PMI Việt Nam chỉ là số liệu theo dõi của S&P trên 400 doanh nghiệp lớn ngành sản xuất, chủ yếu là FDI. Và chỉ hỏi định tính là mở rộng hay thu hẹp so với tháng trước về số liệu hàng hóa mua về.
Nó không có tính tỷ trọng theo quy mô kiểu Samsung thì cũng tính là 1, hay 1 công ty nhật doanh thu 15 triệu đô cũng tính là 1.
Cũng không tính đến các DN SME nhỏ ở Việt Nam.
Và ông tăng 30%, trong khi 10 ông FDI giảm 1% thì cũng là 1/10.
Bản thân tôi làm tài chính, khi đánh giá kinh tế Trung quốc, tôi cũng xem Caixin PMI (Cho doanh nghiệp vừa và nhỏ) hơn là PMI chính thức (cho doanh nghiệp lớn), cũng như xem cả PMI của dịch vụ, xây lắp nữa. Đáng tiếc là Việt Nam không có, xem cho vui thôi.
Đối với tôi, số liệu đáng tin nhất là: 1/sản lượng điện năng (trước đây, nhưng giờ đẻ ra cái trò điện tự sản tự tiêu, mà khách Trung quốc của tôi lắp rất nhiều), rồi các nhà máy để đảm bảo LEED (chỉ tiêu xanh, đặc biệt dệt may hay xuất Âu) cũng không tính vào tổng phụ tải (theo tôi hiểu, vì có lên lưới đâu) thì tôi cũng không tin nữa và 2/ Số liệu xuất khẩu của Hải Quan (nhập khẩu thì tôi cũng tin 1 phần thôi). Số liệu này thì tăng đến 16% ổn định liên tục từ đầu năm (14 đến 16% liên tục),cao chỉ thua thời trump 1 (20%).
Điểm nữa, tôi thấy dạo này thuê nhân công phổ thông khá khó, xây dựng ai cũng kêu đắt. Hà Nội còn xuất hiện rửa bát thuê người châu Phi, Ấn và Phi sang làm thuê xây dựng cho Việt Nam thì tôi đánh giá có dấu hiệu toàn dụng lao động. Chứ đặc thù Việt Nam không có lưới an sinh tốt, không đi làm thì đói thì mọi người nếu thất nghiệp thì đi làm lao động phổ thông ngay rồi.