Séc vẫn căng thẳng kinh nhể 
Chuyện Cụ Hô hay lo chuyện bao đồng, thích giúp đỡ người khác có lẽ là bản chất của Cụ ấy rồi, em ko bàn đến.Hai vợ chồng cụ thật tốt tính. Ơn nơi đất khách gặp những người như vợ chồng cụ thật ấm lòng. Chúc gia đình cụ luôn ngập tràn niềm vui.

Hài nhỉ:Vậy mà tới tận hôm qua 17.3, sau hơn 1 năm kể từ ngày xảy ra tai nạn, phòng giao thông Brno mới triệu tập mẹ tụi nhỏ tới để làm việc. Khi tụi em lên tới nơi thì mới biết là phòng giao thông cũng mời cả hai mẹ con bà Tây bị tai nạn tới.
Ông nhân viên phòng giao thông mời tất cả vào phòng làm việc và nói sơ lại về toàn bộ hồ sơ của vụ tai nạn, bao gồm cả những giấy tờ về việc điều trị của bà Tây, cũng như hồ sơ về việc giải quyết của bên bảo hiểm xe. Theo như các chứng nhận của bác sỹ thì bà Tây đã nghỉ hưu, vai và xương cánh tay phải được bó bột và sau khi tháo bột thì bà ấy phải đi tập vật lý trị liệu trong 3 tháng. Trong thời gian đó bà ấy cũng không làm được việc nặng. Ba tuần đầu con trai phải tới giúp bà ấy mua đồ đạc cũng như thực phẩm vì bà ấy không xách nặng được.
Dựa trên toàn bộ hồ sơ thì phía phòng giao thông đưa ra khung hình phạt dành cho mẹ tụi nhỏ là 25 ngàn tới 50 ngàn Kc (khoảng từ 25 triệu tới 50 triệu VND) và không được phép lái xe từ 12 tháng tới 24 tháng. Nhưng ông ấy cũng nói thêm là trong tình huống này, hai bên cũng có thể tự thoả thuận với nhau để kết thúc hồ sơ, thì không phải chuyển lên toà án giải quyết. Khi bà Tây rút hồ sơ bệnh án về thì mẹ tụi nhỏ chỉ phải trả thêm 1000 Kc tiền lệ phí cho buổi làm việc ngày hôm nay và không bị treo bằng lái xe nữa. Nếu hai bên có nhu cầu thoả thuận về vấn đề này thì có thể ra sảnh trao đổi, và sau 30 phút thì vào giải quyết.
Em có hỏi mẹ con bà Tây có đồng ý ra ngoài trao đổi thêm không thì họ cũng đồng ý. Khi ngồi nói chuyện cụ thể, em cũng có nói mong mẹ con bà ấy thông cảm. Việc mẹ tụi nhỏ do lơ đễnh, chủ quan nên đã gây ra hậu quả không nhỏ, nhưng tụi em hy vọng hai mẹ con bà ấy tha thứ, mà rút hồ sơ y tế lại. Phí tổn thế nào hai mẹ con bà ấy cứ đề đạt. Bà Tây nói là bà ấy cũng bị ảnh hưởng nhiều trong cuộc sống sau khi tai nạn xảy ra, cũng như bà ấy đã trình bày trong hồ sơ. Giờ tuy là mọi thứ đã hồi phục, mọi chi phí đã có bảo hiểm y tế lo, nhưng đúng là trải qua cũng không hề dễ dàng.
Bà ấy quay sang hỏi ông con trai, theo mày thì lấy của tụi nó bao nhiêu. Ông con trai trả lời con cũng không biết rồi lại hỏi em là thế hai anh chị định gửi mẹ tôi là bao nhiêu? Em cũng không biết trả lời thế nào nên đành nói, thật sự chúng tôi cũng không biết bồi thường thế nào cho đủ, bà cứ nói cho chúng tôi biết số bồi thường theo mong muốn của bà.
Suy nghĩ một lát rồi bà nói với ông con trai là, thôi thì mọi cái cũng qua rồi, chuyện tai nạn là không ai mong muốn. Ơn Chúa là mọi người đều bình an. Vậy theo tao thì lấy của cô ấy 10 ngàn Kc là được rồi. Mày thấy thế nào. Ông con trai trả lời là con nghĩ vậy cũng hợp lý. Sau đó họ quay sang nói với tụi em là họ đưa ra mức bồi thường như vậy (tính ra tiền Vn là khoảng 10 triệu đồng). Em và mẹ tụi nhỏ cũng đều đồng ý luôn để cho đóng hồ sơ. Rồi có số điện thoại với địa chỉ liên lạc của mẹ con Bà ấy rồi, thì tụi em có dịp sẽ cảm ơn mẹ con bà ấy sau.
Vậy là mọi người vui vẻ quay lại phòng làm việc của ông nhân viên chính phủ để kết thúc hồ sơ. Sau đó tụi em chuyển khoản trả luôn cho Bà Tây số tiền đó, có sự chứng kiến của ông nhân viên và biên bản xác nhận. Tụi em đều rất cảm kích mẹ con bà Tây đã thông cảm và bỏ qua sai xót trước đây. Trên đường về em vẫn nói với mẹ tụi nhỏ là cô ấy đã quá may mắn khi được mẹ con bà ấy tha thứ và không truy cứu nữa.
Vâng chỉ khi nào ơn trong hoàn cảnh xa xứ cần giúp đỡ mới thấy thấm thía tình đồng bài ạ. Ở đâu thì em không rõ nhưng ở Praha người nhà em còn bị chơi xấu sau lưng cơ, mặc dù mình chính là người dìu dắt, cưu mang khi họ mới sang ạChuyện Cụ Hô hay lo chuyện bao đồng, thích giúp đỡ người khác có lẽ là bản chất của Cụ ấy rồi, em ko bàn đến.
Nhưng công nhận là sống ở những vùng ít dân Việt thì người Việt sống với nhau cực tình cảm và quý hoá nhau, ko giống như những thành phố như Praha hay Berlin người Việt gặp nhau toàn lườm nhau thôi.
Đáng ra phải giữa cái chỗ tòa định phạt kia là khoảng 35-37 trệu cụ ơi.Vậy mà tới tận hôm qua 17.3, sau hơn 1 năm kể từ ngày xảy ra tai nạn, phòng giao thông Brno mới triệu tập mẹ tụi nhỏ tới để làm việc. Khi tụi em lên tới nơi thì mới biết là phòng giao thông cũng mời cả hai mẹ con bà Tây bị tai nạn tới.
Ông nhân viên phòng giao thông mời tất cả vào phòng làm việc và nói sơ lại về toàn bộ hồ sơ của vụ tai nạn, bao gồm cả những giấy tờ về việc điều trị của bà Tây, cũng như hồ sơ về việc giải quyết của bên bảo hiểm xe. Theo như các chứng nhận của bác sỹ thì bà Tây đã nghỉ hưu, vai và xương cánh tay phải được bó bột và sau khi tháo bột thì bà ấy phải đi tập vật lý trị liệu trong 3 tháng. Trong thời gian đó bà ấy cũng không làm được việc nặng. Ba tuần đầu con trai phải tới giúp bà ấy mua đồ đạc cũng như thực phẩm vì bà ấy không xách nặng được.
Dựa trên toàn bộ hồ sơ thì phía phòng giao thông đưa ra khung hình phạt dành cho mẹ tụi nhỏ là 25 ngàn tới 50 ngàn Kc (khoảng từ 25 triệu tới 50 triệu VND) và không được phép lái xe từ 12 tháng tới 24 tháng. Nhưng ông ấy cũng nói thêm là trong tình huống này, hai bên cũng có thể tự thoả thuận với nhau để kết thúc hồ sơ, thì không phải chuyển lên toà án giải quyết. Khi bà Tây rút hồ sơ bệnh án về thì mẹ tụi nhỏ chỉ phải trả thêm 1000 Kc tiền lệ phí cho buổi làm việc ngày hôm nay và không bị treo bằng lái xe nữa. Nếu hai bên có nhu cầu thoả thuận về vấn đề này thì có thể ra sảnh trao đổi, và sau 30 phút thì vào giải quyết.
Em có hỏi mẹ con bà Tây có đồng ý ra ngoài trao đổi thêm không thì họ cũng đồng ý. Khi ngồi nói chuyện cụ thể, em cũng có nói mong mẹ con bà ấy thông cảm. Việc mẹ tụi nhỏ do lơ đễnh, chủ quan nên đã gây ra hậu quả không nhỏ, nhưng tụi em hy vọng hai mẹ con bà ấy tha thứ, mà rút hồ sơ y tế lại. Phí tổn thế nào hai mẹ con bà ấy cứ đề đạt. Bà Tây nói là bà ấy cũng bị ảnh hưởng nhiều trong cuộc sống sau khi tai nạn xảy ra, cũng như bà ấy đã trình bày trong hồ sơ. Giờ tuy là mọi thứ đã hồi phục, mọi chi phí đã có bảo hiểm y tế lo, nhưng đúng là trải qua cũng không hề dễ dàng.
Bà ấy quay sang hỏi ông con trai, theo mày thì lấy của tụi nó bao nhiêu. Ông con trai trả lời con cũng không biết rồi lại hỏi em là thế hai anh chị định gửi mẹ tôi là bao nhiêu? Em cũng không biết trả lời thế nào nên đành nói, thật sự chúng tôi cũng không biết bồi thường thế nào cho đủ, bà cứ nói cho chúng tôi biết số bồi thường theo mong muốn của bà.
Suy nghĩ một lát rồi bà nói với ông con trai là, thôi thì mọi cái cũng qua rồi, chuyện tai nạn là không ai mong muốn. Ơn Chúa là mọi người đều bình an. Vậy theo tao thì lấy của cô ấy 10 ngàn Kc là được rồi. Mày thấy thế nào. Ông con trai trả lời là con nghĩ vậy cũng hợp lý. Sau đó họ quay sang nói với tụi em là họ đưa ra mức bồi thường như vậy (tính ra tiền Vn là khoảng 10 triệu đồng). Em và mẹ tụi nhỏ cũng đều đồng ý luôn để cho đóng hồ sơ. Rồi có số điện thoại với địa chỉ liên lạc của mẹ con Bà ấy rồi, thì tụi em có dịp sẽ cảm ơn mẹ con bà ấy sau.
Vậy là mọi người vui vẻ quay lại phòng làm việc của ông nhân viên chính phủ để kết thúc hồ sơ. Sau đó tụi em chuyển khoản trả luôn cho Bà Tây số tiền đó, có sự chứng kiến của ông nhân viên và biên bản xác nhận. Tụi em đều rất cảm kích mẹ con bà Tây đã thông cảm và bỏ qua sai xót trước đây. Trên đường về em vẫn nói với mẹ tụi nhỏ là cô ấy đã quá may mắn khi được mẹ con bà ấy tha thứ và không truy cứu nữa.


Sửa xe bảo hiểm trả, về mặt sức khỏe bảo hiểm trả , mà ko hề nhỏ đâu nếu được nhìn vào biên bản.Hài nhỉ:
Đã có Bảo hiểm, vậy mà chủ xe vẫn phải nhè tiền ra.
Tôi hiểu là thế này, ở bển (Pháp Đức ...):
Tai nạn, A sai B đúng.
Bảo hiểm bên A đền toàn bộ mọi chi phí thiệt hại (ô tô bên B hỏng + viện phí) cho bên B.
Bên B có 1 khoản Bồi thường về sức khỏe nói chung, tính theo mức độ nặng + thời gian nằm viện. Cũng do Bảo hiểm A chi trả.
Nhìn chung cái này có barem cả rồi.
Thế nên, tôi rất ngạc nhiên khi vợ bác hoviba phải "thỏa thuận ngoài tòa" với nạn nhân và mất 10.000 Kc.
Hao hao giống Việt Nam.
Cụ mới đang bị xh vn chi phối về ý nghĩ. 
Nhiều nhà vn chơi với nhau thành nhóm, hay tụ tập hay ca hát cơ mà sau thế nào nhà lại mất tiền, vợ ông nọ lại nt cho vợ ông kia, nguy hiểm khôn lường cụ ơi.Vâng chỉ khi nào ơn trong hoàn cảnh xa xứ cần giúp đỡ mới thấy thấm thía tình đồng bài ạ. Ở đâu thì em không rõ nhưng ở Praha người nhà em còn bị chơi xấu sau lưng cơ, mặc dù mình chính là người dìu dắt, cưu mang khi họ mới sang ạ

Khoản răn đe là phạt hành chính, có thể ra tòa, vô tù hay đi lao động công ích dăm bữa.Sửa xe bảo hiểm trả, về mặt sức khỏe bảo hiểm trả , mà ko hề nhỏ đâu nếu được nhìn vào biên bản.
Ngoài ra cần có chế tài, răn đe để người vi phạm giao thông ảnh hưởng tới sức khỏe người khác phải cẩn thận hơn, phài chừa đi, nên họ làm thế là quá chuẩn.
Thế cụ nghĩ gây ra tại nạn mà ko sao về mặt pháp luật á ?Cụ mới đang bị xh vn chi phối về ý nghĩ.
![]()
Cái này em không biết đâuNhiều nhà vn chơi với nhau thành nhóm, hay tụ tập hay ca hát cơ mà sau thế nào nhà lại mất tiền, vợ ông nọ lại nt cho vợ ông kia, nguy hiểm ngôn lường cụ ơi.![]()
Tức là ở đây ko thiệt hại về con người, mà tình hình sức khỏe bà kia ko quá "nghiêm trọng" nên cái án họ dự khi nếu ra tòa là phạt 25-50tr kèm theo tước bằng 1 năm chỉ mang tính chất "răn đe và giáo dục", tất nhiên vì ko quá nghiêm trọng nên họ cho người "bị hại" được toàn quyền định đoạt để họ ko cảm thấy bị thiệt. Đền tiền là mình gợi ý chứ có người chưa chắc đã nhận kể cả vài tỷ mà người ta thích đưa anh ra toàn cơ, hoặc cũng có người ko cần lấy gì mà cho qua vì việc ko ai muốn.Khoản răn đe là phạt hành chính, có thể ra tòa, vô tù hay đi lao động công ích dăm bữa.
Hoặc, thằng Singapore nó sẽ oánh roi ngoài chợ.
Chứ không phải nhè xiền cho khổ chủ, bác ạ.
Nên tôi không nghĩ, " họ làm thế là quá chuẩn".
Ngược lại, cung cách đòi - trả tiền như trên, rất là "Vietnamese" mà chúng ta quen thuộc.
Cá nhân bạn tôi gây tai nạn, nó thậm chí không phạt hành chính (khoảng 50Euro), vì thiệt hại với bạn tôi đủ nặng rồi - nó mất cái xe.

Tôi ở bển đủ lâu để biết rằng: Tại Đức + Pháp, khi dính tai nạn, bác cứ yên tâm đi sửa xe của mình, nếu bác không có Bảo hiểm thân vỏ.Tức là ở đây ko thiệt hại về con người, mà tình hình sức khỏe bà kia ko quá "nghiêm trọng" nên cái án họ dự khi nếu ra tòa là phạt 25-50tr kèm theo tước bằng 1 năm chỉ mang tính chất "răn đe và giáo dục", tất nhiên vì ko quá nghiêm trọng nên họ cho người "bị hại" được toàn quyền định đoạt để họ ko cảm thấy bị thiệt. Đền tiền là mình gợi ý chứ có người chưa chắc đã nhận kể cả vài tỷ mà người ta thích đưa anh ra toàn cơ, hoặc cũng có người ko cần lấy gì mà cho qua vì việc ko ai muốn.
Còn bà kia bị nặng cứ auto mà ra toàn chứ làm gì có chuyện thỏa thuận.
Cụ ở bển 1 thời gian mà ko biết điều ý.![]()
Em thì tốt tính cơ mà nhát, cứ ở đâu tiềm ẩn nguy hiểm là em rẽ.Cái này em không biết đâu, Mọi người toàn chê em dễ tin người nên ứ kể cụ ạ.

Em chỉ hỏi cụ 1 vấn đề thôi, thế người gây ra tai nạn làm ảnh hưởng tới sức khỏe người khác sẽ ko bị sao hết ? tất cả đã có bảo hiểm lo ? Tây lông nổi tiếng luật pháp nghiêm minh mà nó lại bao bọc cả người "vi phạm luật" gây tai nạn ?Tôi ở bển đủ lâu để biết rằng: Tại Đức + Pháp, khi dính tai nạn, bác cứ yên tâm đi sửa xe của mình, nếu bác không có Bảo hiểm thân vỏ.
Phần còn lại, có Bảo hiểm lo, 1 vụ lên tới hơn 1 triệu Euro - top limit.
Hồi ở đó, bạn tôi bị tai nạn: Nó bị húc vào mông, khá mạnh.
Xe (khá cũ): Sửa, Bảo hiểm trả.
Nó: Chẳng sao cả, nên không được xu nào.
Bà già nó: Bị choáng, phải nằm ở Viện 1 đêm, thêm 1 cái giá đỡ cổ cho khỏi ngọ ngoạy, 7 ngày.
Cũng chẳng sao cả, nhưng bà già nó được chào giá 2.500Euro và bả đồng ý. Bảo hiểm trả, tất nhiên.
Xe: Xe cần nằm viện độ 4-5 ngày - theo Báo giá.
4-5 ngày đó, nó được thuê 1 con xe tương đương (nó thuê con Golf mới tinh thay thế con Audi bị hỏng), FOC.
Xe: Nó lấy báo giá sửa chữa của Xưởng bên cạnh, 3000Euro thì phải.
Và tự gõ sửa lấy tại nhà. Tiền thừa thì đút túi. Tôi được 1 bữa bia, nhờ công quai búa cho nó.

Luật Pháp mỗi nc khác nhau lão ạ. Bên này bh tri trả toàn bộ. Nếu mình sai theo luật và bị phạt, thì nhà nc hưởng tiền phạt chứ ko phải cá nhân ng bị hại hưởng.Sửa xe bảo hiểm trả, về mặt sức khỏe bảo hiểm trả , mà ko hề nhỏ đâu nếu được nhìn vào biên bản.
Ngoài ra cần có chế tài, răn đe để người vi phạm giao thông ảnh hưởng tới sức khỏe người khác phải cẩn thận hơn, phài chừa đi, nên họ làm thế là quá chuẩn.
Thế cụ nghĩ gây ra tại nạn mà ko sao về mặt pháp luật á ?Cụ mới đang bị xh vn chi phối về ý nghĩ.
![]()
Đây là hòa giải tự gợi ý đưa tiền lão ui, hay mất bằng 12 tháng và phạt 50 củ.Luật Pháp mỗi nc khác nhau lão ạ. Bên này bh tri trả toàn bộ. Nếu mình sai theo luật và bị phạt, thì nhà nc hưởng tiền phạt chứ ko phải cá nhân ng bị hại hưởng.

Em kể câu chuyện này vì thật sự em thấy mẹ tụi nhỏ khá may mắn, bởi chỉ cần sức khoẻ của bà Tây bị ảnh hưởng ở mức cao hơn 1 chút thôi khi tai nạn vừa xảy ra, thì kết cục đã khác. Bởi khi đó nghiễm nhiên bị thành luật hình sự. Nhưng vì nhiều yếu tố trong cả quá trình điều tra của bên cảnh sát, bên y tế xác minh tình trạng sức khoẻ, bên vật lý trị liệu cũng như lời khai của bà Tây đã cho thấy mẹ tụi nhỏ chưa tới mức bị truy tố hình sự.Hài nhỉ:
Đã có Bảo hiểm, vậy mà chủ xe vẫn phải nhè tiền ra.
Tôi hiểu là thế này, ở bển (Pháp Đức ...):
Tai nạn, A sai B đúng.
Bảo hiểm bên A đền toàn bộ mọi chi phí thiệt hại (ô tô bên B hỏng + viện phí) cho bên B.
Bên B có 1 khoản Bồi thường về sức khỏe nói chung, tính theo mức độ nặng + thời gian nằm viện. Cũng do Bảo hiểm A chi trả.
Nhìn chung cái này có barem cả rồi.
Thế nên, tôi rất ngạc nhiên khi vợ bác hoviba phải "thỏa thuận ngoài tòa" với nạn nhân và mất 10.000 Kc.
Hao hao giống Việt Nam.
Cụ diễn giải thế này là chuẩn roài.Em kể câu chuyện này vì thật sự em thấy mẹ tụi nhỏ khá may mắn, bởi chỉ cần sức khoẻ của bà Tây bị ảnh hưởng ở mức cao hơn 1 chút thôi khi tai nạn vừa xảy ra, thì kết cục đã khác. Bởi khi đó nghiễm nhiên bị thành luật hình sự. Nhưng vì nhiều yếu tố trong cả quá trình điều tra của bên cảnh sát, bên y tế xác minh tình trạng sức khoẻ, bên vật lý trị liệu cũng như lời khai của bà Tây đã cho thấy mẹ tụi nhỏ chưa tới mức bị truy tố hình sự.
Trong buổi giải quyết ngày hôm qua, bên đại diện uỷ ban thành phố thuộc sở giao thông họ muốn trao quyền quyết định cho phía người bị thiệt hại. Bởi theo họ, tội của mẹ tụi nhỏ chưa nghiêm trọng tới mức bị phạt và treo bằng như vậy. Nhưng đã gây ra lỗi thì phải chịu phạt, để trả giá cho hành động đó. Và không gì chính xác hơn là để cho người bị thiệt hại tự đưa ra mức bồi thường. Nhân viên chính phủ trước khi để hai bên thương thảo cũng nói rõ mức khung hình phạt hành chính cho lỗi này là từ 25 tới 50 ngàn Kc, và mức phạt vi phạm là tịch thu bằng lái từ 12 tháng tới 24 tháng.
Nên như cụ wave-tau cũng nói, mức bồi thường nên nằm ở giữa khung 25 tới 50 ngàn là hợp lý nhất. Ở đây có hai khía cạnh có thể xảy ra như sau: nếu bà Tây không rút hồ sơ y tế thì mẹ tụi nhỏ sẽ phải nộp phạt vào kho bạc nhà nước tối đa 50 ngàn và bị treo bằng 24 tháng, còn bà Tây chỉ được bồi thường theo mức bảo hiểm, mà cái này bà ấy đã nhận được. Còn khi bà Tây rút hồ sơ y tế ra, coi như vấn đề sức khoẻ của bà ấy không bị ảnh hưởng thì bà ấy có quyền đòi hỏi sự bồi thường từ người gây ra tai nạn cho bà ấy. Mức bồi thường có thể căn cứ theo mức khung phạt mà luật pháp đưa ra. Lúc đó ngân sách nhà nước sẽ không thu được đồng nào, nhưng bà Tây sẽ có thêm một khoản kinh phí để bù đắp cho những ảnh hưởng do tai nạn đó gây ra.
Điều em vẫn luôn cảm kích mẹ con bà ấy đó là sự thật thà, chính trực của họ. Họ không hề có ý nghĩ muốn khai mọi thứ quá lên để gây khó khăn cho người trực tiếp gây ra phiền toái cho mình. Bởi chỉ cần hiện trạng sức khoẻ hay bất cứ thêm 1 chứng nhận bất lợi thôi là mẹ tụi nhỏ gặp phiền phức lớn. Ngay bản thân em nếu rơi vào vị trí của bà Tây, mà nếu có người Digan nào gây tai nạn cho em như thế, thì chưa chắc em đã vị tha được như mẹ con bà Tây. Có thể em sẽ làm mình làm mẩy, hoặc nói quá lên để gây sức ép cho bên kia, hoặc ít ra đòi mức bồi thường trong khung hình phạt.
Nhưng mẹ con bà Tây đã không làm như vậy, họ hầu như không muốn yêu cầu bồi thường, bởi họ tự nhận thấy những gì phía bảo hiểm trả cho họ đã phù hợp rồi. Nên họ đưa ra mức bồi thường 10 ngàn, coi như là để cảnh cáo cho mẹ tụi nhỏ có một bài học nhớ đời. Nên việc mẹ tụi nhỏ chấp nhận ngay mức giá bà Tây đưa ra là để kết thúc nhanh hồ sơ. Còn sau này, em nghĩ cô ấy đã có thông tin liên lạc của mẹ con bà ấy, mà cô ấy có lòng thì cô ấy sẽ không thiếu cách để đáp trả lại tấm ân tình này.
Em cũng suy nghĩ khá nhiều về vụ việc ngày hôm qua, nhưng vì em không phải là những người trực tiếp trong hoàn cảnh đó nên khó đưa ra những nhận xét chính xác được. Có điều em thật sự rất cảm kích tấm lòng của mẹ con bà Tây này.