Các tỉnh dùng sách ông Đại đều tự nguyện. Thậm chí như Lào Cai là tỉnh tiên phong xử dụng rộng rãi (trong khi vẫn dùng những bộ sgk khác), thì họ còn phải dũng cảm mới dám "không nghe lời" bộ GD. Sau này bộ GD cho phép dùng thì ai thích thì dùng chứ không bắt buộc. Thực ra các tỉnh, các sở giáo dục cũng không thích cái mới, vì phải mất công tập huấn đào tạo giáo viên, lại phải thêm việc. Thế nên, các tỉnh áp dụng phương pháp mới đa phần là do tình thế thúc ép, do áp lực xóa mù chữ, nên phải thử nghiệm và sau này áp dụng thành công.
Và theo như thông tin báo chí, có trích dẫn lời của những vị có chức sắc rõ ràng, thì hiệu quả của phương pháp là rất tốt đối với vùng xâu vùng xa, dân tộc thiểu số.
Phương pháp của ông Đại, nói cho ngắn gọn thế thôi, chứ thực ra là đóng góp của nhiều người nữa ví dụ như GS Phạm Toàn vừa mất. PP này có thể ko được chào đón ở thành phố, vì áp lực biết đọc biết viết thật nhanh không có. Theo pp cũ hay cải cách cải kiếc gì thì cũng chỉ 2 đến 3 năm là ê a tàm tạm. Nhưng nếu thử nghĩ đến vùng sâu vùng xa, nơi mà hs đi học rất vất vả, lôi kéo được lũ trẻ rất khó khăn, rồi thiên tai bão lũ 1 năm chỉ học đc vài tháng, thì tính hiệu quả của việc học đọc học viết là rất cấp thiết. 3 tháng đi học của trẻ em vùng cao có khi quý giá hơn 3 năm học của trẻ em thành phố!