[CCCĐ] Hành trình vòng quanh thế giới: Trung Quốc, 28 ngày đêm

hieutcnd

Xe container
Người OF
Biển số
OF-304539
Ngày cấp bằng
10/1/14
Số km
8,251
Động cơ
581,251 Mã lực
Hè năm nay nhà mình lại tiếp tục hành trình mơ ước, hành trình đi vòng quanh thế giới. Lần này là chuyến đi 28 ngày, trải dài qua 11 tỉnh và thành phố trực thuộc Trung ương của Trung Quốc.

Thượng Hải (Shanghai), An Huy (Anhui), Chiết Giang (Zhejiang), Giang Tô (Jiangsu), Bắc Kinh (Beijing), Sơn Tây (Shanxi), Thiểm tây (Shaanxi), Thanh Hải (Qinghai), Cam Túc (Gansu), Tứ Xuyên (Sichuan) và Trùng Khánh.

Chuyến đi Trung Quốc của gia đình mình thực sự là trải nghiệm đáng nhớ. Mỗi nơi đi qua đều mang đến những cảm xúc khác nhau, từ cảnh vật hùng vĩ cho đến chiều sâu lịch sử đậm nét. Từ núi Hoàng Sơn kỳ vĩ ẩn hiện trong mây, đến Hồng Thôn cổ kính nép mình giữa thiên nhiên tĩnh lặng, mỗi bước chân như chạm vào một bức tranh sơn thủy hữu tình. Thượng Hải hiện đại sầm uất, trong khi Hàng Châu, Tô Châu, Ô Trấn và Nam Tần lại dịu dàng với vẻ đẹp trầm mặc, thơ mộng. Bắc Kinh, Đại Đồng, Bình Giao và Tây An mang đậm dấu ấn lịch sử, với những công trình và di tích cổ khiến mình cảm nhận rõ chiều dài văn hóa Trung Hoa. Đặc biệt, hành trình đi sang phía Tây, khi đến Tây Ninh và các tu viện Rongwu, Labrang, Langmusi, cả gia đình như lạc vào thế giới tâm linh thanh tịnh giữa cao nguyên T.â.y T.ạ.n.g hùng vĩ. Vườn quốc gia Kangbula và Cửu Trại Câu thì quá đẹp, thiên nhiên ở đó gần như nguyên sơ và kỳ ảo. Cuối cùng, Trùng Khánh và Thành Đô để lại dư vị ấm áp nhờ sự thân thiện của con người và nét ẩm thực phong phú. Cả chuyến đi là một bức tranh đa sắc, vừa đẹp về cảnh quan, vừa sâu sắc về văn hóa.

map by Hieu Tran, on Flickr

🛫
: Phương tiện di chuyển
:
Gia đình mình bay từ Hà Nội sang Thượng Hải bằng hãng Vietjet với chi phí khoảng 2,5 triệu đồng/người. Chiều về, nhà mình bay từ Thành Đô bằng hãng Sichuan Airlines, giá vé cũng tương đương.

Về di chuyển, gia đình mình kết hợp nhiều phương tiện khác nhau tùy theo từng chặng. Do chặng đầu tiên có bà nội, mấy đứa cháu và đứa em nên gia đình thuê hẳn một chiếc xe 9 chỗ, dạng limousine cải tạo, tương tự như xe chạy dịch vụ ở Việt Nam. Hành trình bắt đầu từ Thượng Hải – Hàng Châu – Ô Trấn – Nam Tần – Tô Châu. Rất may mắn là đứa em mình đang học tại Trung Quốc nên đã chủ động thuê được xe với giá rẻ hơn đáng kể so với báo giá trong các nhóm người Việt bên đó. Ban đầu, vợ mình hỏi thuê thì được báo khoảng 5.000 tệ cho 3 ngày, nhưng nhờ em mình biết tiếng Trung và tìm kỹ nên chỉ thuê với 3.000 tệ, bao gồm mọi chi phí như xăng xe, phí cầu đường và dừng đỗ.

Trong nội đô các thành phố, gia đình mình chủ yếu sử dụng ứng dụng gọi xe DiDi – tương tự Grab tại Việt Nam. Theo cảm nhận cá nhân, taxi ở Trung Quốc khá rẻ, thậm chí có khi còn rẻ hơn ở Việt Nam, nên mình ưu tiên dùng DiDi cho thuận tiện. Cách này đặc biệt phù hợp với gia đình có trẻ nhỏ và mang theo xe đẩy như nhà mình, vừa tiết kiệm thời gian, vừa tránh phải di chuyển nhiều đến các trạm tàu điện hay xe buýt, nhất là khi phải đợi hoặc đổi chuyến.

Với các chặng dài như Tô Châu – Bắc Kinh, Bắc Kinh – Đại Đồng, Đại Đồng – Tây An, Tây An – Tây Ninh, Cửu Trại Câu – Trùng Khánh, và Trùng Khánh – Thành Đô, gia đình mình chọn đi tàu. Nhiều chặng sử dụng tàu cao tốc, rất nhanh và tiện lợi — ví dụ chặng từ Tô Châu đến Bắc Kinh dài gần 1.200 km nhưng chỉ mất hơn 4 tiếng.

Để mua vé tàu thì bạn có thể mua qua các trang trung gian như trip.com (sẽ phải trả thêm phí) hoặc mua trực tiếp từ app 12306. Mua qua trip.com, có thuận thì là có tiếng Anh nhưng ngoài việc phải trả thêm phí thì có cái dở là trẻ em dù bé cũng phải mua vé riêng. Vì vậy nhà mình thường mua trực tiếp ở app 12306 để đỡ tiền vé cho bé con. Tốt nhất là bạn download cài đặt và link với thẻ thanh toán của bạn trước khi đi.

App 12306 là ứng dụng chính thức của China Railway (Tổng công ty đường sắt Trung Quốc), được sử dụng để mua vé tàu hỏa nội địa trên toàn lãnh thổ Trung Quốc. Đây là ứng dụng duy nhất được Chính phủ Trung Quốc ủy quyền trực tiếp để đặt vé tàu. Tuy nhiên app này lại không có tiếng Anh, bởi vậy mỗi lần đặt tàu lại phải dùng thêm 1 điện thoại để mở google lens ra để dịch.

Một điều khá quan trọng cần lưu ý đó là bạn chỉ được phép đặt vé tàu trước 2 tuần. Đây là cũng là một khâu rất quan trọng nếu bạn đi vào mùa cao điểm. Hôm vợ mình đã đặt nhắc nhở trước hai tuần là login vào để mua vé chặng đi từ Thượng Hải đến Hoàng Sơn, ấy thế mà vé khung giờ nhà mình muốn đi bán vèo chỉ trong vài phút. Sau này mới biết đúng hôm nhà mình đi Hoàng Sơn đó là ngày lễ nghỉ tết đoan ngọ (mùng 5 tháng 5 âm) ở Trung Quốc nên cũng rất nhiều nhà đi du lịch bởi vậy vé tàu bán hết vèo trong thời gian rất ngắn.

Riêng khu vực miền Tây Trung Quốc, bắt đầu từ Tây Ninh và đi qua các khu tự trị của người Tạng, do hệ thống giao thông công cộng còn chưa phát triển, nên gia đình mình phải thuê xe riêng cho các chặng này. Giá thuê xe khá hợp lý, dao động từ 200 đến 700 tệ/ngày tùy theo quãng đường, thời gian di chuyển và số điểm dừng tham quan. Nhà mình thường hỏi giá từ cả chủ khách sạn lẫn tài xế taxi gặp trên đường, rồi so sánh giá và chất lượng xe để lựa chọn phương án hợp lý nhất.

Ảnh chụp ở Tu viện Rongwo (Rongwo monastery), khu tự trị người Tạng, tỉnh Thanh Hải

DSC09130 by Hieu Tran, on Flickr

DSC09206 by Hieu Tran, on Flickr

Ảnh chụp ở Tu viện Labrang (Labrang monastery), khu tự trị người Tạng, tỉnh Cam Túc

DSC09977 by Hieu Tran, on Flickr

DSC00025 by Hieu Tran, on Flickr

Ảnh chụp ở Tu viện Langmusi (Langmusi monastery), nằm ở biên giới tỉnh Cam Túc và Tứ Xuyên

DSC06757 by Hieu Tran, on Flickr

DSC06833 by Hieu Tran, on Flickr

Các cụ có thể tham khảo các chuyến đi road trip của nhà em ở Mỹ tại đây.

Còn đây là danh sách các chuyến đi em đã viết bài ở câu chuyện các chuyến đi.
 
Chỉnh sửa cuối:

hieutcnd

Xe container
Người OF
Biển số
OF-304539
Ngày cấp bằng
10/1/14
Số km
8,251
Động cơ
581,251 Mã lực
🏡 Về lưu trú: Gia đình mình chủ yếu đặt phòng qua Trip.com, phần vì tiện lợi, phần vì không biết tiếng Trung nên cũng chỉ quen đặt trên nền tảng này. Thường thì khi book trên trip.com một số khách sạn sẽ có hai lựa chọn, một là không được hủy, hai là có quyền hủy trước thời hạn nhất định. Nếu chọn option không được hủy thì thường sẽ rẻ hơn kha khá. Do nhà mình đã xác định là kiểu gì cũng đi, vé đã đặt rồi bởi vậy thường nhà mình nếu có lựa chọn không được hủy thì mình sẽ chọn như thế cũng tiết kiệm được khá tiền

Tuy nhiên, sang đến Trung Quốc rồi mới phát hiện ra rằng nhiều khách sạn, nhà nghỉ địa phương không được liệt kê trên Trip.com, đặc biệt là các chỗ ở độc đáo trong khu vực du lịch. Trải nghiệm đáng nhớ nhất là khi cả nhà tới Ô Trấn. Vợ mình đặt trước một khách sạn trên Trip.com, xem bản đồ thấy nằm sát bờ sông, lại tưởng là nằm trong khu phố cổ Tây Trấn (scenic area) nên rất hào hứng, nghĩ rằng sẽ được ở bên dòng sông cổ kính, sáng dậy có thể xách máy ảnh ra chụp khung cảnh yên bình, tĩnh lặng.

Nhưng khi tới nơi mới "ngã ngửa": đúng là khách sạn sát bờ sông thật, nhưng nằm ngoài rìa khu phố cổ, bị ngăn cách bởi một bức tường rào – không có thuyền qua lại, cũng không có lối vào khu phố cổ từ phía đó. Trớ trêu hơn, vé vào khu phố cổ chỉ có hiệu lực trong ngày. Hôm trước nhà mình đã mua vé vào từ chiều, nên sáng hôm sau muốn quay lại chụp ảnh thì phải mua vé mới. Mà khổ nỗi quầy vé chỉ mở sau 9h sáng, thành ra không thể vào lại khu phố cổ lúc sáng sớm như kế hoạch ban đầu.

Chỉ đến khi dạo quanh bên trong khu phố cổ, mình mới phát hiện ra rằng có rất nhiều nhà nghỉ, khách sạn nhỏ nằm ngay trong khu vực cổ, sát bờ sông, cực kỳ thơ mộng. Nhưng đa phần không có mặt trên Trip.com, có lẽ vì họ hoạt động độc lập hoặc chỉ đăng trên các nền tảng nội địa Trung Quốc. Thành ra lúc tìm phòng từ Việt Nam, gia đình mình đã bỏ lỡ khá nhiều lựa chọn thú vị.

Cái vụ đặt phòng trên Trip này cũng cần lưu ý, không biết vì lý do gì mà lúc xem thấy nhiều căn hộ được review rất cao, chụp ảnh lung linh nhưng khi đến nơi thì là các căn hộ cũ kỹ. Cũng may nhà em không quá cầu kỳ về chuyện ở (vì thật ra phần lớn thời gian là phơi mặt ra ngoài đường) nên ko vấn đề gì, bù lại các căn hộ này khá rẻ.

Ảnh chụp ở thị trấn cổ Ô Trấn, tỉnh Chiết Giang

_DSF9074 by Hieu Tran, on Flickr

_DSF9099 by Hieu Tran, on Flickr

_DSF9116 by Hieu Tran, on Flickr

_DSF9177 by Hieu Tran, on Flickr

_DSF9495 by Hieu Tran, on Flickr



_DSF9555 by Hieu Tran, on Flickr

_DSF9600 by Hieu Tran, on Flickr

_DSF9618 by Hieu Tran, on Flickr
 
Chỉnh sửa cuối:

thuyphongthanh

Xe lăn
Biển số
OF-190452
Ngày cấp bằng
19/4/13
Số km
13,321
Động cơ
472,165 Mã lực
Em cũng thích kiểu tự đi như nhà cụ. Trung Quốc có vô số điều cần khám phá.
 

hieutcnd

Xe container
Người OF
Biển số
OF-304539
Ngày cấp bằng
10/1/14
Số km
8,251
Động cơ
581,251 Mã lực
🥘 Về việc ăn uống: Một trong những thuận lợi đi Trung Quốc đó là nhà mình không phải lích kích mang theo nồi cơm điện và đồ nấu ăn như khi đi du lịch ở Châu âu hoặc đi roadtrip ở Mỹ. Lý do là mình không ăn được đồ Tây, nên cứ bảo mình ăn đến bữa thứ ba thì mình thà tuyệt thực còn hơn.

Tưởng là thuận lợi nhưng hóa ra là đi kèm với những hệ lụy không nhỏ.

Đầu tiên là phải kể đến đồ ăn ở Trung Quốc. Đồ ăn có rất nhiều dầu mỡ, đặc biệt một số vùng ăn rất cay. Vì vậy câu cửa miệng nhà mình khi đặt đồ bên này đó là khi gọi đồ ăn bao giờ cũng nói them câu “pu la “ có nghĩa là không có cay nhé. Để rồi khi họ mang đồ ăn ra thì mình có thể gia giảm thêm. Mặc dù mình là thằng ăn cay khá tốt, bữa nào mà không có hai ba quả ớt tươi ăn kèm là cứ thấy miệng nó nhàn nhạt. Tuy nhiên sang bên này, đặc biện là vùng Tứ Xuyên thì họ ăn cay không tưởng. Có những món thấy chỉ xào với ớt đỏ cả đĩa. Đã vậy, rất nhiều món họ lại còn cho cả hạt tiêu Tứ Xuyên vào đồ ăn, ăn vào cay xè lưỡi.

Phiền toái thứ hai đối với đồ ăn Trung Quốc đó là họ ăn mỳ rất nhiều và rất nhiều hàng ăn chỉ bán mỳ mà không bán cơm. Nhà mình thì cả mình và thằng con trai đều chỉ thích ăn cơm (vì cái khoản này mà vợ em yêu em lắm :P ) nên bởi vậy đi quán ăn nào cũng hỏi câu cửa miệng là “mỷ phan” có nghĩa là có cơm không? :P

Phiền toái thứ ba (nhưng lại mang đến sảng khoái): Nói đến đồ ăn thì phải nói đến hệ tiêu hóa. Miếng ăn bỏ vào mồm rồi đến cái ruột nó làm nhiệm vụ nghiền và hấp thụ thức ăn. Do đồ ăn nhiều dầu mỡ và cay, bởi vậy nên có cảm giác hệ thống tiêu hóa lúc nào cũng hoạt động hết công suất. Nhớ hôm đầu tiên mình đi đến núi Hoàng Sơn ăn buffet ở nhà hàng. Nghỉ ở khách sạn bao gồm trọn gói cả 2 bữa buffet tối và sáng hôm sau. Mình sử dụng đúng liệu pháp “đã mất tiền mua mâm thì phải đâm cho thủng” :P .Thấy buffet thì mắt sáng lên cứ vậy ních cho căng bụng. Đến tối thấy hậu quả ngay tức thì. Tối hôm ấy phải đi vệ sinh 3 lần ☹

Do đồ ăn của Trung Quốc nhiều dầu mỡ, nhiều cay nên hệ thống tiêu hóa và hoạt động hết công suất vì vậy mà bộ hơi cũng hoạt động liên tục. Buồn cười nhất là hôm thứ hai nhà mình đến Trung Quốc, lúc đó ở Hồng Thôn (Hongcun), cái làng siêu đẹp, siêu dễ thương đúng như tên gọi với những ngôi nhà cổ soi bóng trên những mặt hồ phẳng lặng. Khung cảnh ở làng cực kỳ nên thơ, tĩnh lặng và yên bình.

Cả nhà đang ăn tối ở trong quán khá đông khách thì nghe tiếng một khách nào đó đánh cái “bíp” một phát rõ to. Cả hai vợ chồng mình ngơ ngác ngó xung quanh thì thấy mọi người vẫn thản nhiên ăn như không có chuyện gì xảy ra. Hai vợ chồng mình đứng hình một lúc rồi cùng phì ra cười như không nhặt được mồm. Sau rồi mới ngẫm ra, nhiều hôm mình đi phía sau những tour rất đông khách du lịch thì thấy mọi người cứ đánh bôm bốp thản nhiên mà không vấn đề gì. Nhà mình sinh nghi hay là ở đây họ tự do và không để ý đến chuyện này, bèn lên mạng để hỏi anh DeepSeek cho nó authentic, thì được biết là người Trung Quốc họ không coi trọng vấn đề này và coi đó như là tự nhiên. Thằng con mình từ lúc biết được thông tin này nó sướng lắm, khoái trá cười ra mặt. Nhiều lúc đang trên đường nó còn cố rặn ra làm một phát rõ to cho sảng khoái. Mình thì lo ngáy ngáy, ăn uống lung tung thế này, nó mà cứ cố rặn, sợ có ngày phòi cả bã ra thì toi :P

Ảnh chụp ở Hồng Thôn, cái làng mà nhắc đến tên là mang đến cảm giác thơ mộng và bình yên đến lạ. Tuy nhiên nơi đây lại gắn liền với sự tích quả “bíp” . Nghe thì nó hơi lệch pha nhau, nhưng thôi kệ, em vốn thuộc trường phái tả thực :P

_DSF7454 by Hieu Tran, on Flickr

_DSF7589 by Hieu Tran, on Flickr

_DSF7600 by Hieu Tran, on Flickr

_DSF7684 by Hieu Tran, on Flickr
 

minhmo

Xe ba gác
Biển số
OF-81131
Ngày cấp bằng
25/12/10
Số km
20,319
Động cơ
4,556,275 Mã lực
Nơi ở
chuồng sư tử
Em kê gạch xí chỗ theo dõi chuyến đi Trung Quốc của nhà cụ Hiếu.
 

Tintop

Xe hơi
Biển số
OF-887958
Ngày cấp bằng
28/7/25
Số km
100
Động cơ
114 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Đi tour đúng mệt hết hơi chẳng đọng lại gì. Tự đi thế này có cần phải biết tiếng Trung ko cụ?
 

Booong

Xe tăng
Biển số
OF-194986
Ngày cấp bằng
21/5/13
Số km
1,265
Động cơ
420,031 Mã lực
Bé gái năm nay lớn, tự đi được rồi, không phải ngồi xe như các năm trước.

Cụ biên đều tay nhé; năm nào cũng tổ chức cả gia đình đi thế này là quá tuyệt, cả về bố trí công việc, thời gian, tài chính... và sức khỏe.
 

WED88l1210

Xe tăng
Biển số
OF-883911
Ngày cấp bằng
22/6/25
Số km
1,946
Động cơ
11,758 Mã lực
nhiều ảnh đẹp phết :D
 

romeo_133

Xe hơi
Biển số
OF-358491
Ngày cấp bằng
16/3/15
Số km
174
Động cơ
759,592 Mã lực
Ảnh và cảnh đẹp quá. Em cũng nung nấu ý đưa gia định đi từ lâu rồi. Em nhờ cụ, có thể kể chi tiết đoạn xuất nhập cảnh bên Trung ko ạ?
 

Bố ku Kem

Xe hơi
Biển số
OF-476738
Ngày cấp bằng
13/12/16
Số km
126
Động cơ
197,232 Mã lực
Nơi ở
Hanoi
🥘 Về việc ăn uống: Một trong những thuận lợi đi Trung Quốc đó là nhà mình không phải lích kích mang theo nồi cơm điện và đồ nấu ăn như khi đi du lịch ở Châu âu hoặc đi roadtrip ở Mỹ. Lý do là mình không ăn được đồ Tây, nên cứ bảo mình ăn đến bữa thứ ba thì mình thà tuyệt thực còn hơn.

Tưởng là thuận lợi nhưng hóa ra là đi kèm với những hệ lụy không nhỏ.

Đầu tiên là phải kể đến đồ ăn ở Trung Quốc. Đồ ăn có rất nhiều dầu mỡ, đặc biệt một số vùng ăn rất cay. Vì vậy câu cửa miệng nhà mình khi đặt đồ bên này đó là khi gọi đồ ăn bao giờ cũng nói them câu “pu la “ có nghĩa là không có cay nhé. Để rồi khi họ mang đồ ăn ra thì mình có thể gia giảm thêm. Mặc dù mình là thằng ăn cay khá tốt, bữa nào mà không có hai ba quả ớt tươi ăn kèm là cứ thấy miệng nó nhàn nhạt. Tuy nhiên sang bên này, đặc biện là vùng Tứ Xuyên thì họ ăn cay không tưởng. Có những món thấy chỉ xào với ớt đỏ cả đĩa. Đã vậy, rất nhiều món họ lại còn cho cả hạt tiêu Tứ Xuyên vào đồ ăn, ăn vào cay xè lưỡi.

Phiền toái thứ hai đối với đồ ăn Trung Quốc đó là họ ăn mỳ rất nhiều và rất nhiều hàng ăn chỉ bán mỳ mà không bán cơm. Nhà mình thì cả mình và thằng con trai đều chỉ thích ăn cơm (vì cái khoản này mà vợ em yêu em lắm :P ) nên bởi vậy đi quán ăn nào cũng hỏi câu cửa miệng là “mỷ phan” có nghĩa là có cơm không? :P

Phiền toái thứ ba (nhưng lại mang đến sảng khoái): Nói đến đồ ăn thì phải nói đến hệ tiêu hóa. Miếng ăn bỏ vào mồm rồi đến cái ruột nó làm nhiệm vụ nghiền và hấp thụ thức ăn. Do đồ ăn nhiều dầu mỡ và cay, bởi vậy nên có cảm giác hệ thống tiêu hóa lúc nào cũng hoạt động hết công suất. Nhớ hôm đầu tiên mình đi đến núi Hoàng Sơn ăn buffet ở nhà hàng. Nghỉ ở khách sạn bao gồm trọn gói cả 2 bữa buffet tối và sáng hôm sau. Mình sử dụng đúng liệu pháp “đã mất tiền mua mâm thì phải đâm cho thủng” :P .Thấy buffet thì mắt sáng lên cứ vậy ních cho căng bụng. Đến tối thấy hậu quả ngay tức thì. Tối hôm ấy phải đi vệ sinh 3 lần ☹

Do đồ ăn của Trung Quốc nhiều dầu mỡ, nhiều cay nên hệ thống tiêu hóa và hoạt động hết công suất vì vậy mà bộ hơi cũng hoạt động liên tục. Buồn cười nhất là hôm thứ hai nhà mình đến Trung Quốc, lúc đó ở Hồng Thôn (Hongcun), cái làng siêu đẹp, siêu dễ thương đúng như tên gọi với những ngôi nhà cổ soi bóng trên những mặt hồ phẳng lặng. Khung cảnh ở làng cực kỳ nên thơ, tĩnh lặng và yên bình.

Cả nhà đang ăn tối ở trong quán khá đông khách thì nghe tiếng một khách nào đó đánh cái “bíp” một phát rõ to. Cả hai vợ chồng mình ngơ ngác ngó xung quanh thì thấy mọi người vẫn thản nhiên ăn như không có chuyện gì xảy ra. Hai vợ chồng mình đứng hình một lúc rồi cùng phì ra cười như không nhặt được mồm. Sau rồi mới ngẫm ra, nhiều hôm mình đi phía sau những tour rất đông khách du lịch thì thấy mọi người cứ đánh bôm bốp thản nhiên mà không vấn đề gì. Nhà mình sinh nghi hay là ở đây họ tự do và không để ý đến chuyện này, bèn lên mạng để hỏi anh DeepSeek cho nó authentic, thì được biết là người Trung Quốc họ không coi trọng vấn đề này và coi đó như là tự nhiên. Thằng con mình từ lúc biết được thông tin này nó sướng lắm, khoái trá cười ra mặt. Nhiều lúc đang trên đường nó còn cố rặn ra làm một phát rõ to cho sảng khoái. Mình thì lo ngáy ngáy, ăn uống lung tung thế này, nó mà cứ cố rặn, sợ có ngày phòi cả bã ra thì toi :P

Ảnh chụp ở Hồng Thôn, cái làng mà nhắc đến tên là mang đến cảm giác thơ mộng và bình yên đến lạ. Tuy nhiên nơi đây lại gắn liền với sự tích quả “bíp” . Nghe thì nó hơi lệch pha nhau, nhưng thôi kệ, em vốn thuộc trường phái tả thực :P

_DSF7454 by Hieu Tran, on Flickr

_DSF7589 by Hieu Tran, on Flickr

_DSF7600 by Hieu Tran, on Flickr

_DSF7684 by Hieu Tran, on Flickr
Con mình cũng thích "bíp" công cộng lắm, mà nó là "bủm" chứ ko được "bíp" =)) .Đểđây, lúc nào sẽ dẫn cả nhà lênđường.
Tiện hỏi bác chi phí cả chuyến đi bao nhiêu tiền được không ạ ?
 

MienTran

Xe hơi
Biển số
OF-791150
Ngày cấp bằng
22/9/21
Số km
102
Động cơ
25,715 Mã lực
Hay quá em được theo dõi hành trình nhà cụ chủ rồi !
 

MrMilan

Xe container
Biển số
OF-101015
Ngày cấp bằng
16/6/11
Số km
5,673
Động cơ
966,785 Mã lực
Tuyệt vời, em đánh dấu để hóng
 

newboyvt

Xe buýt
Biển số
OF-160565
Ngày cấp bằng
13/10/12
Số km
934
Động cơ
892,801 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Hay quá ạ, em ngồi hóng thêm ảnh và chia sẻ của cụ để đợt tới đi tiếp ;))
 

MrMilan

Xe container
Biển số
OF-101015
Ngày cấp bằng
16/6/11
Số km
5,673
Động cơ
966,785 Mã lực
Em định đi Trùng Khánh, gấu bảo thích ăn cái nhà hàng lẩu to to cho biết :)). Đợt tới chắc em bay thẳng qua.
Bay thẳng hay đi tàu cũng đc cụ, tàu mất 5 tiếng thôi.
Tỳ bà viên cụ phải đặt trước, ko thì hết sạch chỗ.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top