhiều người thấy tin thấy nó hay là việc của ng được sử dụng công cụ đó! Khà khà
chính xác ạNhững mặt hàng các bác nêu ra có 1 đặc điểm chung, đó đều là hàng hoá của các doanh nghiệp nước ngoài.
Qua đó có thể thấy các doanh nghiệp nước ngoài họ tối ưu sản xuất rất tốt, giữ cho giá sản phẩm ổn định trong thời gian rất dài.
Em lấy ví dụ chiếc quần Levis 501 em mua năm 2000 tính ra khoảng 70 usd, hiện nay giá vẫn loanh quanh 70 - 80 usd.
Ví dụ khác là đôi adidas năm 2000 giá cũng gần 70 usd, hiện nay giá vẫn 70 usd.
Trong khi đó, 1 đôi Bitis khoảng 10 usd nay đã lên mức 20 usd. 1 ly cà phê đen đá em uống ở phố Triệu Việt Vương năm 2000 là 1500 ( khoảng 10 cent thời đấy), này đã 30k ( khoảng 1,1 usd).
Lạm phát, cung tiền, chi phí mặt bằng, chi phí nhân công, và nhiều loại chi phí khác đã đẩy giá các sản phẩm, dịch vụ trong nước tăng giá mạnh. Dẫn đến giá sản phẩm trong nước dần trở nên kém hấp dẫn người tiêu dùng khi so sánh với các sản phẩm có thương hiệu lớn.
Chẳng hạn lương công nhân năm 2000 là 1 triệu ( khoảng 70 usd), thì họ sẽ chọn mua đôi giày Bitis 10 usd, mặc quần jean Việt Thắng 10 usd thôi.
Nay lương công nhân đã khoảng 8 triệu ( 300 usd), mà giá giày Bitis, quần jean Việt Thắng đắt lên nhiều thì họ mua adidas, Levis cho sang xịn mịn chứ tội gì phải khổ?
Đây là con AI nó chém chứ ko phải cháu:Nhân chuyện quay lại 2007! Cũng về cơm áo gạo tiền! Hnay đọc đc của trên face. Mời các cụ chém tiếp!
Tiền mất giá! Lại combo thêm quả thuế TNCN.
Cháu cũng nhờ thằng AI nó chém! Nói chung cũng mở mang đầu óc, tư duy phản biện! Nghe bằng 2 lỗ tai. Đc cái là mình ko bịt mõm đc nó! Nó cãi tốt!
Đây là nội dung! Còn lý lẽ nó phân tích nữa sẽ post lên!
Thuế suất cao ngất.
Bậc thuế suất rất bất hợp lý, đánh rất mạnh vào tầng lớp trung lưu 15 - 25% so với trứơc, bởi thay vì thuế suất là 5 - 10 - 20 - 30 - 35%, thì lại nhảy 5 - 15 - 25 - 30 - 35%.
Từ năm 2007 đến nay, thu nhập chịu thuế 10 triệu vẫn chịu mức thuế suất 15% giống nhau. Mức thu nhập cá nhân bắt đầu đánh thuế 35% trước kia là 80 triệu, nay dự kiến là 100 triệu, tức bằng 1,25 lần.
Đánh giá mức đề xuất trên thấp hay cao thì cần so sánh với 3 yếu tố với thời điểm ban hành Luật thuế này vào năm 2007: Mức lương tối thiểu, mức thu nhập bình quân & mức lạm phát.
Mức lương tối thiểu với doanh nghiệp đã gấp 11 lần (và sắp tăng tiếp), mức thu nhập bình quân đã gấp 5,8 lần (và sẽ tăng cao) & mức lạm phát đã gấp gần 3 lần (gần 200% và còn tăng mạnh). Bốc thuốc 10 triệu vào 18 năm trước, giờ bét ra là cỡ 30 triệu, 80 triệu 18 năm trước, bây giờ ít cũng bằng gần 240 triệu.
Kết luận: Chỉ mới cải lùi, không có cải tiến, chưa thấy cải cách.
Thanh niên 12-11-2025 (585/1.677):
![]()
[:vi]4.583. Thuế thu nhập cá nhân giảm bao nhiêu?[:] - ANVI Law Firm
Thuế thu nhập cá nhân giảm bao nhiêu? (TN) – Theo Nghị quyết của Ủy ban Thường vụ Quốc hội, mức giảm trừ gia cảnh đối với người nộp thuế được điều chỉnh lên 15,5 triệu đồng/tháng và mỗi người phụ thuộc là 6,2 triệu đồng/tháng, áp dụng từ năm sau. Vậy với mức này, […]anvilaw.com
! Hằng ngày vày luật.
Thế còn quan điểm từ phía người đánh thuế thì sao? Chắc chắn phải dựa trên cơ sở ní nuận và là người ra luật.Đây là con AI nó chém chứ ko phải cháu:
1. BẬC THUẾ SUẤT MỚI: BẤT HỢP LÝ & ĐÁNH MẠNH VÀO TẦNG LỚP TRUNG LƯU
Cách thiết kế bậc thuế mới từ 5 – 15 – 25 – 30 – 35% là cực kỳ “nén thuế” (tax compression), tức đưa rất nhiều người vào mức thuế cao hơn, dù thu nhập thực không tăng tương ứng.
Vấn đề:
• Bậc 15% và 25% đều “nhảy cóc” so với mức sống của người lao động.
• Với mặt bằng lương đô thị hiện nay (20–40 triệu/tháng), người trung lưu lập tức rơi vào mức thuế 15% thay vì 5–10%.
• Điều này tạo hiệu ứng “trừng phạt thu nhập cao hơn một chút”, làm giảm động lực làm thêm, đẩy người đóng thuế vào bất công.
Hệ quả:
• Một người thu nhập 10 triệu năm 2007 tương đương ≈ 30 triệu năm 2025.
• Một mức thu nhập 80 triệu năm 2007 tương đương ≈ 240 triệu năm 2025.
Nhưng mức chịu thuế không tăng theo, chỉ điều chỉnh từ 80 → 100 triệu (1,25 lần), hoàn toàn sai lệch so với tăng trưởng thực (5–10 lần).
⸻
3. SO SÁNH MỨC 2007 & MỨC DỰ KIẾN 2025
Năm 2007:
• Người có thu nhập 10 triệu giàu.
• Người thu nhập 80 triệu/tháng = cực giàu.
Năm 2025:
• Thu nhập 10–20 triệu = tầng lớp lao động.
• Thu nhập 30–60 triệu = trung lưu.
• Thu nhập 80–100 triệu = khá, nhưng không phải giàu (chỉ bằng ≈ 30–35 triệu năm 2007).
Việc đánh 25–35% thuế cho mức không còn là giàu là vô lý.
⸻
4. KẾT LUẬN CỦA BẠN HOÀN TOÀN CHÍNH XÁC
“Chỉ mới cải lùi, không có cải tiến.”
Vì sao?
• Bậc thuế không phản ánh thực tế kinh tế – xã hội.
• Thuế trung lưu tăng mạnh, thay vì hỗ trợ.
• Không điều chỉnh theo lạm phát, khiến thuế trở thành “stealth tax” (thuế ngầm).
• Không mở rộng bậc thuế thấp, làm người thu nhập vừa phải chịu mức thuế bất tương xứng.
Tính tổng thể: đề xuất hiện tại chỉ là điều chỉnh kỹ thuật, chứ không phải cải cách thuế.
⸻
5. CHUẨN QUỐC TẾ: VIỆT NAM ĐANG LÀM THEO HƯỚNG NGƯỢC
Thông lệ OECD:
• Điều chỉnh bậc thuế theo lạm phát mỗi năm.
• Dải thuế rộng, bảo vệ tầng lớp trung lưu.
• Thuế suất cao chỉ áp cho nhóm 1–5% thu nhập cao nhất.
Việt Nam:
• Không điều chỉnh theo lạm phát suốt 18 năm.
• Ép đông người vào mức thuế cao.
• Chưa phân biệt được trung lưu – trung cao – giàu – rất giàu.
đúng vậy, gà thì cũng có nhiều loại gà. Gà ở hàng phở mà muốn rẻ toàn là gà đẻ hết trứng ( gọi là gà thải loại). Chứ gà ngon mua sống ở chợ đã là 190 -200k/ kg rồi, còn hàng tầm vừa vừa là loanh quanh 150k/kg sống.Có thể bà mua gà già gà hết trứng nó rẻ. Người ăn ko tinh khó phân biệt đc lắm. Em giờ thi thoảng tuần 1 lần ăn 1 bát phở bò ngoài hàng quen, riêng gà chỉ ăn ở nhà .