Vợ em cũng nhiều lần thái độ lắm. Nhưng đến giờ vẫn ổn cụ ạ. Cũng được cái biết nhịn.Gửi lời chia buồn với vợ cụ

Vợ em cũng nhiều lần thái độ lắm. Nhưng đến giờ vẫn ổn cụ ạ. Cũng được cái biết nhịn.Gửi lời chia buồn với vợ cụ

Nhân nói chuyện bằng lái xe, nó có vấn đề như thế này.Đọc báo thấy tài xế 65 tuổi.
Em nhớ là 65 tuổi bằng lái sẽ về B, sao bác tài này vẫn lái đc xe 29 chỗ nhỉ?
Thẳng để nó dốc cắm xuống à cụ. Đồi núi đường quanh co để giảm bớt độ dốc đó.![]()
Chỗ mấy cái nhà có phải đồi ko mà ko giải tỏa cho đường thẳng các cụ nhỉ?
Nhiều trường & nhiều ngành cụ ạ, không phải GV của 1 trường.không biết trường nào nhỉ, mất cả 9 gv thế này thi cái trường không biết làm sao ?
Xe tai nạn biển HN mà cụ.Chắc ko phải lái xe người vùng núi này rồi.
Ah nữa là em sợ mưa bão sạt lở cụ ạ, đấy nó trăm ngàn thứ sợ. Nên chỉ dám đi loanh quanh thôiMợ kiếm xèng rồi tiêu dưới xuôi, bảo sao miền núi bọn em nghèo. Hè lên SaPa chơi, đừng sợ gì..!
Đoạn lên bàn cờ đi xuống, e đi xe máy mà có đoạn dốc cảm giác xe máy có thể bị lộn được,Dốc 18 độ thì kể cả phanh số cũng ko ăn thua đâu ạ, phanh xe mà mòn rồi thì hỏng trong phút mốt. Các cụ nào từng đi trên bán đảo Sơn Trà đoạn ra Mũi Nghê hoặc đoạn từ nhà thờ đổ ở ra đường núi Ba Vì thì rõ, kinh khủng lắm. Dốc thế này có đi số 1 nó cũng phải lên đến 40km/h, cảm giác vỡ hộp số đến nơi nên phải ghìm phanh.
Nếu xe này là tài xế lái thuê thì chủ xe giờ xác định lên đồn nói chuyện với chú CA.Theo luật giao thông đường bộ 2024, kể tử ngày 1/1/2025 lái xe trên 29 chỗ không được quá 57 tuổi đối với nam. Không rõ xe này đăng ký bao nhiêu chỗ.
![]()
Từ 1/1/2025, độ tuổi tối đa của người lái xe ô tô chở người trên 29 chỗ là bao nhiêu?
Từ 1/1/2025, độ tuổi tối đa của người lái xe ô tô chở người trên 29 chỗ là bao nhiêu? Người lái xe ô tô chở người trên 29 chỗ cần có bằng lái xe hạng nào? Thời gian làm việc tối đa của người lái xe ô tô là bao nhiêu giờ? Theo đó, từ 1/1/2025, kể từ khi Luật Trật tự an toàn giao thông đường bộ...thuvienphapluat.vn
Ơ ông bị làm sao thế? 20 năm kinh nghiệm đi Hà Nội thì tính làm gì, haha!Ông có thù oán gì với tài xế không? Nói một lần đã thấy quy kết vô căn cứ rồi, đây lại cứ nhai đi nhai lại tài xế không có kinh nghiệm. Tầm 65 tuổi thì ít nhất người ta cũng 20 năm kinh nghiệm rồi, đừng có võ đoán quy kết linh tinh. Chưa chắc ông lái đường đèo nhiều và kinh nghiệm như người ta đâu mà phán xét!![]()
Em mong những người đã mất được yên nghỉ, nhưng quả thực nỗi đau là quá lớn với người còn ở lại. Cứ nghĩ đến thời khắc giao thừa những đứa con thơ, ngơ ngác thiếu hình bóng của mẹ, người cha ngồi trầm ngâm hồi tưởng giao thừa mọi năm gia đình quây quần đầm ấm bên nhau thì …Với các tuyến đường núi, nên có quy định cấm các loại xe kích thước lớn, chở nhiều người hoạt động để tăng an toàn và giảm thiểu tổn thất khi có rủi ro.
Cho đến thời điểm này, thống kê tất cả các vụ tai nạn do mất phanh, thì 99,9% đều rơi vào các xe tải nặng, xe khách chở nhiều người. Các loại xe 16 chỗ chở xuống hầu như không xuất hiện trong các bảng tin tai nạn di mất phanh.
Thứ hai là khi một đoàn đông người được chia ra cho nhiều xe nhỏ hơn tại các cung đường núi, trong tình huống sự cố không may xảy ra, thì số lượng người bị rủi ro cũng sẽ giảm xuống, theo đúng triết lý không thả hết trứng vào một rổ. Như trong câu chuyện ở trên, nếu thay vì 1 xe 29 chỗ là 3 xe 7 chỗ hoặc 1 xe 16 chỗ và 2, 3 chiếc sub, thảm họa nặng nề đã không xảy ra.
Tai nạn thì không có đúng/sai. Tôi chỉ có thể nói có những gia đình chịu niềm đau khôn nguôi và có những gia đình sau khi chờ đợi rồi vỡ òa vì điều may mắn đã tới với người thân của mình. Gia đình tôi, ơn trời, là người trong cuộc trong sự kiện này, nhưng cháu tôi thuộc những người may mắn, nói đúng hơn là may mắn hơn những người trong đoàn từ thiện này.
Ở trên tôi thấy có nhiều bình luận đánh giá về hoạt động từ thiện khác nhau. Đó là quan niệm riêng của mỗi người, tôi không bình luận. Tôi chỉ chia sẻ thông tin của người trong cuộc. Cháu gái tôi, học vấn tốt, thu nhập cao, đang ở giai đoạn rực rỡ nhất của cuộc đời, đủ khả năng cho mọi chuyến du lịch trong và ngoài nước. Khoảng 4 năm nay, hàng năm cháu vẫn cùng một nhóm bạn nhiều lứa tuổi, là những người trong đoàn đi vừa rồi, thực hiện các chuyến thiện nguyện lên các điểm trường khác nhau ở vùng cao. Chi phí do các thành viên tự nguyện quyên góp, chi phí sinh hoạt cho mỗi thành viên cũng do những người tham gia tự đóng góp. Đây không phải là lần đầu. Người lái xe trong chuyến đi cũng là người nhiều lần đưa nhóm đi trong các năm trước. Mọi lần, đoàn thường đi một chiếc xe nhỏ hơn, 16 chỗ và an toàn. Lần này do số người nhiều hơn, lái xe đã thuê một chiếc xe lạ, 29 chỗ. Nguyên nhân vụ tai nạn ra sao có quan chức năng chắc sẽ sớm làm sáng tỏ.
Tối qua đứng cùng với nhiều gia đình của các nạn nhân tại hành lang khoa cấp cứu BV Việt Đức tới quá nửa đêm, có một vài trường hợp thân nhân ở xa chưa kịp tới, người bị nạn nằm hôn mê lẻ loi, chúng tôi chia sẻ với nhau sự đau lòng với những nạn nhân xấu số trong chuyến đi, và cả cảm giác may mắn xen lẫn xót xa khi người thân của mình không rơi vào tình huống xấu nhất trong các kết cục.
Tai nạn vốn không có đúng hay sai, rủi ro có thể đến với bất kỳ ai, dù đóng kín cửa trong nhà, hay giữa một đô thị đông đúc, trong câu chuyện này là ở một vùng núi với những người nhiều lứa tuổi, từ những người trưởng thành đến những người trẻ trung, rực rỡ, trên hành trình đi làm một vài điều có ích.
Tối hôm trước chuyến đi, cháu tôi ngồi soạn từng đôi tất, nhắn hỏi mọi người, liệu đôi này đi trên vùng cao các bạn có phù hợp không. Tối ngày hôm qua, cháu nằm cấp cứu, càng xem những bức hình, những thông tin về vụ tai nạn, chúng tôi càng thấy bàng hoàng.
Cầu chúc cho những người đã mất trong chuyến đi được an yên. Họ đều là những người tử tế, đàng hoàng và mất khi đang trên hành trình làm một điều gì đó tốt, và đây không phải lần đầu với họ. Cầu chúc cho những người thân của những người không may mắn sớm vượt qua sự mất mát này.

Em nghĩ dốc như thế mà xe chất lượng kém thì tai nạn khó tránh chứ kinh nghiệm vỡ lòng là đi xuống dốc phải dùng số hãm thì ai chẳng biết.Đoạn lên bàn cờ đi xuống, e đi xe máy mà có đoạn dốc cảm giác xe máy có thể bị lộn được,
Ư mmmmmm !Ah nữa là em sợ mưa bão sạt lở cụ ạ, đấy nó trăm ngàn thứ sợ. Nên chỉ dám đi loanh quanh thôi
Cụ nói đúng đấy, em cũng đam mê đi phượt bằng oto và đã đi gần hết các cung đường từ miền trung Cao nguyên, và miền bắc VN, em thấy nhiều chỗ dốc khá cao và gắt+ cua tay áo, xe về số 1 mà máy gào lên vòng tua hơn 4000v/ph, phải chấp nhận tỳ, đệm-nhả phanh 1 đoạn, mà đấy là xe con xe du lịch, chứ xe khách loại to khi dốc cao trọng lượng + với tốc độ lao dốc thì rủi ro tăng lên cao rất nhiều, chưa kể đến kỹ năng lái và kinh nghiệm, chỉ chút chủ quan sơ sẩy là tai nạn.Dốc 18 độ thì kể cả phanh số cũng ko ăn thua đâu ạ, phanh xe mà mòn rồi thì hỏng trong phút mốt. Các cụ nào từng đi trên bán đảo Sơn Trà đoạn ra Mũi Nghê hoặc đoạn từ nhà thờ đổ ở ra đường núi Ba Vì thì rõ, kinh khủng lắm. Dốc thế này có đi số 1 nó cũng phải lên đến 40km/h, cảm giác vỡ hộp số đến nơi nên phải ghìm phanh.
Không cấm được cụ ợ, vì nó là tuyến đường huyết mạch cung cấp nhu yêú phẩm, hàng hoá và nhiều thứ khác nữa. Vấn đề ở đây là kiểm tra tình trạng xe pháo trước khi đi, kinh nghiệm và kỹ năng của tài xế nữa.Với các tuyến đường núi, nên có quy định cấm các loại xe kích thước lớn, chở nhiều người hoạt động để tăng an toàn và giảm thiểu tổn thất khi có rủi ro.
Cho đến thời điểm này, thống kê tất cả các vụ tai nạn do mất phanh, thì 99,9% đều rơi vào các xe tải nặng, xe khách chở nhiều người. Các loại xe 16 chỗ chở xuống hầu như không xuất hiện trong các bảng tin tai nạn di mất phanh.
Thứ hai là khi một đoàn đông người được chia ra cho nhiều xe nhỏ hơn tại các cung đường núi, trong tình huống sự cố không may xảy ra, thì số lượng người bị rủi ro cũng sẽ giảm xuống, theo đúng triết lý không thả hết trứng vào một rổ. Như trong câu chuyện ở trên, nếu thay vì 1 xe 29 chỗ là 3 xe 7 chỗ hoặc 1 xe 16 chỗ và 2, 3 chiếc sub, thảm họa nặng nề đã không xảy ra.
Tai nạn thì không có đúng/sai. Tôi chỉ có thể nói có những gia đình chịu niềm đau khôn nguôi và có những gia đình sau khi chờ đợi rồi vỡ òa vì điều may mắn đã tới với người thân của mình. Gia đình tôi, ơn trời, là người trong cuộc trong sự kiện này, nhưng cháu tôi thuộc những người may mắn, nói đúng hơn là may mắn hơn những người trong đoàn từ thiện này.
Ở trên tôi thấy có nhiều bình luận đánh giá về hoạt động từ thiện khác nhau. Đó là quan niệm riêng của mỗi người, tôi không bình luận. Tôi chỉ chia sẻ thông tin của người trong cuộc. Cháu gái tôi, học vấn tốt, thu nhập cao, đang ở giai đoạn rực rỡ nhất của cuộc đời, đủ khả năng cho mọi chuyến du lịch trong và ngoài nước. Khoảng 4 năm nay, hàng năm cháu vẫn cùng một nhóm bạn nhiều lứa tuổi, là những người trong đoàn đi vừa rồi, thực hiện các chuyến thiện nguyện lên các điểm trường khác nhau ở vùng cao. Chi phí do các thành viên tự nguyện quyên góp, chi phí sinh hoạt cho mỗi thành viên cũng do những người tham gia tự đóng góp. Đây không phải là lần đầu. Người lái xe trong chuyến đi cũng là người nhiều lần đưa nhóm đi trong các năm trước. Mọi lần, đoàn thường đi một chiếc xe nhỏ hơn, 16 chỗ và an toàn. Lần này do số người nhiều hơn, lái xe đã thuê một chiếc xe lạ, 29 chỗ. Nguyên nhân vụ tai nạn ra sao có quan chức năng chắc sẽ sớm làm sáng tỏ.
Tối qua đứng cùng với nhiều gia đình của các nạn nhân tại hành lang khoa cấp cứu BV Việt Đức tới quá nửa đêm, có một vài trường hợp thân nhân ở xa chưa kịp tới, người bị nạn nằm hôn mê lẻ loi, chúng tôi chia sẻ với nhau sự đau lòng với những nạn nhân xấu số trong chuyến đi, và cả cảm giác may mắn xen lẫn xót xa khi người thân của mình không rơi vào tình huống xấu nhất trong các kết cục.
Tai nạn vốn không có đúng hay sai, rủi ro có thể đến với bất kỳ ai, dù đóng kín cửa trong nhà, hay giữa một đô thị đông đúc, trong câu chuyện này là ở một vùng núi với những người nhiều lứa tuổi, từ những người trưởng thành đến những người trẻ trung, rực rỡ, trên hành trình đi làm một vài điều có ích.
Tối hôm trước chuyến đi, cháu tôi ngồi soạn từng đôi tất, nhắn hỏi mọi người, liệu đôi này đi trên vùng cao các bạn có phù hợp không. Tối ngày hôm qua, cháu nằm cấp cứu, càng xem những bức hình, những thông tin về vụ tai nạn, chúng tôi càng thấy bàng hoàng.
Cầu chúc cho những người đã mất trong chuyến đi được an yên. Họ đều là những người tử tế, đàng hoàng và mất khi đang trên hành trình làm một điều gì đó tốt, và đây không phải lần đầu với họ. Cầu chúc cho những người thân của những người không may mắn sớm vượt qua sự mất mát này.
Xe County này có chức năng đóng cổ pô mà, nhưng có lẽ lái xe chưa sử dụng bao giờ nên không biết.Đóng cổ pô là thế nào ạ, hay là bịt ống xả à cụ?
Nhưng mà đường nhà em nó bằng phẳng, như việc leo cây thì em chủ động đc, e thấy nom ổn trèo đc em mới trèo chứ khoản đường xá sạt lở mất phanh rơi xuống đèo kia e sợ ạƯ mmmmmm !
Thấy tuổi thơ của mợ cũng dữ dội lắm mà:
Chăn trâu, thả bò, cắt cỏ __
Leo đồi, lấy củi, hái sim_
Tát suối, bắt cá, bắt ong_
Vậy mà lấy chồng lại mong manh vậy mợ Cúc?
Em biết cụ tài này. Cụ ấy U70, trước từng có nhiều năm là thầy dạy lái xe...Chắc tài dân miền xuôi không có nhiều kinh nghiệm đổ đèo dẫn đến mất phanh, đổ đèo nên để số thấp, tua máy cao để máy có độ hãm, chứ rà phanh liên tục là hỏng