[Funland] Nhóm chuẩn bị cho 2007 vào đại học

ca_kiem

Xe container
Biển số
OF-96282
Ngày cấp bằng
21/5/11
Số km
7,065
Động cơ
524,472 Mã lực
Nơi ở
..
Ý kiến bạn này hay quá. Học ngoại ngữ thì kỹ năng nghe và nói cực kỳ quan trọng. Chính vì vậy chứng chỉ IELTS mới được các trường đánh giá cao. Và một điều quan trọng nữa là ko thể mua điểm IELTS được
"Bạn này đang nhầm mục tiêu của kỳ thi tiếng Anh ở nước ta rồi cụ ạ.
Bạn ấy hướng tới một cuộc thi chú trọng kỹ năng nghe-nói và sử dụng ngôn ngữ thành thạo... nhưng kỳ thi này thực chất không nhằm mục đích đạt điểm tốt nghiệp mà bị biến thành cơ sở để học sinh cạnh tranh vào đại học.
Tóm lại, ý em là: Nếu tách kỳ thi này khỏi mục tiêu "đấu đá" đại học, chỉ giữ mục đích xác nhận tốt nghiệp THPT cho học sinh, thì càng dễ càng tốt.
Cái khổ nằm ở chỗ Bộ Giáo dục gắn nó vào tiêu chí tuyển sinh, dùng để chọn lọc thí sinh vào trường ĐH top – điều mà bạn kia chưa hiểu.
Ví dụ như kỳ thi **Gaokao (Cao Khảo)** ở Trung Quốc: Bài thi tiếng Anh của họ còn khắc nghiệt hơn ta nhiều, dù ai cũng cho là vô lý (vì không cần thiết phải khó đến thế). Cụ thử hình dung: Các trường top đầu Trung Quốc chỉ tuyển 0,03% trong tổng số 13 triệu thí sinh. Vì thế, buộc phải ra đề cực khó (10 câu hỏi thành 10 câu đánh đố). Ai cũng biết đề thi như vậy không có giá trị thực tiễn nhưng nó có một giá trị duy nhất: chọn ra người thắng cuộc 0,03% của 13 triệu đồng nghĩa với việc chỉ 3.900 em xuất sắc nhất được vào trường VIP
Tóm lại kỳ thi tiếng Anh tốt nghiệp này không liên quan tới việc thành thạo nghe nói đọc viết cả. Mấy chục năm qua thi tiếng Anh tốt nghiệp toàn điểm 10 nhưng điểm 10 đó cũng có biến học sinh ta thành thạo nghe nói được đâu và cụ thừa biết điều đó. Tóm lại cậu bạn kia không hiểu mục dích kỳ thi này Bộ muốn gì.
Nếu kỳ thi tốt nghiệp TA này ko dính tới đại học thì trả ai quan tâm 6 điểm hay 10 điểm và cũng trả liên quan nâng cao trình độ nghe nói.
 
Chỉnh sửa cuối:

BopCoi

Xe buýt
Biển số
OF-187425
Ngày cấp bằng
29/3/13
Số km
508
Động cơ
325,888 Mã lực
Theo em thì c3 chỉ lấy 50%!!! Mà phải thi ác vào. Không thể để chăm chỉ ngồi cùng bọn lười được. Cứ nhìn mấy trường top dưới và mấy trường top trên, hay cụ thể hơn thì nhìn vào mấy trường dân lập vét ý. Nó học hành cái gì? Đầu xanh, đầu đỏ, phì phèo thuốc, láng lượn, thậm chí cả dao, tấu… em gặp nhan nhản. Bọn đấy cho ngồi học cùng bọn chăm ngoan thì hỏng hết. Không bao giờ em ủng hộ giáo dục cào bằng thế…. Dốt, lười thì chơi với nhau… có đào tạo thì phí tiền, mất thời gian!
Lời lẽ của cụ đanh thép quá!

Phản biện lại ý kiến "Cấp 3 chỉ lấy 50%!!! Mà phải thi ác vào."
1. Phản biện về con số 50% và tiêu chí "thi ác vào"
* Mục tiêu của giáo dục THPT: Phổ cập giáo dục là một mục tiêu quan trọng của nhiều quốc gia, bao gồm Việt Nam. Giáo dục THPT không chỉ nhằm đào tạo nhân tài mà còn cung cấp kiến thức nền tảng, kỹ năng sống và định hướng nghề nghiệp cho đại bộ phận thanh niên. Việc chỉ lấy 50% học sinh vào cấp 3 có thể dẫn đến việc hàng triệu học sinh không có cơ hội học tiếp, dễ sa vào các tệ nạn xã hội nếu không có định hướng rõ ràng.
* Thực tế xã hội: Không phải ai cũng có điều kiện học thêm, học ôn để thi "ác vào". Việc thi quá khó có thể loại bỏ những học sinh có tiềm năng nhưng thiếu điều kiện tiếp cận giáo dục chất lượng. Điều này sẽ làm gia tăng sự bất bình đẳng xã hội, tạo ra một vòng luẩn quẩn: gia đình nghèo không có điều kiện học tập tốt, con cái không đỗ, lại tiếp tục nghèo.
* Đánh giá năng lực toàn diện: Một kỳ thi khắc nghiệt, chỉ tập trung vào kiến thức sách vở, có thể không đánh giá được các năng lực khác của học sinh như sáng tạo, kỹ năng mềm, hay tư duy phản biện. Có những học sinh không giỏi thi cử nhưng lại có năng khiếu đặc biệt ở một lĩnh vực nào đó. Việc loại bỏ họ ngay từ đầu là một sự lãng phí nguồn lực con người.
2. Phản biện lại ý kiến "Không thể để chăm chỉ ngồi cùng bọn lười được" và "Không ủng hộ giáo dục cào bằng"
* Định nghĩa "lười" và "dốt": Việc dùng các từ ngữ mạnh như "bọn lười", "bọn dốt" để gán nhãn cho học sinh có thể là một cách nhìn phiến diện. Sự "lười biếng" có thể bắt nguồn từ nhiều nguyên nhân sâu xa hơn:
* Phương pháp giảng dạy không phù hợp: Có thể các em không tìm thấy hứng thú với cách học truyền thống.
* Hoàn cảnh gia đình: Nhiều em phải đối mặt với áp lực kinh tế, không có thời gian và điều kiện để học.
* Khó khăn trong học tập: Có thể các em có các vấn đề về học tập (như ADHD, dyslexia...) mà không được phát hiện và hỗ trợ kịp thời.
* Ảnh hưởng môi trường: Việc các em "đầu xanh, đầu đỏ, phì phèo thuốc" là biểu hiện của các vấn đề xã hội phức tạp, không chỉ đơn thuần là "lười". Trách nhiệm của giáo dục là giúp các em cải thiện, chứ không phải bỏ mặc.
* Vai trò của giáo dục hòa nhập: Giáo dục hiện đại đề cao giáo dục hòa nhập, nơi học sinh có năng lực và hoàn cảnh khác nhau cùng học tập. Việc cho học sinh chăm chỉ học cùng những bạn chưa có động lực có thể tạo ra môi trường tích cực, nơi các em giỏi có thể giúp đỡ các bạn yếu hơn, rèn luyện kỹ năng lãnh đạo và sự cảm thông. Mặt khác, nếu tách biệt hoàn toàn, các em "tốp đầu" có thể trở nên tự cao và thiếu kỹ năng làm việc với những người khác biệt.
* Giáo dục không phải để "cào bằng" mà để "công bằng": "Cào bằng" là khi áp dụng cùng một chuẩn mực cho tất cả mà không quan tâm đến năng lực. "Công bằng" là khi mỗi học sinh, dù có xuất phát điểm khác nhau, đều được tạo cơ hội phát huy tiềm năng của mình. Việc phân loại học sinh là cần thiết, nhưng loại bỏ một nửa khỏi hệ thống giáo dục chính quy có thể là một giải pháp cực đoan và không bền vững.
3. Phản biện lại ý kiến "Dốt, lười thì chơi với nhau... có đào tạo thì phí tiền, mất thời gian"
* Tác động xã hội: Nếu bạn tập hợp tất cả những người bị coi là "dốt, lười" vào cùng một nơi, bạn có thể vô tình tạo ra một môi trường tiêu cực, nơi các tệ nạn xã hội dễ dàng phát triển. Điều này sẽ gây ra những hệ lụy lớn hơn nhiều cho xã hội so với chi phí đào tạo.
* Đầu tư vào giáo dục: Đầu tư vào giáo dục là đầu tư vào tương lai của quốc gia. Ngay cả những học sinh có vẻ "lười" hay "chưa ngoan" cũng có thể thay đổi nếu có môi trường giáo dục và sự định hướng đúng đắn. Một khoản đầu tư nhỏ vào giáo dục có thể giúp họ trở thành công dân có ích, thay vì trở thành gánh nặng cho xã hội.
* Trách nhiệm của hệ thống: Trách nhiệm của hệ thống giáo dục không chỉ là sàng lọc nhân tài mà còn là giúp tất cả mọi người phát huy hết tiềm năng. Việc đào tạo những người "dốt, lười" không phải là "phí tiền", mà là một khoản đầu tư xã hội cần thiết để giảm thiểu tội phạm và các vấn đề xã hội khác.
Kết luận
Quan điểm của bạn xuất phát từ sự bất bình trước những biểu hiện tiêu cực trong học đường và mong muốn một môi trường học tập chất lượng. Tuy nhiên, việc áp dụng các biện pháp cực đoan như chỉ lấy 50% học sinh vào cấp 3 hay tách biệt hoàn toàn học sinh có thể gây ra những hệ lụy nghiêm trọng về mặt xã hội và kinh tế.
Thay vì loại bỏ, giải pháp có thể là phân luồng và định hướng giáo dục hiệu quả hơn:
* Tăng cường chất lượng đào tạo tại các trường nghề, trung tâm giáo dục thường xuyên để tạo ra nhiều con đường học tập và phát triển khác nhau.
* Có các chương trình giáo dục đặc biệt dành cho những học sinh có hoàn cảnh hoặc nhu cầu đặc thù.
* Đầu tư vào giáo dục phổ thông để nâng cao chất lượng giảng dạy và tạo động lực học tập cho tất cả học sinh, thay vì chỉ tập trung vào việc sàng lọc.
Giáo dục không chỉ là một cuộc đua mà còn là một quá trình phát triển con người toàn diện. Mục tiêu cuối cùng là tạo ra một xã hội công bằng và bền vững, nơi mọi người đều có cơ hội để đóng góp.
 

mr teppi

Xe tăng
Biển số
OF-405002
Ngày cấp bằng
16/2/16
Số km
1,102
Động cơ
250,252 Mã lực
Tuổi
44
Lời lẽ của cụ đanh thép quá!

Phản biện lại ý kiến "Cấp 3 chỉ lấy 50%!!! Mà phải thi ác vào."
1. Phản biện về con số 50% và tiêu chí "thi ác vào"
* Mục tiêu của giáo dục THPT: Phổ cập giáo dục là một mục tiêu quan trọng của nhiều quốc gia, bao gồm Việt Nam. Giáo dục THPT không chỉ nhằm đào tạo nhân tài mà còn cung cấp kiến thức nền tảng, kỹ năng sống và định hướng nghề nghiệp cho đại bộ phận thanh niên. Việc chỉ lấy 50% học sinh vào cấp 3 có thể dẫn đến việc hàng triệu học sinh không có cơ hội học tiếp, dễ sa vào các tệ nạn xã hội nếu không có định hướng rõ ràng.
* Thực tế xã hội: Không phải ai cũng có điều kiện học thêm, học ôn để thi "ác vào". Việc thi quá khó có thể loại bỏ những học sinh có tiềm năng nhưng thiếu điều kiện tiếp cận giáo dục chất lượng. Điều này sẽ làm gia tăng sự bất bình đẳng xã hội, tạo ra một vòng luẩn quẩn: gia đình nghèo không có điều kiện học tập tốt, con cái không đỗ, lại tiếp tục nghèo.
* Đánh giá năng lực toàn diện: Một kỳ thi khắc nghiệt, chỉ tập trung vào kiến thức sách vở, có thể không đánh giá được các năng lực khác của học sinh như sáng tạo, kỹ năng mềm, hay tư duy phản biện. Có những học sinh không giỏi thi cử nhưng lại có năng khiếu đặc biệt ở một lĩnh vực nào đó. Việc loại bỏ họ ngay từ đầu là một sự lãng phí nguồn lực con người.
2. Phản biện lại ý kiến "Không thể để chăm chỉ ngồi cùng bọn lười được" và "Không ủng hộ giáo dục cào bằng"
* Định nghĩa "lười" và "dốt": Việc dùng các từ ngữ mạnh như "bọn lười", "bọn dốt" để gán nhãn cho học sinh có thể là một cách nhìn phiến diện. Sự "lười biếng" có thể bắt nguồn từ nhiều nguyên nhân sâu xa hơn:
* Phương pháp giảng dạy không phù hợp: Có thể các em không tìm thấy hứng thú với cách học truyền thống.
* Hoàn cảnh gia đình: Nhiều em phải đối mặt với áp lực kinh tế, không có thời gian và điều kiện để học.
* Khó khăn trong học tập: Có thể các em có các vấn đề về học tập (như ADHD, dyslexia...) mà không được phát hiện và hỗ trợ kịp thời.
* Ảnh hưởng môi trường: Việc các em "đầu xanh, đầu đỏ, phì phèo thuốc" là biểu hiện của các vấn đề xã hội phức tạp, không chỉ đơn thuần là "lười". Trách nhiệm của giáo dục là giúp các em cải thiện, chứ không phải bỏ mặc.
* Vai trò của giáo dục hòa nhập: Giáo dục hiện đại đề cao giáo dục hòa nhập, nơi học sinh có năng lực và hoàn cảnh khác nhau cùng học tập. Việc cho học sinh chăm chỉ học cùng những bạn chưa có động lực có thể tạo ra môi trường tích cực, nơi các em giỏi có thể giúp đỡ các bạn yếu hơn, rèn luyện kỹ năng lãnh đạo và sự cảm thông. Mặt khác, nếu tách biệt hoàn toàn, các em "tốp đầu" có thể trở nên tự cao và thiếu kỹ năng làm việc với những người khác biệt.
* Giáo dục không phải để "cào bằng" mà để "công bằng": "Cào bằng" là khi áp dụng cùng một chuẩn mực cho tất cả mà không quan tâm đến năng lực. "Công bằng" là khi mỗi học sinh, dù có xuất phát điểm khác nhau, đều được tạo cơ hội phát huy tiềm năng của mình. Việc phân loại học sinh là cần thiết, nhưng loại bỏ một nửa khỏi hệ thống giáo dục chính quy có thể là một giải pháp cực đoan và không bền vững.
3. Phản biện lại ý kiến "Dốt, lười thì chơi với nhau... có đào tạo thì phí tiền, mất thời gian"
* Tác động xã hội: Nếu bạn tập hợp tất cả những người bị coi là "dốt, lười" vào cùng một nơi, bạn có thể vô tình tạo ra một môi trường tiêu cực, nơi các tệ nạn xã hội dễ dàng phát triển. Điều này sẽ gây ra những hệ lụy lớn hơn nhiều cho xã hội so với chi phí đào tạo.
* Đầu tư vào giáo dục: Đầu tư vào giáo dục là đầu tư vào tương lai của quốc gia. Ngay cả những học sinh có vẻ "lười" hay "chưa ngoan" cũng có thể thay đổi nếu có môi trường giáo dục và sự định hướng đúng đắn. Một khoản đầu tư nhỏ vào giáo dục có thể giúp họ trở thành công dân có ích, thay vì trở thành gánh nặng cho xã hội.
* Trách nhiệm của hệ thống: Trách nhiệm của hệ thống giáo dục không chỉ là sàng lọc nhân tài mà còn là giúp tất cả mọi người phát huy hết tiềm năng. Việc đào tạo những người "dốt, lười" không phải là "phí tiền", mà là một khoản đầu tư xã hội cần thiết để giảm thiểu tội phạm và các vấn đề xã hội khác.
Kết luận
Quan điểm của bạn xuất phát từ sự bất bình trước những biểu hiện tiêu cực trong học đường và mong muốn một môi trường học tập chất lượng. Tuy nhiên, việc áp dụng các biện pháp cực đoan như chỉ lấy 50% học sinh vào cấp 3 hay tách biệt hoàn toàn học sinh có thể gây ra những hệ lụy nghiêm trọng về mặt xã hội và kinh tế.
Thay vì loại bỏ, giải pháp có thể là phân luồng và định hướng giáo dục hiệu quả hơn:
* Tăng cường chất lượng đào tạo tại các trường nghề, trung tâm giáo dục thường xuyên để tạo ra nhiều con đường học tập và phát triển khác nhau.
* Có các chương trình giáo dục đặc biệt dành cho những học sinh có hoàn cảnh hoặc nhu cầu đặc thù.
* Đầu tư vào giáo dục phổ thông để nâng cao chất lượng giảng dạy và tạo động lực học tập cho tất cả học sinh, thay vì chỉ tập trung vào việc sàng lọc.
Giáo dục không chỉ là một cuộc đua mà còn là một quá trình phát triển con người toàn diện. Mục tiêu cuối cùng là tạo ra một xã hội công bằng và bền vững, nơi mọi người đều có cơ hội để đóng góp.
Em chịu, đầu óc em hạn hẹp. Não em ít nếp nhăn. Ở tầm vĩ mô thì em chả biết gì. Xưa em đi học, em cũng muốn giúp các bạn lắm… cũng muốn hoà đồng lắm… em chơi với một nhóm bạn, hôm bọn nó rủ vào nhà một thằng, em với 3, 4 bạn mắt tròn mắt dẹp thấy bọn nó giở gói giấy bạc bắt đầu sử dụng, em bảo: đừng. T mách CA đấy! Chúng nó vác dao đuổi em chạy gần chết.
Thời gian sau, khi em lên HN học đi xe khách về thấy chúng nó ở vườn hoa chạy xe ôm mặt bủng beo, môi xám xịt. Nó cứ đòi chở em về nhà. Về nó xin 100, trong khi cách 2km. Nó bảo lâu mới gặp. Em đành rút ra cho xong chuyện.
Giờ thì các bạn ấy bình yên rồi, cũng yên ổn, chả phiền ai. Tháng về nhà 2 lần. Bia mộ đầy đủ. Mà các bạn ấy cũng học xong thpt, thậm chí còn vào học trung cấp nghề gì đó.
Em chả tin cái mớ lý thuyết giúp đỡ với tiến bộ. Em tin: “ ngưu tầm ngưu….” hơn.
 

Joker Tiger

Xe tăng
Biển số
OF-709566
Ngày cấp bằng
5/12/19
Số km
1,962
Động cơ
22,198 Mã lực
Con cụ ấy có tố chất cộng với 5 năm đi học ở TT rồi chứ cũng ko phải chưa đến TT. Như vậy là gđ chắc cũng ở tp, có tiền cho con đi Sing là cũng có đk rồi. Khi tích lũy đc trình độ nhất định rồi thì có thể tự học được.

Vì vậy e vẫn tìm vd gđ ở vùng cao, vùng khó khăn chỉ học ctr BGD và tự học mà đạt IELTS 8.0
Bây giờ các cháu tự học và đạt IE 8,0 trở lên không hiếm đâu cụ. Có trường hợp ở NA
 

mr teppi

Xe tăng
Biển số
OF-405002
Ngày cấp bằng
16/2/16
Số km
1,102
Động cơ
250,252 Mã lực
Tuổi
44
Lời lẽ của cụ đanh thép quá!

Phản biện lại ý kiến "Cấp 3 chỉ lấy 50%!!! Mà phải thi ác vào."
1. Phản biện về con số 50% và tiêu chí "thi ác vào"
* Mục tiêu của giáo dục THPT: Phổ cập giáo dục là một mục tiêu quan trọng của nhiều quốc gia, bao gồm Việt Nam. Giáo dục THPT không chỉ nhằm đào tạo nhân tài mà còn cung cấp kiến thức nền tảng, kỹ năng sống và định hướng nghề nghiệp cho đại bộ phận thanh niên. Việc chỉ lấy 50% học sinh vào cấp 3 có thể dẫn đến việc hàng triệu học sinh không có cơ hội học tiếp, dễ sa vào các tệ nạn xã hội nếu không có định hướng rõ ràng.
* Thực tế xã hội: Không phải ai cũng có điều kiện học thêm, học ôn để thi "ác vào". Việc thi quá khó có thể loại bỏ những học sinh có tiềm năng nhưng thiếu điều kiện tiếp cận giáo dục chất lượng. Điều này sẽ làm gia tăng sự bất bình đẳng xã hội, tạo ra một vòng luẩn quẩn: gia đình nghèo không có điều kiện học tập tốt, con cái không đỗ, lại tiếp tục nghèo.
* Đánh giá năng lực toàn diện: Một kỳ thi khắc nghiệt, chỉ tập trung vào kiến thức sách vở, có thể không đánh giá được các năng lực khác của học sinh như sáng tạo, kỹ năng mềm, hay tư duy phản biện. Có những học sinh không giỏi thi cử nhưng lại có năng khiếu đặc biệt ở một lĩnh vực nào đó. Việc loại bỏ họ ngay từ đầu là một sự lãng phí nguồn lực con người.
2. Phản biện lại ý kiến "Không thể để chăm chỉ ngồi cùng bọn lười được" và "Không ủng hộ giáo dục cào bằng"
* Định nghĩa "lười" và "dốt": Việc dùng các từ ngữ mạnh như "bọn lười", "bọn dốt" để gán nhãn cho học sinh có thể là một cách nhìn phiến diện. Sự "lười biếng" có thể bắt nguồn từ nhiều nguyên nhân sâu xa hơn:
* Phương pháp giảng dạy không phù hợp: Có thể các em không tìm thấy hứng thú với cách học truyền thống.
* Hoàn cảnh gia đình: Nhiều em phải đối mặt với áp lực kinh tế, không có thời gian và điều kiện để học.
* Khó khăn trong học tập: Có thể các em có các vấn đề về học tập (như ADHD, dyslexia...) mà không được phát hiện và hỗ trợ kịp thời.
* Ảnh hưởng môi trường: Việc các em "đầu xanh, đầu đỏ, phì phèo thuốc" là biểu hiện của các vấn đề xã hội phức tạp, không chỉ đơn thuần là "lười". Trách nhiệm của giáo dục là giúp các em cải thiện, chứ không phải bỏ mặc.
* Vai trò của giáo dục hòa nhập: Giáo dục hiện đại đề cao giáo dục hòa nhập, nơi học sinh có năng lực và hoàn cảnh khác nhau cùng học tập. Việc cho học sinh chăm chỉ học cùng những bạn chưa có động lực có thể tạo ra môi trường tích cực, nơi các em giỏi có thể giúp đỡ các bạn yếu hơn, rèn luyện kỹ năng lãnh đạo và sự cảm thông. Mặt khác, nếu tách biệt hoàn toàn, các em "tốp đầu" có thể trở nên tự cao và thiếu kỹ năng làm việc với những người khác biệt.
* Giáo dục không phải để "cào bằng" mà để "công bằng": "Cào bằng" là khi áp dụng cùng một chuẩn mực cho tất cả mà không quan tâm đến năng lực. "Công bằng" là khi mỗi học sinh, dù có xuất phát điểm khác nhau, đều được tạo cơ hội phát huy tiềm năng của mình. Việc phân loại học sinh là cần thiết, nhưng loại bỏ một nửa khỏi hệ thống giáo dục chính quy có thể là một giải pháp cực đoan và không bền vững.
3. Phản biện lại ý kiến "Dốt, lười thì chơi với nhau... có đào tạo thì phí tiền, mất thời gian"
* Tác động xã hội: Nếu bạn tập hợp tất cả những người bị coi là "dốt, lười" vào cùng một nơi, bạn có thể vô tình tạo ra một môi trường tiêu cực, nơi các tệ nạn xã hội dễ dàng phát triển. Điều này sẽ gây ra những hệ lụy lớn hơn nhiều cho xã hội so với chi phí đào tạo.
* Đầu tư vào giáo dục: Đầu tư vào giáo dục là đầu tư vào tương lai của quốc gia. Ngay cả những học sinh có vẻ "lười" hay "chưa ngoan" cũng có thể thay đổi nếu có môi trường giáo dục và sự định hướng đúng đắn. Một khoản đầu tư nhỏ vào giáo dục có thể giúp họ trở thành công dân có ích, thay vì trở thành gánh nặng cho xã hội.
* Trách nhiệm của hệ thống: Trách nhiệm của hệ thống giáo dục không chỉ là sàng lọc nhân tài mà còn là giúp tất cả mọi người phát huy hết tiềm năng. Việc đào tạo những người "dốt, lười" không phải là "phí tiền", mà là một khoản đầu tư xã hội cần thiết để giảm thiểu tội phạm và các vấn đề xã hội khác.
Kết luận
Quan điểm của bạn xuất phát từ sự bất bình trước những biểu hiện tiêu cực trong học đường và mong muốn một môi trường học tập chất lượng. Tuy nhiên, việc áp dụng các biện pháp cực đoan như chỉ lấy 50% học sinh vào cấp 3 hay tách biệt hoàn toàn học sinh có thể gây ra những hệ lụy nghiêm trọng về mặt xã hội và kinh tế.
Thay vì loại bỏ, giải pháp có thể là phân luồng và định hướng giáo dục hiệu quả hơn:
* Tăng cường chất lượng đào tạo tại các trường nghề, trung tâm giáo dục thường xuyên để tạo ra nhiều con đường học tập và phát triển khác nhau.
* Có các chương trình giáo dục đặc biệt dành cho những học sinh có hoàn cảnh hoặc nhu cầu đặc thù.
* Đầu tư vào giáo dục phổ thông để nâng cao chất lượng giảng dạy và tạo động lực học tập cho tất cả học sinh, thay vì chỉ tập trung vào việc sàng lọc.
Giáo dục không chỉ là một cuộc đua mà còn là một quá trình phát triển con người toàn diện. Mục tiêu cuối cùng là tạo ra một xã hội công bằng và bền vững, nơi mọi người đều có cơ hội để đóng góp.
Mk, đọc lại mới thấy: em đang cãi nhau với GPT ah cụ??? Em tưởng cụ có chính kiến thế nào! Đấy, thế nên càng phải sàng lọc ác vào, loại bỏ thẳng những đứa vừa lười lao động, vừa lười tư duy. Đừng để ngồi chung với đứa nỗ lực, thật thà. Rồi cứ tưởng mình giỏi. Việc thấp chả làm, việc cao thì không đủ khả năng… xong toàn mưu mô và tiểu xảo.
 
Chỉnh sửa cuối:
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top